Chương 206: Phát Hiện Bất Ngờ
Trong lòng Kiều Bân đã nghĩ thông suốt, nhưng ngoài mặt lại không tỏ vẻ gì, chỉ tỏ ra hơi bất đắc dĩ, nói: "Lý Tuần Sát, không cần làm tới vậy chứ? Đều là người Ngân Thành cả mà, ta nghe nói trước đó ngươi tới bên Ngân Hà. . ."
Lý Hạo lạnh lùng gạt đi: "Ngân Hà là Ngân Hà, Kiều thị là Kiều thị! Kiều tổng ngươi ra sức từ chối, ta càng có lý do để hoài nghi các ngươi có phải là đang chứa chấp đào phạm hay không? Ta là người địa phương nên hiểu rất rõ về quặng mỏ, các mỏ quặng đều nằm sâu ở dưới mặt đất, quanh năm suốt tháng không thấy nổi bóng mặt trời. Những địa phương như này là dễ chứa chấp những tên tội phạm nhất!"
"Kiều tổng, đừng để ta trực tiếp đem Kiều thị trở thành mục tiêu quan sát trọng điểm!"
Một khi đã nắm quyền trong tay, lúc này Lý Hạo đối với người thừa kế doanh nghiệp lớn trước mặt nói trở mặt là lập tức trở mặt.
Kiều Bằng cũng nắm không ít tin tức về Lý Hạo, giờ phút này nhịn không được thầm mắng một tiếng.
Chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng!
Trước kia khi còn là Tuần Kiểm cấp thấp thì cư xử rõ là biết điều, mà nay một khi đắc thế liền lật mặt còn nhanh hơn cả lật sách!
Gã hơi lộ ra một chút không hài lòng, nhưng cũng không phải quá rõ ràng, miễn cưỡng gật đầu nói: "Được, ngươi tra là được! Nhưng mà ta cũng muốn nhắc nhở Lý Tuần Sát một câu, Ngân Thành dù sao cũng không phải là nơi một vài người có thể một tay che trời. Lý Tuần Sát cũng đừng làm ảnh hưởng tới thanh danh của Tuần Dạ Nhân!"
Lý Hạo khịt mũi coi thường, hừ một tiếng, chẳng thèm để ý.
Hắn không nói nhảm, trực tiếp tiến vào trong thang máy, vừa đi vừa dặn dò Vương Minh: "Vương phó bộ, ngươi ở phía dưới nhìn chằm chằm, đừng cho bất luận kẻ nào rời đi! Ta sẽ đi xem từng tầng một, mang theo máy dò xét siêu năng đi tra, trước tiên đem tổng bộ Kiều thị tra qua một lần rồi mới tới mỏ quặng và các cửa hàng bán lẻ xem sau."
Dứt lời lại nhìn về phía Kiều Bằng, "Ngươi đi cùng ta!"
Kiều Bằng nhíu mày nhưng cũng không nói gì, mang theo mấy người của Kiều thị cùng tiến vào trong thang máy.
Tòa nhà tổng bộ Kiều thị rất cao, cả thảy có 30 tầng, ở Ngân Thành hiện tại đã được coi là tòa nhà cao nhất. Ngân Thành không có nhiều kiến trúc cao tầng, đa phần các chung cư bình thường cũng chỉ cao khoảng năm sáu tầng đổ lại.
Đi thẳng đến tầng cao nhất.
Lý Hạo thật sự lấy ra một cái máy dò xét siêu năng kích cỡ không nhỏ, so với quả dưa hấu còn lớn hơn một chút, phía trên có một cái màn hình cảm ứng, một khi xuất hiện siêu năng dao động thì sẽ hiện lên một điểm đỏ.
Lý Hạo mở chốt, thứ đồ chơi này tương đối hao phí năng lực thần bí, cho nên lúc bình thường Tuần Kiểm Ti sẽ không tùy tiện dùng đến.
Vừa mở ra, Lý Hạo liền cau mày nói: "Có phản ứng!"
Kiều Bằng bất đắc dĩ nói: "Lý Tuần Sát, ta cũng đâu nói là Kiều thị không có Siêu Năng Giả. Không chỉ có một người mà tất cả có ba vị Tinh Quang sư, ta cũng không có ý định giấu diếm gì, chỉ là ngươi không nghe ta nói mà thôi."
Lý Hạo có chút ngượng ngùng, nhưng rất nhanh đã khôi phục lạnh nhạt, "Ta chỉ nói có phản ứng, ngươi kích động giải thích nhiều như vậy làm cái gì?"
Nói xong, hắn lại nhíu mày nhìn thoáng qua màn hình siêu năng: "Ngươi nói Kiều thị có ba vị Tinh Quang sư?"
"Đúng vậy!"
"Nhưng phía trên này biểu hiện có tám cái điểm đỏ. . ."
Kiều Bằng bật cười, "Lý Tuần Sát, có phải ngươi cảm thấy ta cái gì cũng đều không hiểu đúng không? Cái máy dò xét siêu năng này chỉ có thể dò xét trong phạm vi siêu năng dao động, căn bản là không thể phân rõ đến cùng có bao nhiêu người. Cái gì mà tám cái điểm đỏ, ngươi xác định chính mình không hoa mắt?"
Lý Hạo nổi nóng, "Ngươi thì biết cái gì! Đây là máy dò xét siêu năng mới nhất của Tuần Dạ Nhân, ta nói 8 người chính là 8 người, Kiều Bằng, chớ lừa gạt ta, ta ghim ngươi rồi đấy!"
"Tùy ngươi vậy!"
Đang khi nói chuyện thì thang máy đã dừng lại ở tầng cao nhất.
Tầng lầu này chỉ có hai phòng làm việc lớn.
Một phòng là của Kiều Bằng, phòng còn lại là của phụ thân gã.
Lý Hạo trực tiếp đi đến phòng làm việc của tổng giám đốc Kiều thị, Kiều Bằng cau mày nói: "Đó là phòng làm việc của phụ thân ta, ông ấy đang bận rộn công việc. Lý Hạo, ngươi không nên quá phận. . ."
"Bớt nói nhảm!"
Lý Hạo có chút tiểu nhân đắc chí, càn rỡ thấp giọng: "Kiều Bằng, ngươi và ta không oán không thù, có trách thì trách ngươi không nên quấy rối Liễu tỷ! Trượng phu nàng chết ở mỏ quặng của các ngươi, ta cũng chẳng muốn nói gì, nhưng ngươi thì hay rồi, giết chết chồng người ta còn dám để mắt tới tỷ ấy, hãy chờ đấy!"
Kiều Bằng thầm mắng một tiếng, cau mày nói: "Đừng ăn nói lung tung. Lý Hạo, ngươi không nên hắt nước bẩn cho ta, đó chỉ là chuyện ngoài ý muốn, Tuần Kiểm Ti cũng đã sớm định án từ lâu rồi."
"Hừ!"
Lý Hạo đẩy cửa vào, giờ phút này trong văn phòng có một vị lão nhân đang ngồi ngẩn người, thấy Lý Hạo xuất hiện thì không khỏi ngạc nhiên nhìn sang Kiều Bằng.
Kiều Bằng nhanh chóng tiến lên thấp giọng nói vài câu, lão nhân đứng dậy, tươi cười bắt chuyện: "Lý Tuần Sát! Đúng là tuổi trẻ tài cao, ta và Viên lão sư của ngươi cũng coi như quen biết đã lâu, không nghĩ tới ở nơi này có thể gặp được Lý Tuần Sát. Không hổ là học trò mà Viên lão sư đắc ý.”
"Khách khí rồi!"
Lý Hạo miễn cưỡng trả lời một câu, cầm máy dò xét đi lại xung quanh một vòng, không định hàn huyên quá nhiều.
Lão nhân cũng không ngăn trở, chỉ cười cười nhìn Lý Hạo.
Giờ phút này, không ai biết trong lòng Lý Hạo đang tràn đầy sóng gió!
Việc Kiều thị có cường giả thì đương nhiên hắn đã phát hiện, thậm chí vừa vào cửa liền nhận ra. Tên kia lá gan rất lớn, thản nhiên đi theo sau Kiều Bằng, là một vị Nguyệt Minh sư, có cảm giác còn mạnh hơn Vương Minh một chút, hẳn là cấp độ Nguyệt Doanh.
Đương nhiên, dù là như vậy thì Lý Hạo cũng không chút thất thố.
Nhưng giờ phút này suýt nữa hắn đã nhảy dựng lên, mượn cơ hội đi lại dò xét mà nhíu mày cắn răng, cố gắng không để lộ dị động.
Nguyên nhân chính là vì lão nhân trước mắt, phụ thân của Kiều Bằng.
Nhân vật truyền kỳ của giới kinh doanh Ngân Thành - Kiều Phi Long.
Một người đã qua bảy mươi tuổi, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, tay không tấc sắt dựng nên mỏ khai thác Kiều thị lớn mạnh như bây giờ.
Ngay khi vừa đẩy cửa tiến vào thì Lý Hạo liền ngây ra, kinh hãi đến nỗi phía sau lưng đều đổ mồ hôi lạnh.
Chùm sáng!
Đúng vậy, cách một cánh cửa gần như không thấy được chùm sáng.
Nhưng trong khoảnh khắc cánh cửa mở ra, Lý Hạo lại cảm giác hai mắt của mình sắp bị chói tới mù lòa.
Mẹ nó!
Chùm sáng này làm Lý Hạo có cảm giác. . . Có lẽ chỉ yếu hơn vị Đoạn Thiên Thần Sư trong trận chiến trước đó một chút, tuyệt đối không yếu hơn quá nhiều.
Tam Dương?
Nhật Diệu đỉnh phong?
Vì sao ở bên ngoài phòng lại không cảm nhận được?
Phải biết chùm sáng này không phải thứ vật chất có thể ngăn cản, đây là một loại năng lượng tràn lan, rõ ràng Lý Hạo hoàn toàn có thể nhìn thấu.
Nhưng trước đó hắn thật sự không phát giác được điểm gì bất thường.
Điều này nói lên cái gì?
Có nghĩa là vị lão nhân trước mắt đây có thể ẩn giấu năng lượng dao động, mãi đến khi Lý Hạo tận mắt trông thấy đối phương thì mới nhìn ra năng lượng trong cơ thể của lão.
Xem ra năng lực khống chế và che giấu năng lượng thần bí của Kiều Phi Long đã đạt đến tình trạng thượng thừa, hoặc là ông ta có một bảo bối có tác dụng che lấp dao động.