Chương 221: Chủ Động Cảnh Cáo
Bạch Nguyệt Thành.
Hách Liên Xuyên cũng đang bí mật gặp mặt một vài người, đưa ra cảnh cáo nghiêm trọng: "Trước khi đi thăm dò di tích, bất kỳ người nào cũng không được gây chuyện thị phi ở Ngân Thành! Ta muốn tất cả mọi người hiểu rõ chỗ di tích này có bao nhiêu quan trọng! Tuần Dạ Nhân nguyện ý cùng các ngươi chia sẻ, cũng hy vọng mọi người có thể hòa bình giải quyết vấn đề...Nhưng nếu như ai dám ngay thời điểm này gây chuyện ở Ngân Nguyệt hành tỉnh nói chung và Ngân Thành nói riêng, vậy thì đừng trách Tuần Dạ Nhân chúng ta không khách khí!"
Một vài cường giả ở xung quanh ông sôi nổi tỏ thái độ đồng tình.
Bao gồm cả Hồng Nguyệt từng gây ra sự cố trong thời gian trước.
Giờ phút này, tổ chức bọn họ cũng có người đến, mang theo một chút lãnh ý, một chút ngạo nghễ lạnh lùng nói: "Yên tâm! Mọi chuyện chờ thăm dò di tích xong lại nói!"
Hiển nhiên Hồng Nguyệt cũng biết phân nặng nhẹ, hiện tại sẽ không tùy tiện làm ra việc gì bất thường để tránh bỏ qua cơ hội thăm dò di tích.
Về phần Tuần Dạ Nhân...Không ai cảm thấy bọn hắn sẽ chủ động khiêu khích gây sự. Ngân Thành không có thực lực kia, mà Tuần Dạ Nhân bên này một phương diện cũng là vì thực lực khuyết thiếu, một phương diện khác chính là vì Tuần Dạ Nhân là người giữ gìn trật tự.
Cho nên đa phần toàn là Tuần Dạ Nhân cổ hủ bị động nghênh kích.
Hách Liên Xuyên xoa xoa tay, "Vậy thì không còn gì tốt hơn! Trung Bộ chiến loạn cũng được, đàm phán thành công cũng được, đều sẽ không ảnh hưởng đến việc hợp tác lần này của chúng ta. Trong số các đại hành tỉnh thì thực lực của Ngân Nguyệt cũng không phải là nơi đứng đầu, không chiếm bất kỳ ưu thế nào. Chúng ta vẫn hy vọng lần hợp tác này có thể tăng cường thực lực của toàn bộ Ngân Nguyệt!"
"Đương nhiên!"
Có người trả lời một câu, vị vừa lên tiếng chính là cường giả của Diêm La, "Hách bộ trưởng yên tâm đi! Bọn ta sẽ không vô cớ kiếm chuyện. Hơn nữa chuyện của Ngân Thành là do Hồng Nguyệt làm, không có quan hệ với Diêm La chúng ta... Cho nên Hách bộ trưởng không cần lo lắng thái độ của Diêm La!"
"Ha!" Người của Hồng Nguyệt không khỏi cười lạnh.
Hách Liên Xuyên lười nhiều lời với chuyện bọn họ châm chọc lẫn nhau, ông chỉ nói: "Ta mặc kệ các ngươi như thế nào, đây là cảnh cáo! Có lẽ Tuần Dạ Nhân chưa chắc có thể hủy diệt các ngươi, nhưng nếu thật sự quyết tâm, vậy thì tất cả mọi người đừng hòng thoải mái!"
Dứt lời, Hách Liên Xuyên biến mất ngay tại chỗ.
Trong lòng hơi an tâm một chút. Cảnh cáo một phen xong thì hẳn là tạm thời Ngân Thành sẽ không xảy ra vấn đề gì. Dù sao thì mọi người còn gửi gắm hy vọng vào việc Viên Thạc có thể giúp đỡ thăm dò di tích sắp tới.
Cho nên trong khoảng thời gian này, ít nhất Lý Hạo vẫn được an toàn.
"Xem như ta đã cố gắng hết sức, sau khi chuyến thăm dò di tích kết thúc thì nên mang Lý Hạo đến Bạch Nguyệt Thành. Tối thiểu thì ở đây sẽ bảo đảm an toàn cho hắn hơn."
Hách Liên Xuyên thầm nghĩ, nở một nụ cười.
Về phần bọn Lý Hạo sẽ chủ động kiếm chuyện... Việc này ông thật sự chưa từng suy xét qua, cũng chưa từng xuất hiện ở trong đầu của ông.
. . .
Ngân Thành.
Thiên hạ thái bình.
Mùa mưa đã qua, mấy ngày mưa liên tục đã ngừng lại.
Thời tiết lại trở nên nóng bức.
Thiên Lạc cư.
Đây là chỗ ở hiện tại của Lý Hạo, biệt thự nằm trong khu các gia đình giàu có, hiển nhiên môi trường xanh hóa cũng cực kỳ tốt.
Sáng sớm, bầu không khí xung quanh vô cùng trong lành.
Lý Hạo ở trong tiểu viện nhà mình luyện quyền, sân trong là một khu vực rộng lớn thoải mái. Căn nhà cách gần nhất cũng tầm mấy trăm mét, hơn nữa Lý Hạo cũng không tạo ra tiếng ồn quá lớn nên chẳng lo sẽ có ai nghe thấy.
Ngũ Cầm Thuật!
Bây giờ Lý Hạo ngoại tu Ngũ Cầm Thuật, nội tu Cửu Đoán Kình.
Ngũ Cầm Thuật là chiêu thức, Cửu Đoán Kình là nội pháp. Nội kình điệp gia.
Mà Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật là nền móng, là vốn liếng sinh ra nội lực.
Muốn luyện Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật thì Lý Hạo còn phải đồng thời vận dụng Hô hấp pháp.
Về điểm này thì võ sư không bằng Siêu Năng Giả.
Bởi vì Siêu Năng phát triển muộn, hấp thu năng lượng có một loại phương pháp. Chính là phương pháp Dẫn Năng Lượng Nhập Thể, đương nhiên loại pháp này cũng có khác biệt về hình thức mà không cần chuyển đổi phương pháp hô hấp.
Chỉ một loại đó thôi cũng đã đủ cho bọn họ dùng rồi.
Mà nội lực lại là một thuật một pháp.
Nó phức tạp hơn một chút!
Thời khắc này Lý Hạo đang thử chuyển đổi giữa phương pháp hô hấp của Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật cùng phương pháp hô hấp của Cửu Đoán Kình để hỗ trợ lẫn nhau, tránh ngay thời khắc mấu chốt chỉ có thể sử dụng một trong hai.
Bên trong dùng Cửu Đoán Kình, bên ngoài lại không cách nào sử dụng được Ngũ Cầm Thuật. Đối với Lý Hạo mà nói thì đúng là một loại hao tổn về mặt chiến lực.
"Lẽ nào không có một loại hô hấp căn bản, có thể dùng cho tất cả võ kỹ sao?"
Lý Hạo vừa đánh quyền, vừa suy nghĩ.
Quyền như sóng biển, tầng tầng lớp lớp.
Chân đạp xuống mặt đất muốn nhảy lên không trung, nhưng lại có chút lảo đảo. Vào lúc này vận chuyển Phi Điểu Thuật có chút không thông, đây cũng chính là do sự khác biệt của phương pháp hô hấp.
Lý Hạo nhanh chóng chuyển đổi sang Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật, một giây sau, hắn tung quyền Hắc Hổ Đào Tâm.
Nội lực chồng chất đang dần tán loạn.
Phương pháp hô hấp của Cửu Đoán Kình đã dừng lại nên Cửu Đoán Kình không có cách nào hội tụ.
Lý Hạo cũng không hề nhụt chí, khó khăn này là việc không thể tránh khỏi. Hắn đã từng hỏi lão sư, lão sư cũng nói khó có thể cùng lúc làm cả hai, nhưng nếu cố gắng thì có lẽ có thể dung hợp.
Ví dụ như Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật!
‘Thế’ của năm loại cầm thuật không giống nhau. Theo lý mà nói thì vốn nên có năm loại phương pháp hô hấp, nhưng cuối cùng Viên Thạc đã chỉnh sửa ra Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật, một loại phương pháp thổ nạp bao quát hết cả năm loại hình thức.
Nếu như Lý Hạo đem loại 'thế' thứ sáu dung nhập vào Ngũ Cầm Thuật, có lẽ Cửu Đoán Kình không xứng với Ngũ Cầm Thuật cho lắm. Chỉ có điều cả hai đều là kỹ thuật do con người sáng tạo. Nếu hắn lại chỉnh hợp được Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật, có thể khiến hai thuật dùng thay được cho nhau, khi đó, Lý Hạo chính là đại tông sư.
Viên Thạc đã làm được điều này!
Đương nhiên, đây là việc cần phải tích lũy lượng lớn tri thức, không phải cứ ngồi im đấy tưởng tượng ra là được.
Trong đầu Viên Thạc có quá nhiều kiến thức, cho nên ông có thể chỉnh hợp được Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật.
Thêm nữa, ông còn tham khảo một bộ phận ghi chép từ nền văn minh cổ đại, nhờ vậy mới có Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật như ngày hôm nay, đây là niềm tự hào của ông, cũng là võ kỹ tuyệt mật mà ông luôn che giấu, không tùy tiện truyền cho người ngoài.
"Mặc dù ta đã đọc quá không ít sách cổ, cũng được lão sư tự mình dạy dỗ, nhưng đều chỉ là ăn tươi nuốt sống(*) mà không hấp thu tiêu hóa, chuyển hóa nó thành kiến thức của mình. Cho nên bây giờ ta mới không có khả năng dung hợp loại ‘thế’ thứ sáu để hình thành Lục Cầm chi thuật!"
(*) Ăn tươi nuốt sống: Ví với việc tiếp thu nhưng không có chọn lọc, thấu hiểu kỹ càng cặn kẽ.
Trong lòng Lý Hạo đã hiểu, hắn không làm được.
Nhưng có lẽ lão sư sẽ làm được.
Đáng tiếc Lưu Long không nguyện ý truyền thụ Cửu Đoán Kình cho lão sư, mà Lý Hạo thì không thể lén lút qua mặt Lưu Long làm việc đó.
Tùy tiện truyền thụ công pháp gia truyền chính là điều kiêng kị nhất đối với giới võ đạo.