Chương 207: Mượn Hoa Hiến Phật
"Không ngờ Kiều Phi Long lại là Nhật Diệu đỉnh phong, thậm chí là cường giả cảnh giới Tam Dương!"
Không thể tưởng tượng nổi!
Lý Hạo thật sự không nghĩ tới, trước đó hắn cho rằng mỏ khai thác Kiều thị cho dù là vỏ ngoài của tổ chức Diêm La thì Kiều Phi Long cũng chỉ là thay bọn hắn vơ vét của cải.
Sự thật chứng minh, chỉ sợ không phải đơn giản như vậy.
Một cường giả Nhật Diệu đỉnh phong, thậm chí là Tam Dương lại chỉ có tác dụng đơn giản là vơ vét của cải thôi sao?
Lý Hạo tiếp tục cầm máy dò xét khắp phòng, trong lòng âm thầm tính toán.
"Ngoại trừ Kiều Phi Long thì còn có một người là Nguyệt Doanh, và ba vị Tinh Quang sư trên bề nổi. . . Đây là nhân lực ở tổng bộ, còn những nơi khác thì sao?"
Kiều gia so với hắn tưởng tượng còn mạnh hơn nhiều.
Dựa theo những gì Lý Hạo suy đoán, bên này có Nguyệt Minh đã là mạnh lắm rồi, cùng lắm thì có thêm Nguyệt Doanh đỉnh phong là con át chủ bài lớn nhất.
"Lý Tuần Sát, kiểm tra xong chưa?"
Lúc này Kiều Bằng khó lòng mà giữ vẻ ung dung thản nhiên được nữa, Lý Hạo đã khiêu khích như thế mà gã còn tỏ ra thờ ơ thì quá giả tạo rồi.
Lý Hạo không để tâm lắm, "Gấp cái gì!"
Dứt lời, hắn quay đầu nhìn về phía Kiều Phi Long, "Kiều tổng, ta là hậu sinh vãn bối, vốn không nên lỗ mãng như thế! Nhưng Kiều tổng lại là nhân vật truyền kỳ của Ngân Thành, cho nên ta cảm thấy Kiều tổng hẳn là bề bộn nhiều việc quá mà quên giáo dục con cái!"
Kiều Phi Long tươi cười hiền lành, "Lời này là như thế nào, Lý Tuần Sát cứ nói thẳng ra xem."
"Cái tên Kiều Bằng này!"
Lý Hạo dùng tay chỉ thẳng vào Kiều Bằng, "Lá gan không nhỏ! Liễu Diễm là tổ trưởng tổ hành động của Tuần Dạ Nhân ta, là quan viên Tuần Sát Sứ cấp bậc cao cấp! Nhưng Kiều Bằng ở trước mặt mọi người ăn nói lỗ mãng, ba lần bốn lượt mở miệng trêu chọc!"
Lý Hạo có vẻ hơi nổi nóng, "Khi dễ một quả phụ rất hãnh diện sao? Phân bộ Tuần Dạ Nhân vừa thành lập cũng không phải không thể diệt Kiều gia ngươi, cũng không cần tốn nhiều sức! Bây giờ siêu năng quật khởi, Kiều thị là doanh nghiệp lớn không làm việc cẩn thận, bỏ mặc người này ra ngoài trêu chọc tai vạ, ta cảm thấy sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện!"
Sắc mặt Kiều Phi Long như thường, một lát sau khẽ gật đầu, "Nói đúng lắm! Kiều Bằng chính xác đã được nuông chiều từ bé. . . Thì ra là vì việc này, Lý Tuần Sát yên tâm, về sau ta không cho phép Kiều Bằng tiếp tục dây dưa với Liễu đội trường nữa!"
"Cha!"
Kiều Bằng có chút bất mãn, Kiều Phi Long nghiêm túc nói: "Người đã hơn 30 tuổi rồi mà vẫn chưa nên thân! Lý Tuần Sát tuy tuổi còn trẻ, nhưng nói năng lại rất hợp lý. Siêu năng quật khởi đã được một thời gian, ngươi không nghĩ biện pháp thăng cấp, suốt ngày chỉ lo trêu chọc thị phi vì nữ nhân!"
Dứt lời, ông lại nhìn sang Lý Hạo, nói: "Oan gia nên giải không nên kết, Kiều Bằng làm việc không có chừng mực, có thể Liễu đội trưởng không muốn gặp ta, ta thay Kiều Bằng xin lỗi nàng, làm phiền Lý Tuần Sát chuyển lời. Ngoài ra ta còn chuẩn bị một phần lễ mọn. . ."
Lý Hạo khoát tay: "Kiều lão khách khí rồi, không cần đâu!"
"Lý Tuần Sát nghe xong rồi hẵng quyết định."
Kiều Phi Long nói: "Kiều thị dù sao cũng là một xí nghiệp có tiếng ở bản địa, bây giờ Ngân Thành thành lập phân bộ Tuần Dạ Nhân cũng là sự bảo hộ đối với các xí nghiệp nơi đây, lại thêm chuyện của Liễu đội trường ta cũng biết một hai. Chồng nàng chết là chuyện ngoài ý muốn… Nhưng mà dù sao y cũng là người Kiều thị, cứ như vậy một mạng ngã xuống, ta cũng thấy rất áy náy."
"Ta biết Liễu đội trường vẫn luôn muốn đột phá, thăng cấp siêu năng, Kiều thị đối với lĩnh vực siêu năng không hiểu nhiều nên không thể giúp nàng tiến thêm một bước, cảm giác vô cùng tiếc nuối! Nhưng mà mấy ngày trước chúng ta góp nhặt được 10 khối năng lượng thần bí ở Bạch Nguyệt Thành, vốn là định cho Kiều Bằng sử dụng để tấn cấp, có điều Kiều Bằng không biết chừng mực, ta lo lắng hắn mà trở thành Siêu Năng Giả rồi sẽ chọc thêm nhiều phiền toái lớn hơn. . . Không bằng mượn hoa hiến phật đưa cho Liễu đội trường, coi như là một phen tâm ý của ta!"
Lý Hạo vốn muốn cự tuyệt, bây giờ nghe vậy thì hơi ngượng ngùng, hồi lâu sau mới lên tiếng: "10 khối? Cái này. . . Có phải là quá trân quý rồi hay không?"
"Mạng người lớn hơn trời!"
Kiều Phi Long thở dài, "Cũng để cho lòng ta được an ổn một chút, tận chút sức mọn thôi!"
"Cái kia. . . Liễu tỷ chưa chắc sẽ cần. . ."
Lý Hạo có phần xoắn xuýt.
"Không sao, nếu như Liễu đội trường không cần. . . Vậy Lý Tuần Sát trực tiếp ném đi là được rồi!"
Kiều Phi Long thở dài, "Những vật này Kiều gia bỏ ra được, cũng chịu được tổn thất. Chỉ hy vọng Liễu đội trường có thể an tâm hơn, cũng làm cho ta an lòng hơn một chút."
Lý Hạo vùng vẫy một hồi, lúc này, Kiều Phi Long ra hiệu, rất nhanh có người bưng một cái rương đi tới.
"Cái rương này là rương trữ năng được mang về từ khu vực Trung Bộ, có hiệu quả dự trữ năng lượng thần bí, bên trong có một ít kết cấu băng tinh, 10 khối thần bí năng đều ở trong đó, nhưng mà đều là Hỏa năng, cũng không biết có thích hợp với Liễu đội trưởng hay không."
Lý Hạo vô ý thức nhận vào tay, không nặng, nhưng mà hắn vẫn hơi đè ép cánh tay, có chút không nỡ, có chút xoắn xuýt: "Ta vẫn thấy không ổn lắm. Nếu như Liễu tỷ không cần thì ta sẽ trả lại cho các ngươi."
"Không cần, ta nói rồi, nếu như Liễu đội trưởng không cần thì Lý Tuần Sát cứ trực tiếp vứt đi!"
Lý Hạo ngượng ngùng, "Vậy ta sẽ thu nó lại trước, nếu tỷ ấy không cần, ta sẽ ném đi. . ."
"Tùy ý Lý Tuần Sát!"
Lý Hạo lập tức lộ ra khuôn mặt tươi cười, "Vậy làm phiền rồi, Kiều tổng vốn là thần tượng của đám hậu bối như bọn ta. Lần này thất lễ, về sau ta chấp hành công vụ ở Ngân Thành còn có rất nhiều chỗ dựa vào Kiều tổng. Chỉ cần Kiều Bằng không quấy rối Liễu tỷ nữa, ta cũng sẽ không cố ý làm khó Kiều thị. Thật ra lúc đầu ta cũng không muốn làm khó dễ, chỉ là Kiều Bằng thật sự quá phận!"
Kiều Bằng đứng ở một bên, trong lòng liên tục thầm mắng.
Là ta quá đáng?
Hỗn đản nhà ngươi thấy tiền thì sáng hết cả mắt!
Không phải là vì nữ nhân sao?
Nhất định phải tìm nhiều cớ như vậy?
Hiện tại đồ tốt cũng đã cho, còn cố ý giả trang thành bộ dạng là gã gây tai họa trước, thật mẹ nó cạn lời!
Tuổi còn nhỏ mà đã là tên dối trá, luồn lách!
Không hổ là người xuất thân từ cổ viện Ngân Thành, rất biết cách đổi trắng thay đen.
Kiều Phi Long cũng cười cười, một bộ dáng đồng ý với lời Lý Hạo nói.
Lý Hạo hơi lúng túng, "Cái kia. . . Quặng mỏ vẫn phải tra, nhưng mà Kiều tổng yên tâm, ta chỉ đi ngang qua đại sảnh là được, Kiều Bằng tiếp tục đi với ta đi. Ta ở bên ngoài nhìn một lát, nhiệm vụ phía trên giao cho thì nhất định phải kiểm tra đúng chỗ! Bất quá máy dò xét siêu năng thì không cần mang theo nữa, ta tin tưởng Kiều tổng sẽ không khiến ta phải khó xử."
"Đó là đương nhiên!"
Kiều Phi Long mỉm cười, "Về sau Lý Tuần Sát mà có thời gian rảnh thì lúc nào cũng có thể đến Kiều thị, Kiều mỗ vô cùng hoan nghênh!"
"Vậy ta không làm phiền nữa!"
Lý Hạo vui vẻ rời đi trước, vừa đi vừa nói: "Kiều Bằng, ngươi học cha ngươi một ít đi, ta ở phía dưới chờ ngươi. Có điều Kiều lão giáo huấn Kiều Bằng nhưng cũng đừng quá nghiêm khắc."
"Ha ha ha, được được, ta nhất định sẽ giáo huấn hắn!"