Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 208 - Chương 208: Rương Trữ Năng

Chương 208: Rương Trữ Năng Chương 208: Rương Trữ Năng

Chương 208: Rương Trữ Năng

Chờ đến khi Lý Hạo tiến vào thang máy đi xuống dưới lầu, lúc này Kiều Phi Long mới thu lại dáng vẻ tươi cười, nhìn thoáng qua Kiều Bằng, lão khẽ nhíu mày: "Diễn kịch cũng vừa phải một chút! Biết rõ tên Lý Hạo này có ý với Liễu Diễm còn nhất định phải dính vào, đây không phải là muốn đắc tội với người ta sao? Đi thôi, cùng hắn đi quặng mỏ xem thử, nhớ kỹ đừng cho hắn đi loạn!"

"Ta hiểu!"

"Đi đi!"

Kiều Bằng không dám nhiều lời, nhanh chóng đi ra ngoài.

Chờ gã đi rồi, Kiều Phi Long mới mở miệng: "Cảm nhận được điểm gì đặc thù không?"

"Không có, rất bình thường, nhưng mà chắc là hắn đã hấp thu năng lượng thần bí, ta cảm giác thể chất hắn không tệ lắm, tính bền dẻo rất tốt. Khả năng cao là đã tiến nhập cảnh giới Trảm Thập."

"Bình thường thôi!"

Kiều Phi Long xem thường, "Hắn là đồ đệ của Viên Thạc, có thể hấp thu năng lượng thần bí là chuyện hiển nhiên. Vả lại hắn có Ngũ Cầm Tân Thư trong tay, nghe nói còn được Viên Thạc truyền dạy Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật, tiến vào Trảm Thập cảnh chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi!"

Người trong bóng tối thấp giọng hỏi: "Vậy ngài cảm thấy. . . Máu của hắn có gì đặc biệt không?"

"Có lẽ không phải là huyết dịch đơn thuần, mà là huyết mạch. . . Cần rút ra từ trong tim, chứ không phải đổ máu thông thường là được!"

Kiều Phi Long nói vài câu xong, khoát tay một cái, nói: "Được rồi, tạm thời buông xuống đi! Hiện tại Ngân Thành không ổn định, không nên gây chuyện, cứ kiên nhẫn chờ đợi thời cơ đã!"

"Rõ."

Cuộc nói chuyện cứ như vậy kết thúc.

. . .

Cùng lúc đó.

Lý Hạo xuống lầu dưới, vẫn giữ nguyên dáng vẻ tươi cười như cũ, nhưng trong lòng thì đang hết sức kinh ngạc.

Kiều Phi Long có phải là Tam Dương không?

Nếu lão sư không có năng lượng kiếm trợ giúp thì có thể giết chết Tam Dương không?

Còn có, giết Tam Dương như lão thì có thể thu hoạch được bao nhiêu khối năng lượng thần bí?

Trong lòng Lý Hạo có chút loạn, hắn không nghĩ rằng lão gia hỏa này thế mà lại ẩn giấu sâu như vậy.

"Trên người lão nhất định có bảo vật!"

Lý Hạo thầm nghĩ, bằng không thì không có khả năng che giấu dao động năng lượng tốt như vậy, hắn hoàn toàn không cảm nhận được, thậm chí còn bị lão che lấp hoàn toàn trong cơ thể.

"Đụng phải cá lớn!"

Không sai, đây nhất định là một con cá lớn.

Mấu chốt ở chỗ đối phương vẫn luôn một mực ở Ngân Thành, theo lý mà nói thì cho dù là Thiên Quyến Thần Sư mà không ra ngoài kinh lịch chiến đấu, không đi tứ phương bốn bể khám phá thì cũng rất khó đột phá.

Ví dụ như Viên Thạc, phải biết lúc còn trẻ ông đã đi lang thang trải nghiệm khắp nơi, trải qua vô vàn trận chiến lớn nhỏ, về sau tích lũy đủ rồi thì mới có cái gọi là một bước tiến vào Đấu Thiên.

Không phải bất cứ kẻ nào cũng có đầy đủ năng lượng thần bí rồi ngồi yên tại chỗ hấp thu là có thể trở thành Nhật Diệu Tam Dương.

"Chẳng lẽ. . . Lấy được đồ tốt từ trong mộ tổ tiên nhà ta?"

Lý Hạo không khỏi nghĩ đến cái này.

Đột nhiên cảm giác phẫn nộ dâng lên!

Khốn nạn!

Lão gia hỏa ấy nhất định đã đào mộ tổ nhà hắn kiếm được đồ tốt, cho nên mới có thể chỉ ở Ngân Thành mà vẫn trực tiếp thăng cấp trở thành Nhật Diệu đỉnh phong, thậm chí là cấp độ Tam Dương.

Đáng chết, lão dám chiếm tiện nghi của mình.

Quặng mỏ của đối phương trăm phần trăm có vấn đề.

Đáng tiếc lúc này không nên đánh rắn động cỏ.

Nhưng mà chuyến đi hôm nay cũng không uổng công, hắn đã phát hiện thực lực của Kiều Phi Long, còn lấy được 10 khối năng lượng thần bí, cũng coi như thu hoạch ngoài ý muốn.

"Lý Hạo!"

Vương Minh vẫy tay gọi Lý Hạo, thấy trong tay hắn có cái rương thì ánh mắt khẽ động, "Rương trữ năng?"

"Ngươi biết à?"

"Đương nhiên!" Vương Minh nhíu mày, "Ngươi lại thu hối lộ rồi?"

Lễ vật nhỏ thì thôi đi, không ngờ hắn còn dám thu năng lượng thần bí.

Gã đã quên trước đó chính gã còn cảm thấy Lý Hạo không có tiền đồ, hoặc là không nhận, còn nếu đã muốn nhận thì phải lấy mấy chục hoặc cả trăm khối năng lượng thần bí thì mới đáng.

Lý Hạo thấp giọng nói: "Không phải cho ta mà là cho Liễu tỷ, Liễu tỷ thiếu cái này, đây là đối phương bồi thường. Ngươi không hiểu, đây là tiền mua mạng!"

"Ngươi thay Liễu Diễm làm chủ?"

Vương Minh bất ngờ, vậy mà hắn cũng dám nhận?

Lý Hạo nhe răng cười: "Không có việc gì, ngu hay sao mà không nhận!"

Liễu tỷ có nhận không?

Dưới tình huống bình thường thì sẽ không cần, nhưng Lý Hạo cảm thấy chỉ cần hắn nhiều lời vài câu thì Liễu tỷ sẽ nhận.

Kẻ thù tặng đồ giúp mình tăng thực lực, sau đó mình lại tới xử lý đối phương để báo thù. . . Chỉ nghe thôi cũng thấy quá hả dạ!

Trong lòng Vương Minh oán thầm, khá lắm, quan hệ giữa hai người này… Thật đúng là không tầm thường!

Lý Hạo nhìn rất trung thực, không nghĩ tới bên trong là một gia hỏa gian xảo.

. . .

Lý Hạo quan niệm rất rõ ràng, đã nhận ‘chỗ tốt’ của người ta rồi thì đương nhiên phải làm việc thật tốt.

Một đoàn người lái xe, rất nhanh tiến về mỏ quặng ngoài thành, Lý Hạo thậm chí còn không tiến vào trong, ở ngay cửa ra vào nhìn thoáng qua, sau đó cười cười nói nói vài tiếng rồi mau chóng lên xe rời đi, như thể chỉ hận không thể lập tức rời khỏi đây.

Trên thực tế, đúng là hắn cũng rất muốn sớm về, dù sao nãy giờ ôm trong tay một rương năng lượng thần bí, hắn còn chưa từng buông xuống.

Chờ đến khi hai người Lý Hạo rời đi thì Kiều Bằng mới xì một tiếng khinh miệt!

"Tầm nhìn hạn hẹp!"

Trước đó gia hỏa Lý Hạo kia còn tỏ vẻ bản thân mình chính trực cỡ nào.

Kết quả nhận được chỗ tốt, đã nói tra xong quặng mỏ, kết quả tên này sợ dơ giày của hắn, dứt khoát đứng ở bên ngoài nhìn thoáng qua sau đó ngựa không dừng vó liền chạy.

"Tuần Dạ Nhân để hắn làm phó bộ trưởng phân bộ. . . Đúng là mắt mù!"

Gã mắng thêm một câu nữa, nhưng mà nghĩ lại thì như vậy cũng rất tốt, kẻ thiển cận như Lý Hạo sẽ bớt được vô số phiền phức cho mình.

Bình Luận (0)
Comment