Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 280 - Chương 280: Tám Cánh Cửa

Chương 280: Tám Cánh Cửa Chương 280: Tám Cánh Cửa

"Đi thôi, đều tiêu hóa sắp hết rồi. Chúng ta đi xem xem có thể mở cửa đá kia ra không, nếu không được thì dùng đao kiếm hấp thụ thêm chút năng lượng."

Viên Thạc cười một tiếng, thật ra ông cũng không ôm hy vọng quá lớn.

Ông đoán không sai thì có lẽ cần phải có vũ khí của tám gia tộc lớn cùng tụ tập lại một chỗ thì mới mở được.

Nhiều năm qua Kiều Phi Long đều không thể mở ra cửa đá, thì đương nhiên dùng bạo lực cưỡng ép là không được.

...

Hai thầy trò trở về đại điện.

Cửa đá vẫn giữ nguyên không động đậy.

Lý Hạo cầm kiếm, Viên Thạc cầm đao đá, trên cửa đá có một chỗ lõm nhỏ.

Lý Hạo nhét thanh kiếm nhỏ vào chỗ lõm, lại cảm thấy nó không khớp.

Thạch đao cũng không được.

Không có cái nào phù hợp.

Viên Thạc nhìn một hồi, cẩn thận nghiên cứu một lần, lúc sau bỗng nhiên cười nói: "Thật trêu người!"

"Hả?"

"Càn Khôn Cấn Tốn, Ly Khảm Cấn Đoái."

Viên Thạc nói khẽ: "Kiếm Lý gia, đao Trương gia, quyền Triệu gia, cước Lưu gia, con rùa Vương gia nuôi..."

Ông thì thầm vài câu: "Đây đều là người Ly Hỏa. Tên Kiều Phi Long đã thu được năng lượng của lửa, trong tám gia tộc lớn nhất định có vũ khí liên quan đến năng lượng của lửa! Dựa theo lời đồn, có thể là xác rùa đen của Vương gia... Nhưng mà rùa đen, hình như chủ là phòng ngự, có thể là hệ Thổ."

Nói xong ông khẽ cau mày nói: "Chẳng lẽ xác rùa đen kia hay là vật siêu năng hệ Hỏa nào đó?"

Không phải xác rùa đen, vậy là chùy(*) Hồng gia hay thương Chu gia?

(*) Chùy: Chùy là vũ khí dài có cán dài như thương, nối với một quả hình bầu dục có gai.

Ông nhìn kỹ chỗ lõm kia nửa ngày: "Lý Hạo, ngươi cảm thấy chỗ lõm này giống cái gì? Xác rùa đen hay chùy?"

Có cảm giác hơi tròn, không phải xác rùa đen thì chính là chùy, chắc chắn không phải thương.

"Chùy sao?"

Lý Hạo cũng nhìn kỹ một lúc: "Lão sư, ý của ngài là..."

"Dạng cửa như thế này... Khả năng là có tám cái!"

Ánh mắt Viên Thạc thay đổi: "Đều ở dưới mặt đất của Ngân Thành! Tám cửa đá, trong đó sẽ có một chỗ là khớp với kiếm, một chỗ khớp với đao. Phải mở được tám cảnh cửa mới có thể mở được di tích."

Tám cánh cửa!

Lý Hạo rung động: "Có tám chỗ như vậy?"

"Phải, vốn dĩ ta cảm thấy chỉ có một chỗ, nhưng hiện tại xem ra không phải. Nếu không đao kiếm phải khớp với chỗ lõm này nhưng lại không thể. Cho nên cửa đá này không phải là duy nhất, tám cửa hội tụ hoặc là đồng thời mở ra mới có thể mở được di tích chân chính của tám gia tộc lớn!"

"Khi về ta sẽ cẩn thận nghiên cứu bản đồ của Ngân Thành, sau đó âm thầm dò xét một chút liền sẽ biết."

Viên Thạc cười nói: "Bây giờ... Hấp thu năng lượng rồi nhanh chóng rời đi. Di tích này không mở ra được thì có thể phong tỏa trước, chờ năng lượng kiếm hết chúng ta lại đến hấp thu một chút. Ta thấy tràn ra ngoài cũng không nhiều."

"Lão sư, nếu không ta nhỏ chút máu xuống..."

"Ha ha!"

Viên Thạc giễu cợt nói: "Thôi đi, ngươi thật sự cho rằng ngươi là người thừa kế duy nhất hả? Lúc nãy ngươi cũng đã chảy máu, nếu như có phản ứng thì đã sớm phản ứng rồi. Chỗ nãy 99% là phải có vũ khí tám gia tộc lớn hợp lại mới có thể mở ra."

Tám cảnh cửa!

Bỗng nhiên ánh mắt của Lý Hạo cử động: "Lão sư, những chỗ khác vẫn chưa được Kiều gia khai thác, vậy nếu chúng ta tìm được có phải hay không sẽ được càng nhiều chỗ tốt?"

"Xác suất lớn là như vậy!"

Viên Thạc cũng cười, nụ cười rất có thâm ý.

Có lẽ sẽ phát tài rồi.

Có thể không nhiều nhưng tuyệt đối sẽ không ít.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là có thể phát hiện chỗ bảy cửa đá còn lại. Nếu không trước mắt cũng chỉ là suy đoán mà thôi.

"Ha ha..."

Hai thầy trò cùng nở nụ cười, không mở ra cũng không sao, phát hiện bảy chỗ còn lại có thể sẽ có thu hoạch khác.

Kiều Phi Long có thể trở thành Tam Dương, còn dưỡng ra ba cường giả Nhật Diệu.

Chúng ta nếu tìm ra bảy chỗ đó... Có phải không có thể bồi dưỡng được 7 người Tam Dương, 21 người Nhật Diệu?

Khi đó cũng có thể thử khai chiến với Tuần Dạ Nhân của Ngân Nguyệt hành tỉnh.

"Hấp thu nhanh một chút, xong thì rời đi. Gần đây có rất nhiều người chú ý đến chúng ta, ta trực tiếp phong kín nơi này là được rồi. Tránh cho bị người phát hiện ra cái gì."

"Được!"

Lý Hạo lấy ra thanh kiếm, bắt đầu vận chuyển Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật. Viên Thạc cũng giống vậy, hấp thu năng lượng trước rồi nói tiếp.

Về phần đem năng lượng hỗn hợp đi, hiện tại Lý Hạo còn chưa tìm được biện pháp tốt. Không tìm được vật dẫn, chuyện này chứ để sau. Cái đồ chơi này kết hợp với năng lượng Huyết Ảnh cũng thành một quả bom lớn.

...

Thật lâu sau, Lý Hạo yên tĩnh hấp thu năng lượng, nhưng năng lượng giống như đặt trạng thái bão hoà, không hấp thu được nữa.

Hai thầy trò lựa chọn không hấp thu nữa.

Viên Thạc dẫn theo Lý Hạo đi ra đại điện, một quyền đánh ra làm tảng đá lớn rơi xuống. Viên Thạc nâng tảng đá lên, trực tiếp phong tỏa cửa sắt.

Nhưng chỉ như vậy, khó tránh được bị một số người dò xét.

Viên Thạc nhìn ra ngoài một lúc, cắn răng nói: "Trở về đem khu vực xung quanh nổ đi, để cả ngọn núi đều bị sụp đổ..."

"Lão sư, động tĩnh quá lớn, không tốt đâu?"

"Cũng đúng... Được rồi, trở về nghĩ biện pháp khác, không thể để bị lộ quá dễ dàng. Nhưng cho dù thật sự bị bại lộ cũng không có biện pháp mở ra."

Hai người cũng không chịu bỏ cuộc, mang theo Hắc Báo nhanh chóng rời khỏi hầm mỏ.

Lý Hạo quay đầu nhìn lại, nơi này... thuộc về hắn.

Ai cũng không thể cướp!

Hắn rất tò mò phía sau cánh cửa là cái gì, kiếm khách ở trên hình khắc nổi kia đi vào phía sau cánh cửa... Là cửa đá này sao?

Đáng tiếc, hôm nay hắn không có cách nào, cũng không có thực lực để đi thăm dò.

"Hồng Nguyệt, vũ khí tám gia tộc lớn có khả năng có 6 món ở chỗ bọn hắn."

Lý Hạo nghĩ đến cái này càng thêm thống hận.

Muốn giết hắn còn không nói, còn cướp đi bảo vật gia tộc hắn… Tám gia tộc lớn đều là một, bảo vật gia tộc khác đương nhiên đều là của hắn.

Hồng Nguyệt đoạt những bảo vật đó, cũng chính là đoạt của hắn.

Nghĩ như vậy, Lý Hạo càng thêm tức giận.

Sớm muộn gì cũng đánh chết các ngươi!

Bình Luận (0)
Comment