Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1948 - Chương 1948 - Thiên Vương Chết 7

Chương 1948 - Thiên Vương chết 7
Chương 1948 - Thiên Vương chết 7

Cùng lúc đó, đại trận bao quanh bắt đầu tạo áp lực lên người gã, nhưng đối với Thiên Vương mà nói, nó nhỏ đến mức có thể bỏ qua nên gã không quá để ý, cũng lười quan tâm đến đám yêu thực này.

Mấy người Lý Hạo cũng ra tay, hai thanh kiếm lớn chắn ngang dọc bầu trời!

Vừa giao thủ, Trịnh Hoành Viễn đã bật cười.

Nếu chỉ có như thế thì hôm nay gã thừa sức diệt trừ những chướng ngại vật này, vũ trụ đại đạo này và Chiến Thiên thành cũng sẽ trở thành của gã!

Ầm!

Một cái roi xuất hiện phá vỡ hư không, roi quất vỡ kiếm ý của Cửu sư trưởng, Cửu Tiết Tiên của Trịnh gia nổi danh thiên hạ, thời khắc này Trịnh Hoành Viễn không còn che giấu gì nữa.

Khí tức cường đại lộ ra, gã biến mất tại chỗ, vừa ra tay đã là một kích trí mạng, gã giương tay, hư không vỡ vụn, một cành cây tráng kiện bị gã bóp nát.

Hòe tướng quân rên lên một tiếng, mấy người đều chấn động.

Đối thủ của bọn họ là người đã bước lên Thiên Vương từ lâu, không phải loại mới vào Thiên Vương.

Dù trước đó ác chiến với năm vị hoang thú Thánh đạo khiến gã hơi suy yếu nhưng không ngờ hiện giờ gã vẫn còn cường đại đến thế, năm hoang thú kia không thể khiến gã thương tổn hay tiêu hao quá nhiều.

"Ha ha ha!"

Trịnh Hoành Viễn cất tiếng cười to, cảm giác nghẹn khuất nhiều năm hôm nay đã được phóng thích!

"Các ngươi cảm thấy năm con thú hoang dã ngu ngốc có thể làm gì ta sao? Giết chúng chỉ hao tổn 1/5 lực lượng trong cơ thể ta mà thôi. Ta vẫn còn dư sức để giết các ngươi!"

1/5!

Lão ô quy chấn động: “Ngươi đã đến Thiên Vương trung hậu kỳ rồi ư?"

Nếu không thì sao có thể cường đại như vậy?

Không có bản nguyên gia trì, giết năm vị Thánh Nhân mà tiêu hao nhỏ như vậy, vậy chẳng phải là cần đến mười mấy vị Thánh Nhân mới giết được gã ư?

"Ha ha ha!"

Trịnh Hoành Viễn không đáp lại, gã đánh ra một quyền, hư không rung chuyển, Lý Hạo đang ẩn nấp bị ép lộ diện, hắn nhướng mày, tên này quả thật rất cường đại!

6 vị cường giả không nhừng giao thủ.

Lão ô quy phòng thủ, bốn vị khác tấn công, hư không không ngừng rung chuyển, mấy người liên tiếp ăn thiệt thòi, sau một tiếng rống to, sừng của Lực Phúc Hải bị đối phương mạnh mẽ đánh gãy!

"Um bò…!"

Lực Phúc Hải gào thét, vô cùng đau đớn!

Lần này bọn họ chịu thiệt lớn rồi.

Bọn họ không ngờ gia hỏa này cường đại đến vậy.

Thiên Vương bây giờ chỉ như Thánh Nhân năm xưa mà thôi, năm đó bọn họ cũng đã là Thánh Nhân, không phải là không biết Thánh Nhân có thực lực thế nào.

Nhưng bây giờ, bọn họ phát hiện ra tên này không phải chỉ mới bước vào cấp độ Thiên Vương, tối thiểu đã là Thiên Vương trung hậu kỳ!

Điều này khiến bọn họ bị áp chế hoàn toàn.

Mấy người đều dốc hết sức, Lý Hạo cầm kiếm xuyên qua hư không, vô số hành tinh hội tụ, các chiêu kiếm liên tiếp đánh ra, giờ phút này, trong năm người, sức chiến đấu của hắn tương đương Lực Phúc Hải, mạnh hơn Cửu sư trưởng và cây hòe già một chút, tối thiểu là lực công phá mạnh hơn bọn họ!

Đại kiếm ngang trời liên tiếp giáng xuống, các loại thần thông cũng bộc phát, núi đao biển lửa đều đánh về phía đối phương.

Trịnh Hoành Viễn cười lớn!

Tốt lắm!

Giao thủ cùng Lý Hạo giúp gã hiểu rõ đại đạo và tân đạo hơn, đây là chuyện tốt!

Oanh!

Song phương không ngừng va chạm, sáu thân ảnh không ngừng tiến lui, đánh cho cả vũ trụ đều chấn động!

Bên ngoài, đám cường giả Hồng Sam Thụ cảm nhận được áp lực vô cùng to lớn!

Bên ngoài trận pháp đang tập hợp vạn đạo sấm sét.

Giờ phút này, bọn chúng chỉ có một nhiệm vụ, đó là củng cố trận pháp, chờ đợi lôi đình tập hợp, trên người Trịnh Hoành Viễn có lực lượng Hồng Nguyệt nồng đậm, vũ trụ đại đạo mãi không tiêu diệt được những lực lượng Hồng Nguyệt kia nên lôi đình sẽ tụ lại càng ngày càng nhiều.

Đây chính là yếu tốt mấu chốt quyết định thắng bại của trận chiến này!

Mấy vị yêu thực Hồng Sam Mộc và Đế Vệ đều biết rằng, nếu chuyện này thành công, dù bọn chúng không trực tiếp tham chiến thì cũng là đại công thần.

Nếu trận pháp vỡ ra khi thời cơ chưa đến, lực lượng sấm sét tích lũy không đánh chết được Trịnh Hoành Viễn hoặc chí ít là khiến gã bị thương nặng thì bọn chúng sẽ trở thành tội nhân.

"Củng cố!"

Hồng Sam Mộc truyền âm cho các vị yêu thực: "Nhất định phải kiên trì trước áp lực, dự trữ thật nhiều lực lượng sấm sét, nếu thành công đánh giết gia hỏa này thì chi mạch yêu thực ta sẽ lập công lớn, khi thiên địa mở ra, yêu thực cũng có thể sinh ra Đế Tôn!"

Có yêu thực lo lắng bất an: "Đại nhân, chỉ sợ tích lũy không đủ, mấy vị... Mấy vị Thánh Nhân không chịu nổi!"

Hồng Sam Mộc giật mình, nhanh chóng nhìn về phía chiến trường, trùng hợp nhìn thấy đối phương dùng roi đánh nứt mai rùa, nó lập tức hoảng sợ!

Kia chính là Thần Binh đỉnh cấp, binh hồn còn là Thánh Nhân, thế mà giờ phút này lại bị đối phương quất một roi khiến bản thể rạn nứt, cứ tiếp tục như thế, có lẽ lực lượng sấm sét còn chưa tích lũy đủ thì mấy người Lý Hạo đã xong đời rồi!

Gã mạnh như vậy sao?

...

Giờ phút này, Lý Hạo nhíu mày.

Quá mạnh! Cứ tiếp tục thế này thì không được, lực lượng sấm sét không đủ, nhưng nếu chờ đợi thêm thì mấy người đều sẽ gặp nạn.

Sắc mặt hắn biến ảo.

Trong nháy mắt, hắn hít sâu một hơi, từ bốn phương tám hướng, vô số thần văn hiện ra, cả thần văn ngũ hành cũng xuất hiện từ đằng xa, giờ hắn không lo được nhiều, cũng không rảnh để lo lắng đám người Liễu Diễm có thể bị người đánh giết bởi vì thần văn bỗng nhiên biến mất hay không.

Hẳn là sẽ không...

Trong lòng hắn nghĩ vậy, ngay sau đó, thần văn đồng loạt hiện ra, thậm chí thần văn chữ “Đạo” đã biến mất cũng nổi lên, ngũ hành, đạo văn, phong lôi quang ám đều xuất hiện.

Khí tức của Lý Hạo tăng thêm một đoạn.

Như thế vẫn chưa đủ!

Vào thời khắc này, vô số mảnh vỡ bỗng hiện hiện ra giữa thiên địa, chúng bắt đầu tập hợp, tụ lại với thần văn, trong chớp mắt, chúng đã biến thành một thanh trường kiếm.

"Tinh Không Kiếm?"

Trịnh Hoành Viễn giật mình.

Đó là mảnh vỡ Tinh Không Kiếm ư?

Bình Luận (0)
Comment