Chương 201: Đăng Ký Danh Sách
Ngân Thành cổ viện.
Lý Hạo quá quen thuộc với nơi đây.
Nhưng lần này hắn là tới làm chuyện công.
Văn phòng của phó viện trưởng.
Phó viện trưởng đầu tóc hoa râm, nghe nói Lý Hạo đến thì không khỏi cảm khái một câu: “Lúc trước ngươi học tập ở cổ viện, lúc thôi học ta còn có chút tiếc nuối, không nghĩ tới ngươi lại tiến vào Tuần Kiểm Ti, cũng coi như tìm ra một con đường riêng cho mình, cũng không tính là thua thiệt.”
“Cổ viện bên này đúng là có một đội hộ vệ, thật ra việc này lão sư ngươi rất rõ ràng, thậm chí có một số người còn phải đến tìm lão sư của ngươi xin chỉ điểm.”
Phó viện trưởng đầu tóc hoa râm lại nói: “Cái này cũng không có gì phải giấu giếm, trước kia Ngân Thành cũng không cần đăng ký gì đó nên chúng ta không làm báo cáo. Nếu lần này phải làm báo cáo danh sách thì ta sẽ nói Trần đội trưởng của đội hộ vệ tới đây, các ngươi trực tiếp trao đổi là được.”
Lý Hạo gật đầu, thật ra hắn cũng quen vị Trần đội trưởng kia.
Nhưng mà đã đến làm nhiệm vụ thì vẫn nên đánh tiếng trước với phía cổ viện một tiếng.
Phó viện trưởng truyền thông báo, không bao lâu sau, một người đàn ông to cao như gấu sải bước đi vào.
Nhìn thấy Lý Hạo thì khẽ mỉm cười, nhưng lúc nhìn thấy Vương Minh thì hơi nhíu mày.
“Trần đội trưởng!” Lý Hạo tiến lên chào hỏi. “Làm phiền rồi, lần này ta tới là bởi vì phân bộ Tuần Dạ Nhân ở Ngân Thành được thành lập, yêu cầu Siêu Năng Giả bên trong thành tiến hành làm phiếu đăng ký, thuận tiện mời gọi các Siêu Năng Giả ba ngày sau tham gia lễ nghi thức của Tuần Dạ Nhân!”
Lý Hạo tươi cười, “Cổ viện là nơi ta quen thuộc nhất, cho nên điểm đầu tiên chúng ta đến chính là nơi đây, ta tin tưởng Trần đội trưởng chắc chắn sẽ phối hợp với công tác của chúng ta.”
Trần đội trưởng gật đầu, “Đương nhiên!”
Dứt lời hắn nhìn thoáng qua Vương Minh, “Người này là?”
“Là đại nhân vật tới từ Bạch Nguyệt Thành, Vương Minh, Vương phó bộ!”
Vương Minh hết nói nổi, gia hoả Lý Hạo này giới thiệu như vậy, cái gì mà đại nhân vật Bạch Nguyệt Thành… Sợ người khác không biết bản thân mình là đại nhân vật sao?
“Rất vui được gặp mặt!”
Trần đội trưởng gật đầu, cũng không bắt tay, đều là cường giả, tránh xa nhau một chút thì tốt hơn.
Hàn huyên vài câu, đối phương cũng không giấu giếm: “Đội hộ vệ của cổ viện có quy mô không lớn, tổng cộng 40 người, nhưng mà chân chính bước vào cảnh giới Trảm Thập thì không nhiều, chỉ có 7 người. Tính cả ta thì là 8 người…”
Lý Hạo vừa ghi chép vừa hỏi: “Trần đội trưởng còn chưa tới Phá Bách sao?”
“Vẫn chưa, còn thiếu chút nữa.”
Trần đội trưởng có chút tiếc nuối, “Vốn trước đây cũng không mấy cách biệt với Liễu đội trưởng của các ngươi, nhưng mà ta nghe nói hình như nàng ta đã tiến vào Phá Bách? Là thật sao?”
“Ừ.”
“Thật hâm mộ!”
Trần đội trưởng cảm khái, quả thật là hâm mộ, hắn ta không mơ xa tới việc sẽ tiến vào lĩnh vực siêu năng, nhưng đối với Phá Bách thì vẫn luôn ôm lòng mong chờ, đáng tiếc là mãi vẫn chưa thể tấn cấp được.
Dĩ nhiên, Trảm Thập đỉnh cấp cũng không tính là yếu.
Lý Hạo đặt câu hỏi: “Cổ viện của chúng ta không có người nào là Siêu Năng Giả à?”
“Nói như thế nào đây….”
Trần đội trưởng suy nghĩ một chút rồi đáp: “Thật ra cũng có một người, còn không phải là Tinh Quang sư mà là Nguyệt Minh sư! Đây cũng là một trong những lý do có thể bảo đảm an toàn cho cổ viện, nhưng mà gần đây vị kia không ở trong cổ viện, đã tới nơi khác rồi.”
Lý Hạo đã hiểu, tạm thời không hỏi thêm nữa.
Lại đi theo Trần đội trưởng vào trạm gác nhìn một vòng, đánh giá đơn giản một phen, sau đó hắn và Vương Minh liền nhanh chóng rời khỏi cổ viện.
…
Trên đường.
Vương Minh thắc mắc: “Lý Hạo, chỉ xem xét qua loa như vậy là được hả?”
Gã cảm thấy Lý Hạo làm rất có lệ!
Cứ như vậy tùy tiện nhìn một cái, sau đó đăng ký thông tin là xong việc, hoàn toàn không có bất kỳ biện pháp nào khác.
Làm thế này sao có thể phát hiện ra càng nhiều bí mật hơn?
Hay là tìm ra được Siêu Năng Giả?
Nói đùa chắc?
Lý Hạo cười cười, cũng không thèm để ý, tùy tiện đáp: “Đều là võ sư thì cần gì tra xét kỹ, chẳng lẽ phải thật sự đấu với nhau?”
“Nhưng ít nhất cũng nên mang theo cái máy dò xét siêu năng đi chứ, ai biết bọn họ có giấu giếm gì hay không?”
“Lão sư ta ở đây mà.”
Lý Hạo cạn lời, “Ông ấy đã tấn cấp Đấu Thiên, năng lực cảm ứng rất mạnh, nếu cổ viện thật sự có vấn đề thì ông sẽ là người đầu tiên phát hiện.”
Lúc này Vương Minh mới nhớ tới, lập tức im miệng.
Thật ra Lý Hạo chỉ giải thích cho qua chuyện với Vương Minh mà thôi, trong lòng hắn thì thầm nghĩ, trên thực tế hắn chỉ hy vọng phương thức kiểm tra như vậy sẽ mau chóng bị các thế lực khác bên trong thành biết được, cảm giác hắn làm ăn quan liêu, chỉ tùy tiện dò xét có lệ rồi thôi chứ không quá mức nghiêm túc coi trọng.
Kể từ đó, Siêu Năng Giả đang ẩn nấp sẽ không cần phải lo lắng trốn đi.
Chỉ cần không trốn thì chúng vẫn sẽ ở trong các thế lực lớn, vậy thì không thể nào gạt được đôi mắt của hắn!
. . .
Quả nhiên.
Ngay khi Lý Hạo và Vương Minh vừa rời khỏi cổ viện thì một vài thế lực đã lập tức nhận được tin tình báo.
Lý Hạo và Vương Minh tới cổ viện kiểm tra rất có lệ.
Căn bản không có kiểm tra gì hết, chỉ là làm theo hình thức, cho người đăng ký ghi chép một chút là xong việc.