Phi Kiếm Tiên lúc này đã không kiên nhẫn, thanh âm có chút trầm thấp: "Diêm La chết rồi, dưới trướng chúng ta, cũng chỉ có hơn ngàn người, suốt dọc đường chạy ngược chạy xuôi, hiện tại Thần Quốc không muốn hợp tác, Ánh Hồng Nguyệt, tiếp tục như thế... còn có đường ra sao? Lại tiếp tục như thế... một vài người còn lại như Phi Thiên... ta không muốn tiếp tục trốn ở đây nữa!"
"Cái gì?"
Ánh Hồng Nguyệt khẽ nhíu mày, Phi Kiếm Tiên bình tĩnh nói: "Lại tiếp tục như thế, nếu ngươi vẫn tiếp tục chạy trốn, ta nghĩ ta sẽ rời đi! Ánh Hồng Nguyệt, ngươi ẩn giấu quá nhiều, vẫn luôn không nói rõ ngọn ngành cho chúng ta biết, người không ngừng chết đi, chúng ta không có hi vọng... tiếp tục chạy trốn với ngươi, sớm muộn cũng sẽ chết! Nếu Lý Hạo coi như muốn giết, cũng sẽ không xem Phi Thiên như mục tiêu đầu tiên, bây giờ cũng không có nhiều người, tìm một chỗ ẩn náu, hắn chưa hẳn có tâm tư quan tâm chúng ta!"
Nhưng đi theo Ánh Hồng Nguyệt, nhất định sẽ là mục tiêu chú ý trọng tâm của Lý Hạo.
Ánh Hồng Nguyệt có chút nhíu mày, quả nhiên... kết quả Lý Hạo muốn, đã sắp xảy ra.
Chúng bạn xa lánh sao?
Rất nhiều người đã chết, bây giờ, Phi Kiếm Tiên của tam đại tổ chức, muốn rút lui, mà Hạo Thiên sơn chủ không nói gì, thế nhưng... tất nhiên cũng có ý định này, Diêm La chết rồi, khiến bọn họ cảm nhận được sức uy hiếp khổng lồ.
Vốn tới phương tây, là hi vọng liên minh với Nguyệt Thần, tốt xấu gì cũng có chút sức tự vệ.
Nhưng bây giờ, Nguyệt Thần hoàn toàn không để ý tới bọn họ, gặp mặt đã chạy, ngược lại chém giết lẫn nhau, vốn cũng không địch nổi Lý Hạo, gần đây lại chết hơn mười vị tu sĩ, hai người này, cũng không nhịn được.
Ánh Hồng Nguyệt trong lòng hiểu rõ, vội nói: "Yên tâm, trong vòng ba ngày, ta nhất định sẽ thống nhất với Thần Quốc phương tây! Nguyệt Thần, hành động quá mức theo cảm tính, có chút ngu xuẩn... đáng hận, nếu Tiên Tri Thần còn sống, tuyệt đối sẽ không như vậy!"
Nói đến đây, trong lòng khẽ nhúc nhích nói: "Chỉ cần giúp Tiên Tri Thần sống lại, đối phương là trí giả, tuyệt đối sẽ không giống như Nguyệt Thần ạng, tránh xa người ngàn dặm!"
Gã cũng bất đắc dĩ.
Gặp được người thông minh, vậy kỳ rất tốt để đàm luận, song phương có chung địch nhân, vậy sẽ đàm luận được không phải sao?
Thế nhưng... gặp ngay một nữ nhân không nói đạo lý!
Rõ ràng là chắc chắn hợp tác, bị đối phương cưỡng ép tạo ra thế cục gặp mặt liền đánh.
Lại tiếp tục như thế, Lý Hạo ở Trung Bộ, giải quyết xong sự uy hiếp của vài toà cổ thành, giải quyết phiền phức trong tứ quốc, có lẽ... sẽ đến phương tây!
Nào có nhiều thời gian để tiêu hao vào chuyện này!
Phi Kiếm Tiên liếc mắt nhìn gã, trầm giọng nói: "Vậy thì ba ngày cuối cùng! Nếu còn không cách nào hợp tác, không cách nào hình thành liên minh, cứ như bây giờ, năm bè bảy mảng... ta sẽ rời đi! Không chỉ ta, Hạo Thiên cũng sẽ làm như thế, chúng ta vẫn luôn tín nhiệm ngươi, nhưng hôm nay, những gì ngươi mang cho chúng ta, ngươi cũng đã rõ ràng!"
Chỉ có tổn thất nặng nề, cứ như là chuột đồng đang chạy trốn.
Cuộc sống như vậy, bọn hắn chịu đủ rồi!
Ánh Hồng Nguyệt hít sâu một hơi, cũng thiếu mất sự lạnh nhạt của ngày xưa, nhẹ gật đầu, nghiêng đầu nhìn thoáng qua nơi xa, hi vọng sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn nữa.
...
Cùng lúc đó.
Một người một chó, vượt qua vũ trụ, đi thẳng đến phương tây.
Bên cổ thành, trước hết để cho Càn Vô Lượng đi đàm phán.
Lý Hạo tạm thời không thèm quan tâm, hắn muốn đi một chuyến phương tây trước... nhìn xem, có chiếm được tiện nghi gì hay không, tiện thể cho Ánh Hồng Nguyệt một chút lực ép bức, để tên gia hỏa này mượn càng nhiều lực lượng Hồng Nguyệt.
Ngoài ra, Lý Hạo cũng nghĩ, người của Lý gia, có thể ở phương tây hay không?
Phương đông là Đại Hoang, hoang thú trước đó vẫn luôn tung hoành, người Lý gia hẳn sẽ không ẩn náu ở bên kia.
Thủy Vân phương nam, di tích thưa thớt, quốc lực suy yếu, khả năng Lý gia đi phương nam cũng không lớn.
Đại Ly phương bắc, có một vị Sơ Võ Chi Thần, khó mà nói.
Ngược lại là phương tây, Thần Linh khôi phục, nhất là Nguyệt Thần đã khôi phục, có hiệu quả trấn áp phong ấn, bọn họ khôi phục, có lẽ có chút thủ bút của Lý gia ở trong đó.
Hơn nữa, phương tây đều là địch nhân... dù tại nơi này đánh đến thiên băng địa liệt, đều không cần quan tâm.
Địch nhân, đều tụ tập ở chỗ này, là chuyện tốt.
Lý Hạo lôi kéo Hắc Báo, bật cười: "Xem lỗ mũi của ngươi có linh hay không, hy vọng có thể đào ra tất cả con chuột!"
Mũi Hắc Báo co rúm một chút, gật đầu.
Thật vất vả mới đi ra ngoài, tất nhiên phải vớt chút lợi ích mới được.
Như lúc rời khỏi Ngân Nguyệt hành tỉnh ngày xưa, vẫn là một người một chó, hành tẩu thiên hạ.
Thần Quốc phương tây.
Thần Quốc có Thần Linh che chở, coi như dồi dào.
Đại địa Cực Tây, điều kiện thời tiết đều rất ổn, cũng không phải là khu vực cực hàn cực nhiệt, với cả được Thần Linh che chở, cũng không có chiến loạn gì, kiến trúc cao lớn, có chút phong tình dị vực.
Đây là lần đầu tiên Lý Hạo đặt chân đến một vùng đất xa lạ.
Phân thân đã từng đi Đại Ly, nhưng không hề quay về.
Vài quốc gia khác, cũng chỉ là ở khu vực biên cảnh, giao phong với quân đội bọn hắn, nhưng chưa bao giờ bước vào lãnh thổ nước khác.
Thần Quốc tràn ngập phong tình dị vực, ngay khi Lý Hạo bước vào lãnh thổ của đối phương thì đã cảm nhận được khí tức Thần Linh, có lẽ là ngày xưa tràn lan mà ra, có lẽ là do gần gây khôi phục.
Trong cõi U Minh, có thanh âm, dường như muốn quy thuận những phàm nhân tiến vào Thần Quốc...
Từ khi Lý Hạo chém giết nhiều vị Thần Linh, Thần Quốc đã hỗn loạn một khoảng thời gian, chẳng qua hiện nay, Nữ Vương còn sống, Thần Quốc trái lại yên bình.
Nơi này, thần miếu rất nhiều.
Một tòa thành thị, cơ hồ đều có vô số thần miếu, tin phụng các loại Thần Linh, có lẽ có rất nhiều Thần Linh khác nhau, nhưng mỗi một tòa thành, đều có một tòa miếu Nguyệt Thần, đây cũng là Thần Linh được thờ phụng nhiều nhất trong Thần Quốc.
Nguyệt Thần, đại diện cho mặt trăng bạc trên không trung.
Nhưng bây giờ, mặt trăng bạc, kỳ thật đã bắt đầu phiếm hồng, đó là vì bị lực lượng Hồng Nguyệt xâm nhập, chỉ là người phàm tục, không hiểu những chuyện này nên cũng không ai để ý thấy.
Người Thần Quốc, vẫn khác người ở đại địa Trung Nguyên.
Tóc vàng mắt xanh có, tóc đen mắt đen cũng có.
Thần Quốc vốn mạnh nhất trong tứ quốc, trong nước, tu sĩ cũng không ít, những người này, ngược lại là có chút thủ đoạn siêu năng tu sĩ, không giống thủ đoạn của Đại Ly Sơ Võ, nơi này, còn am hiểu mượn dùng Thần Linh chi lực, kỳ thật theo Lý Hạo, đây chính là mượn dùng lực lượng đại đạo.
Tu sĩ Thần Quốc, kỳ thật đều phụ thuộc Thần Linh, đối phương tu luyện, nhưng thật ra là đang giúp Thần Linh tu luyện.
Một khi Thần Linh chết, đại đạo đứt gãy, ngôi sao bản mệnh bị diệt, những tu sĩ tu luyện một đạo Thần Linh cũng sẽ mất đi lực lượng, đây mới là lực lượng hoàn toàn tới từ bên ngoài, không đáng tin cậy bằng siêu năng trong địa khu Trung Nguyên.