Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 234 - Chương 234: Toàn Thành Nghỉ Phép

Chương 234: Toàn Thành Nghỉ Phép Chương 234: Toàn Thành Nghỉ Phép

Lần này vì cứu Lưu Long, năng lượng kiếm lại tiêu hao một chút, bây giờ năng lượng kiếm càng ngày càng ít, không nhanh một chút tăng thực lực của ngươi lên, một khi năng lượng kiếm tiêu hao hết, thì thực lực của Lý Hạo muốn nhanh chóng tăng lên cũng rất khó.

Năng lượng thần bí hấp thu là có giới hạn, không phải vô tận.

Lý Hạo có thể làm được, là bởi vì có năng lượng kiếm trung hoà.

Nếu không, cho dù tố chất thân thể của hắn tốt đến mấy, hấp thu cũng chỉ mạnh hơn người bình thường một chút, sẽ không giống như bây giờ, có thể nhẹ nhàng hấp thu hơn 30 khối năng lượng thần bí.

Lưu Long ở một bên mở miệng nói: "Viên lão cần gấp năng lượng thần bí sao? Bên kia ta..."

"Ăn cơm của ngươi đi!"

Viên Thạc trực tiếp đánh gãy lời của Lưu Long, đây là chút vốn liếng nhỏ của Lưu Long, ông còn không rõ sao?

Lần trước Lưu Long đã chia không ít năng lượng thần bí, sau khi chia xong Lưu Long đếm lại cũng gần 50 phương, cũng không ít.

Nhưng đối với Viên Thạc thì từng ấy tính là gì?

Hiện tại Lý Hạo cần rèn luyện ngũ tạng, để cân đối với năng lượng Ngũ Hành, cái kia của Lưu Long vốn là không thích hợp, hơn nữa Phá Bách thì còn đủ dùng, chứ với Lý Hạo thì quá ít.

Lưu Long cũng không nói gì thêm.

Ăn cơm đến lúc ăn no rồi mới nói về việc chính: "Viên lão, còn có tin tình báo nào liên quan tới ba người Nhật Diệu kia không?"

Chỉ biết ba Nhật Diệu sư.

Nhưng mà là tiền kỳ, trung kỳ hay là hậu kỳ?

Am hiểu loại năng lực gì?

Đối với địch nhân gần như hoàn toàn không biết gì cả, trừ biết cảnh giới, số người, còn lại đều mù mịt.

Dưới tình huống như vậy rất khó có thể cam đoan sẽ không xuất hiện điều gì bất thường.

"Không có."

Viên Thạc đáp lại một câu, tiếp tục nói nói: "Ta để Hách Liên Xuyên đến, cũng có ý muốn áp trận! Ăn thịt liền không gọi hắn, xảy ra chuyện... Lại kêu hắn!"

Lưu Long sững sờ.

Viên Thạc lại nói: "Các ngươi thành lập phân bộ, chẳng lẽ phía trên không cá nhân nào đến chúc mừng một chút? Hách Liên Xuyên là thích hợp nhất! Giờ phút này đến chúc mừng cho các ngươi, một mặt là biểu thị sự coi trọng, một mặt còn có thể áp chế những Siêu Năng Giả ở hiện trường kia, để bọn hắn không tham dự vào. Một điều cuối cùng... Thật ra Hách Liên Xuyên có thể kịp thời bổ sung vào khuyết điểm của ngươi."

Đúng vậy, đây chính là dự định của Viên Thạc.

Ông buộc đối phương đêm nay tới tặng đồ, trừ Hách Liên Xuyên ra thì ai có thể chạy suốt đêm đem đồ vật đưa tới?

Về phần có tới hay không... Đêm nay không đến, ngày mai cũng phải tới.

Mà tất nhiên vẫn là Hách Liên Xuyên!

Bởi vì hơn ngàn khối năng lượng thần bí, trừ Hách Liên Xuyên thì những Nhật Diệu sư bình thường khác đều không dám tuỳ tiện vượt qua ngàn dặm vận chuyển đến đây, thật sự coi là không có Siêu Năng Giả nào dám cướp bóc sao?

Lý Hạo nhịn không được cảm thán nói: "Lão sư nghĩ thật chu đáo!"

Đương nhiên, đến lúc đó Hách Liên Xuyên có phản ứng như thế nào thì còn khó nói.

Viên Thạc lại nói: "Không cần phải để ý hắn nghĩ như thế nào, Tuần Dạ Nhân tiêu diệt toàn bộ tội phạm truy nã, chẳng lẽ đến cái này cũng không thể? Huống chi, hiện tại các nhà đang chờ hợp tác với chúng ta khai phát di tích, cho nên chỉ cần không phải hoàn toàn khai chiến, vậy thì vấn đề không lớn, điều kiện trước hết là những người này không biết thực lực Kiều Phi Long."

Hai người gật gật đầu.

Lưu Long trầm ngâm một lát nói: "Nói như vậy, chỉ có chúng ta giải quyết ba Nhật Diệu sư?"

Hắn cân nhắc một phen lại nghĩ tới lời Viên Thạc nói, để Hách Liên Xuyên kết thúc công việc, vấn đề này chắc là sẽ không quá lớn.

Đương nhiên, bất kỳ kế hoạch nào cũng đều khó có thể hoàn mỹ.

Cần có sự may mắn trong nguy hiểm!

Viên Thạc còn không sợ, ông cũng không phải sợ gì cả.

"Vậy sau khi ta trở về, cũng muốn bố trí lại một chút, còn cần những người khác hợp tác, ít nhất phải chuẩn bị cho tốt công tác vây quét."

Nói đến đây ông ta hơi chần chờ nói: "Đúng rồi, trong mỏ quặng chỉ sợ là có không ít người bình thường, đến khi đó mà dùng vũ khí tính sát thương với quy mô lớn..."

Ông ta có vẻ hơi chần chờ.

Về điểm này Viên Thạc nhẫn tâm hơn so với ông ta.

Nhưng mà Viên Thạc cũng biết tính cách của ông ta, cho nên không nói thẳng là không cần phải để ý đến, mà bắt đầu suy tính tới nó.

Lý Hạo xen vào nói: "Bọn hắn khai phát di tích, không có khả năng để người bình thường tiến vào khu vực này, theo ta quan sát thì ba người Nhật Diệu cách khu mỏ quặng có người bình thường một đoạn, tầm 1000 mét trở lên."

Nói xa cũng không xa, nói gần không cần!

Nhưng mà với khoảng cách ngàn mét, thật ra chỉ cần cẩn thận một chút là có thể tránh đi.

Nghĩ vậy Lý Hạo lại nói: "Nếu lão đại cảm thấy không ổn, ta có một đề nghị."

"Ngươi nói xem."

"Nghỉ phép!"

Lưu Long sững sờ, nghỉ phép?

Hắn nhanh chóng suy nghĩ một phen, khẽ nhíu mày: "Không có lý do!"

Lý Hạo cười nói: "Tại sao không có? Ngày kia là ngày phân bộ Tuần Dạ Nhân của chúng ta khai trương, để ăn mừng một ngày này, để ăn mừng Ngân Thành thành lập một cơ cấu siêu năng lực thuộc về mình thì cho toàn thành nghỉ ngơi hai ngày! Nói với những nhân vật cấp cao ở Ngân Thành như vậy, nói với phía dưới thì chỉ cần nói đơn giản nghỉ ngơi là được rồi."

Kỳ nghỉ hai ngày, phần lớn mọi người đều sẽ về nhà.

Nhất là mỏ quặng bên kia bình thường làm việc quá mức mệt nhọc, thật vất vả mới có ngày nghỉ, chắc chắn sẽ không ở lại mỏ quặng, đương nhiên, chắc chắn cũng sẽ không đi hết toàn bộ, nhất định sẽ có người ở lại nhưng mà khi đó người sẽ ít đi rất nhiều.

Cách một ngàn mét thì sẽ đem tổn thất giảm xuống thấp nhất.

"Có làm đánh cỏ động rắn không?"

Lưu Long nghĩ rồi nói ra thắc mắc.

"Toàn thành nghỉ phép, cũng không phải chỉ có một mình Kiều thị của hắn!"

Lý Hạo cười nói: "Với lại chỉ nhằm vào người bình thường, Kiều thị chắc sẽ không nhạy cảm."

"Vậy cũng không thể không đề phòng!"

Viên Thạc lại chen vào một câu, nói: "Còn có Tuần Dạ Nhân thành lập cho người bình thường nghỉ, ngươi cảm thấy có ý nghĩa sao? Hơn nữa Kiều thị nhất định sẽ nghe lời sao, nói hắn nghỉ hắn liền nghỉ?"

Viên Thạc quét qua phía Lý Hạo, lắc đầu nói: "Ngươi đó, việc nhỏ còn có chút thông minh, đến thời khắc mấu chốt cũng dễ dàng phạm phải sai lầm."

Lý Hạo cúi đầu không có nói lại.

Lão sư nếu nói như vậy, có lẽ lão sư có biện pháp.

"Trực tiếp để cho người ta nghỉ là không đáng tin..."

Viên Thạc híp mắt: "Khoảng cách ba Nhật Diệu sư tầm ngàn mét đúng không... Vậy tối nay ta đi một chuyến làm chút tai nạn bất ngờ cho mỏ sập là được rồi! Bên đó ta quen thuộc, lần trước ta đã đi qua một lần khánh thành miệng mỏ mới. Vốn dĩ nơi đó là khu vực sẽ sụp nên chỉ cần hơi động tay một chút có thể làm sụp bên dưới, ban đêm trong mỏ cũng không ai ở trong đó, cho nên mỏ sập người Kiều thị sẽ tự nghỉ, không đến mười ngày nửa tháng thì khó mà khôi phục lại được."

Lưu Long khẽ gật đầu: "Sập mỏ ngược lại thì có thể, dù sao bên kia không phải sập lần đầu tiên, lúc ta còn ở đội chấp pháp, mỏ quặng Kiều thị đã bị lún mấy lần, nhưng mà may là đều không có người bị thương cho nên cũng liền chỉnh đốn một chút."

"Bình thường!"

Viên Thạc cười nói: "Khu vực sụp đổ của bọn hắn chắc là gần ngay khu vực di tích, tự nhiên không có người nào, chỉ là xuất hiện sụp đổ thì có thể chỉnh đốn, bây giờ di tích chắc là đã bắt đầu khai phát, mấy năm gần đây việc bị lún không phải chỉ một hai lần, nhiều hơn một lần cũng không có vấn đề gì lớn, vì phòng ngừa bị người khác nhìn thấy cái gì, bọn hắn chắc chắn sẽ để công nhân rời đi."

Lý Hạo gật gật đầu, cách này cũng không tệ.

Bình Luận (0)
Comment