Chương 210: Lai Lịch Của Kiều Thị
“Lão sư, ta tới đây là có chính sự.”
"Hừ! Biết thừa không có việc thì ngươi cũng không tới."
Biết rõ Lý Hạo nên Viên Thạc cũng lười nói nhiều. Ông đi vào phòng, Lý Hạo bất đắc dĩ cũng phải đi vào theo.
Viên Thạc không để hắn nói trước liền giành cơ hội mở miệng: "Cuối tháng 8, chúng ta sẽ đi thăm dò di tích!"
"Ta cũng đi?"
Viên Thạc cân nhắc một lúc, không chắc chắn mở miệng: "Ta không biết, chuyện này cũng không dễ quyết định! Dù sao thì di tích là nguy hiểm nhưng cũng là kỳ ngộ. Mà ta lại phát hiện tòa di tích kia có lẽ liên quan đến bát đại gia tộc... Dĩ nhiên, cũng chưa chắc phán đoán của ta đã đúng.”
Lại liên quan đến bát đại gia tộc!
Lý Hạo hơi nhíu mày: "Lão sư, căn cơ của bát đại gia tộc đặt ở Ngân Thành. Vậy di tích của bát đại gia tộc có phải ở Ngân Thành không? Ngài là chuyên gia trong phương diện này, chẳng lẽ những năm gần đây ngài ở Ngân Thành lại không phát hiện tòa di tích nào?"
"Ngân Thành..."
Viên Thạc rót cho mình chén trà, sau đó bưng chén đi ra ngoài, vừa đi vừa nói: "Phong thủy của Ngân Thành ta đã xem qua, rất bình thường, có vẻ như không phải nơi mai táng mộ lớn. Đương nhiên, di tích chưa chắc đã là mộ địa, có thể là do thành cổ sụt lún bị chôn vùi dưới mặt đất. Nhưng mà ở Ngân Thành rất ít khi đào được những vật này. Ta đã từng dò xét qua, cũng không có phát hiện dấu vết của di tích."
Lý Hạo nhíu mày, ngay cả lão sư cũng không phát hiện sao?
"Lão sư, có lẽ Ngân Thành thật sự có!"
"Hừm…"
Viên Thạc day day trán, suy nghĩ một lát rồi nói: "Nếu như có thì cũng bình thường thôi! Dù sao truyền thuyết về bát đại gia tộc đều xuất phát từ Ngân Thành. Mấy ngày nay ta đã có một vài phỏng đoán. Nếu thật sự có thì có lẽ chính là vị trí của Bát Quái!"
"Hơn nữa, đây cũng không phải di tích bình thường. Có khả năng nó là một di tích đang bị phong ấn, rất dễ gặp phải nguy hiểm chết người!"
Nói đến đây, ông nhìn về phía Lý Hạo, "Ngươi có phát hiện gì à?"
"Lão sư, ngài chờ một chút."
Lý Hạo vừa nói vừa đi vào phòng, lấy ra một tờ giấy và một cây bút. Hắn cầm bút nhanh chóng phác họa lại bản đồ của Ngân Thành trên mặt giấy.
Tương tự như một Bát Quái Đồ!
Trước kia mọi người cũng chưa từng để ý tới, dù sao loại thành trì được xây theo bố cục này rất nhiều. Bát Quái Đồ cũng không phải đặc biệt, cứ xem nó như một vòng tròn bình thường là được.
Lý Hạo đã từng thấy Bát Quái Đồ kia xuất hiện trên bầu trời... Hiện giờ hắn không thể nhìn thấy. Chỉ khi huyết ảnh tiến vào cơ thể, huyết dịch sôi trào, đồng thời còn cần phải có cơn mưa màu lam mới được.
Nhưng mà tất cả chuyện này đều được Lý Hạo ghi nhớ trong lòng.
Bấy giờ, hắn nhanh chóng vẽ ra một cái đồ án.
Là bản đồ Ngân Thành cũng chính là Bát Quái Đồ, hắn khoanh một vòng tròn đỏ trên một khu vực nào đó trong bản vẽ.
Viên Thạc xem xét, hơi nhướng mày, "Đây chính là Bắc vị, trong Bát Quái là ly vị(*). Ly là hỏa, ở ngoại ô phía bắc của Ngân Thành, nơi này có lẽ là một cái mỏ quặng, hình như là mỏ quặng thuộc quyền sở hữu của Kiều thị."
(*) Ly vị: Là tên của một quẻ trong bát quái, đại diện của quẻ ly về mặt tự nhiên là Hỏa.
Ly vị!
Ly là hỏa, giờ phút này bỗng nhiên Lý Hạo nhớ đến những năng lượng thần bí mà Kiều Phi Long cho hắn ban nãy đều là thuộc tính Hỏa!
Lẽ nào chỉ là trùng hợp?
"Nơi này có di tích?"
Viên Thạc nhìn Lý Hạo, có chút ngoài ý muốn.
Ông không đợi Lý Hạo mở miệng đã nói: "Ta đã từng đi qua nơi này nhưng không phát hiện manh mối của di tích. Lúc đó nơi đây từng sụp đổ. Kiều thị mời ta đến, hy vọng ta có thể giúp họ khai thông hầm mỏ..."
Ông là giáo sư khoa Văn minh cổ đại, đồng thời cũng là giáo sư Phong thủy học, còn là chuyên gia trộm mộ... Khụ khụ, dù sao cũng là một cao thủ ở hệ khảo sát.
Tìm ông ấy để khai thông hầm mỏ cũng là chuyện bình thường.
Lý Hạo nói: "Ngay tại đây! Cụ thể có phải hay không thì ta không biết, nhưng không phải ta suy đoán lung tung đâu. Lão sư, ngài biết mỏ quặng Kiều thị ở Ngân Thành có lai lịch thế nào không?"
"Kiều thị... Kiều Phi Long..."
Viên Thạc nghĩ nghĩ một chút rồi nói: "Kiều Phi Long vốn chính là dân bản xứ ở Ngân Thành. Thuở thiếu niên rời nhà đi nơi khác phát triển, gần 40 tuổi mới trở lại. Khi đó, gia nghiệp của hắn đã rất mạnh."
"Về sau ở Ngân Thành thành dựng lên mỏ quặng Kiều thị, chắc cũng được khoảng 30 năm rồi."
Không phải 20 năm, mà là từ 30 năm trước đối phương đã trở về Ngân Thành lập nghiệp.
Cho nên dưới tình huống bình thường, dù chuyện bát đại gia tộc bị tiết lộ ra ngoài thì người ta chỉ liên tưởng đến bố cục do Hồng Nguyệt giăng ra hơn mười năm trước, chứ khó mà nghĩ đến mỏ quặng Kiều thị đã tồn tại 30 năm lại có quan hệ với chuyện này.
Lý Hạo nhíu mày, rốt cuộc là lão gia hỏa họ Kiều kia về sau mới liên hệ cùng Diêm La, hay là nói, từ 30 năm trước Diêm La đã bắt đầu bố trí mọi chuyện?
Nhưng khi đó, siêu năng vẫn còn chưa khởi quật!
Viên Thạc tiếp tục kể: "Kiều Phi Long đã từng tập luyện võ nghệ, nhưng mà thành tựu không cao, đến cảnh giới Trảm Thập thì từ bỏ, không luyện nữa. Hắn luyện đến Trảm Thập cũng chỉ vì tự vệ. Về sau mỏ quặng Kiều thị lớn mạnh, hắn có tiền mời những võ sư kia về làm bảo tiêu, tự nhiên cũng sẽ không còn đặt nặng tâm tư vào võ đạo."
"Nhưng mà gia hỏa này cũng là kẻ lòng dạ độc ác, tâm ngoan thủ lạt. Xí nghiệp có thể đạt được tình trạng như hôm nay chắc chắn cũng đã bí mật làm không ít chuyện. Mỏ quặng vốn là nơi dễ dàng phát sinh xung đột, lúc trước ở Ngân Thành có không ít mỏ chui, kết quả đều bị hắn đánh bại!"
Viên Thạc chỉ vào một điểm màu đỏ mà trước đó Lý Hạo đã vẽ, "Khu vực này, trước đó có rất nhiều hầm mỏ chui. Về sau Kiều Phi Long làm chủ mỏ quặng thì không bao lâu sau, lão bản của những mỏ chui ấy không chết thì cũng tàn. Có một vài người chủ động bán giá thấp để chuyển nhượng hầm mỏ của mình. Cao tầng Ngân Thành cũng không để ý, chủ yếu chính là bởi vì lão bản những mỏ chui này đều không phải là thứ gì tốt, chó cắn chó một miệng lông mà thôi!"
Ông giới thiệu sơ lược một lần, lại nói: "Đương nhiên, ngoài mặt thì Kiều Phi Long là chủ của một xí nghiệp lớn, còn là nhà từ thiện rất nổi danh. Ngân Thành này có rất nhiều tòa kiến trúc, bao gồm cả cổ viện chúng ta cũng đều được hắn quyên rất nhiều tiền. Cổ viện còn có một tòa nhà thí nghiệm tên Phi Long, cũng chính là do hắn quyên tặng."
Lý Hạo nghĩ nghĩ rồi gật đầu, hắn đã từng ghé qua phòng thí nghiệm đó.
Đúng là đã quên mất người quyên tặng lại là Kiều lão bản.
Viên Thạc nói xong liền im lặng nhìn về phía Lý Hạo, chờ hắn nói tin tức tiếp theo cho ông.
Bỗng nhiên tiểu tử này chạy đến đây nhắc về Kiều thị thì hiển nhiên đã phát hiện tin tức gì đó liên quan tới bọn họ, lẽ nào mỏ quặng Kiều thị phát hiện di tích?