Chương 216: Đệ Nhất Cường Giả Của Ngân Thành
Vương Minh rời đi trước.
Lưu Long bèn hỏi: "Còn có việc à?"
"Lão đại, ta phát hiện có một cường giả đang lẩn trốn."
Lưu Long có phần ngoài ý muốn: "Ngươi phát hiện?"
"Không phải, là ta và Vương Minh cùng phát hiện, năng lực của gã có điểm đặc thù."
Lưu Long hoài nghi nhìn hắn, thật hay giả?
Bản thân người ta không biết nói hay sao mà phải để cho ngươi báo cáo thay?
"Vương Minh không muốn nói, tên kia rất kiêu ngạo, cảm thấy bản thân xuất thân từ Bạch Nguyệt Thành nên không muốn giao tiếp với dạng người quê mùa như lão đại!"
"..."
Lưu Long lần nữa sinh lòng nghi ngờ, không khỏi lườm hắn, "Không phải ngươi đang bịa đặt chứ?"
Tiểu tử Lý Hạo này có đôi khi đầy một bụng ý nghĩ xấu xa, không phải người tốt. Có đôi khi lại mang tới cho người đối diện cảm giác rất thật thà, đáng tin.
Tóm lại là cực kỳ mâu thuẫn!
Lý Hạo nhe răng cười, cũng không nhiều lời.
Lưu Long thầm mắng một tiếng!
Chắc chắn là tiểu tử chết tiệt này tự mình bịa ra.
"Nói đi."
"Lão đại, trước hỏi một câu, nếu như tam đại tổ chức Diêm La, Hồng Nguyệt, Phi Thiên có căn cứ thì chúng ta có diệt trừ hay không?"
"Đương nhiên phải diệt trừ!"
Lưu Long lạnh lùng đáp: "Ba tổ chức lớn tuy rằng không phải toàn bộ đều là người xấu. Nhưng mà hiện tại những người còn ẩn nấp ở Ngân Thành trăm phần trăm đều là kẻ không tốt lành gì. Trừ gian diệt ác, ngươi quên mục tiêu của tiểu đội săn quỷ chúng ta rồi sao?"
Thế mà Lý Hạo lại hỏi việc này!
Lý Hạo gật đầu, sắc mặt nghiêm túc, "Biểu dương chính nghĩa, giữ gìn hòa bình, trảm yêu trừ ma, tinh thần của đội săn quỷ vĩnh viễn không lụi tàn!"
Lúc này Lưu Long mới thấy thoải mái, ông dựa lưng ra ghế, thản nhiên nói: "Nói đi, có phải phát hiện hành tung của tam đại tổ chức hay không?"
"Đúng vậy." Lý Hạo gật đầu, "Là phân bộ của Diêm La!"
"Không phải Hồng Nguyệt?"
"Không phải, Liễu tỷ nói Diêm La có quan hệ với Kiều thị!"
Ánh mắt Lưu Long khẽ nhúc nhích, không vội nói gì.
Lý Hạo vừa nhắc đến Kiều thị thì ông đã đoán được là do Liễu Diễm tiết lộ, bởi vì ông biết rõ tình huống của nàng ta.
"Ngươi xác định? Lúc trước Liễu Diễm cũng từng có suy đoán như vậy, thậm chí ta cũng từng nghi ngờ qua, có điều chúng ta không có bất kỳ chứng cứ nào chứng minh những việc này. Ngươi phải biết, tuy chúng ta đại diện cho công lý, nhưng không đồng nghĩa với việc chúng ta có thể không cần chứng cứ liền tùy tiện giết người!"
Trong lòng ông vẫn giữ rõ quan điểm.
Muốn giết người thì phải có bằng chứng và logic cơ bản, tuyệt đối không thể giết lung tung.
Bằng không thì tiểu đội săn quỷ có khác gì những tên Siêu Năng Giả lạm sát kẻ vô tội ngoài kia?
Cho nên dù Liễu Diễm đã từng nói Kiều thị có vấn đề, bất quá ông âm thầm điều tra một thời gian nhưng vẫn không tra ra được cái gì, cuối cùng đành phải từ bỏ.
Thậm chí ông đã từng ban đêm một mình lặng lẽ đột nhập vào Kiều gia, đứng bên cạnh lão gia tử Kiều thị yên lặng quan sát, nhìn chằm chằm vào đối phương. Tình huống như vậy duy trì suốt vài ngày, mãi đến khi xác định không có vấn đề gì thì ông mới từ bỏ việc tra xét bọn họ.
Năm đó chồng của Liễu Diễm chết cũng chỉ có thể quy cho việc ngoài ý muốn. Đương nhiên, tên hung thủ giết người kia vẫn đang bị dán trên bảng truy nã.
Lý Hạo thấp giọng thì thầm: "Không cần bất cứ chứng cớ gì, chỉ có một điểm duy nhất, Kiều Phi Long là cường giả, hơn nữa còn ẩn giấu mấy vị siêu năng dưới trướng. Như này đã đủ chưa?"
"Nói đùa!"
Lưu Long gạt đi: "Cảnh giới Trảm Thập... Không đúng, nếu hơn mười năm chưa từng luyện võ mà vẫn đạt tới Trảm Thập thì cũng có thể coi như cường giả. Như vậy ta không cách nào phản bác lời nói của ngươi.”
“Lý Hạo, ta hiểu rất rõ về Kiều Phi Long!"
"Lão đại dám chắc sao?"
"Đương nhiên!" Lưu Long đáp: "Nói trắng ra thì bất kỳ vị trí nào trên người đối phương ta cũng đều thấy qua!"
"..."
Đệt!
Vẻ mặt Lý Hạo hoảng hốt, hóa ra các ngươi là… mối quan hệ kiểu kia?
Hắn sững người, vậy ta không nên nói mình đã phát hiện bí mật của Kiều Phi Long cho ngươi biết có đúng không?
"Ta từng trốn trong tối, đứng ngay tại đầu giường của lão để quan sát suốt vài ngày."
"Lão đại!"
Lúc này Lý Hạo đã hiểu, hắn thở hắt ra, vẻ mặt chấn động, "Ngươi vẫn còn sống được, may mắn thật!"
Má nó, lão đại nhà ngươi theo dõi một vị Tam Dương, còn đứng ở đầu giường của người ta nhìn chằm chằm suốt mấy đêm, vậy mà vẫn chưa chết... Chỉ có thể nói, vì ẩn giấu năng lực mà Kiều Phi Long quá mức nhẫn nại.
Bằng không thì đã sớm một chiêu đánh chết Lưu Long.
Một Phá Bách như ông lại dám đứng trước mặt một vị Tam Dương quan sát nhất cử nhất động của lão, có khi người ta đi tiểu thì ngươi cũng nhìn...
Quả thật… Biến thái!!!
"Có ý gì?" Lưu Long nhíu mày, "Ý của ngươi là lão che giấu thực lực? Không có khả năng!"
Ông cũng không ngốc, ngay lập tức nghe ra ý tứ bên trong, "Lão không có bất kỳ dao động siêu năng nào. Về phần cảnh giới võ sư, mặc dù khó mà nhìn thấu, nhưng từ những phương diện như tính bền dẻo cùng độ sáng nhuận của làn da để đánh giá thì cũng có thể nhìn ra một vài thứ."
Ông tin tưởng bản thân sẽ không nhìn lầm.
Lý Hạo trầm giọng: "Tam Dương!"
"..."
Lưu Long ngây ngẩn cả người, ngơ ngác nhìn Lý Hạo, nửa ngày sau mới hoảng hốt đứng bật dậy, "Cái gì?"
"Tam Dương!"
"Không..."
Lưu Long giật bắn, hồi lâu sau mới dần hoàn hồn.
Ông thất thần đi tới đi lui trong phòng, cứ nhìn về phía Lý Hạo muốn nói rồi lại thôi.
"Lão sư của ta đã xác định!"
Lý Hạo biết ông muốn câu trả lời gì nên nhanh chóng đưa ra đáp án.
Có Viên Thạc làm bảo đảm, trong nháy mắt Lưu Long liền rõ ràng đây là sự thật.
Ông có thể hoài nghi Lý Hạo nhưng hiển nhiên sẽ không hoài nghi Viên Thạc. Viên Thạc đã nói đúng, vậy thì nhất định là đúng.
Tam Dương!
Ông có chút hoảng hốt, Ngân Thành có Tam Dương, là đệ nhất cường giả ở Ngân Thành?
Đúng vậy, nếu Kiều Phi Long là cường giả Tam Dương vậy thì lão chính là đệ nhất cường giả ở đây.
Lưu Long một mực lo lắng Ngân Thành sẽ bị vứt bỏ, hoặc là bị di dời.
Trong lòng ông vẫn luôn suy nghĩ Ngân Thành không có cường giả, không có cách nào đứng vững được.
Kết quả hiện tại ông mới biết, thì ra Ngân Thành có cường giả.
Đáng tiếc, thời điểm Ngân Thành gặp nguy hiểm nhất, đối phương không đứng ra hỗ trợ.
Lúc Hồng Nguyệt đột kích bọn họ, đối phương cũng không xuất hiện.
Khi Siêu Năng Giả khác gây án, đối phương lại càng không ló mặt.
Kiều Phi Long!
Lão là một cường giả Tam Dương nhưng lại giấu kín thân phận, thậm chí chính mình đã từng giám thị lão một thời gian, thế mà lão vẫn nhẫn nhịn được, không mảy may lộ ra một chút sơ hở nào.
Liễu Diễm nói không sai, cái chết của chồng nàng ta nhất định có quan hệ với Kiều thị.