Lời này vừa nói ra, Lưu Long khẽ gật đầu, có điều vẫn nói: "Ta thấy Diệu Thừa cũng cùng một chỗ..."
"Vậy hãy đi theo, chờ bọn hắn tách ra!"
Lý Hạo nói nhỏ: "Bọn hắn không có khả năng một mực tập hợp một chỗ, chỉ cần không còn gặp được nguy hiểm, bọn hắn nhất định sẽ tách ra thăm dò, nhiều người sẽ đưa tới sự chú ý lớn hơn. Lại nói, Siêu Năng Giả hay võ sư cũng thế, ai không muốn bản thân một mình tầm bảo? Giờ đây ngoại thành một tòa cổ thành rộng mở với bọn hắn, lão đại cảm thấy bọn hắn có thể nhịn được không? Diệu Thừa kia sẽ luôn dẫn theo những người bọn hắn?"
Không thể nào!
Dù sao Lý Hạo cảm thấy rất không có khả năng.
Ánh mắt Lưu Long khẽ động, gật đầu: "Vậy cứ theo dõi bọn hắn!"
Liễu Diễm bên cạnh lại hơi chần chờ: "Quá nguy hiểm. Huống chi một khi bộc phát chiến đấu sẽ dẫn tới hắc giáp và những cường giả khác... Không bằng chờ Hồng Nguyệt, Tuần Dạ Nhân đều tiến vào đây..."
Lý Hạo lại nhanh chóng cắt ngang: "Vậy không thể, một khi nhiều người, khắp nơi đều là người, vậy ngược lại nguy hiểm hơn! Giờ đây chỉ cần động tĩnh nhỏ chút, bọn hắn sẽ coi là đối phương tao ngộ hắc giáp! Bởi hắc giáp giống như chúng ta, đều không có siêu năng ba động..."
Nghĩ đến việc này, Lý Hạo hơi tiếc nuối: "Nếu có thể lấy được ba bộ hắc giáp, chúng ta giả mạo hắc giáp càng giống hơn!"
Ánh mắt hắn lóe lên một cái: "Nếu không... Chúng ta lấy ba bộ hắc giáp trước?"
Có biện pháp đối phó!
Trước đó Luân Chuyển Vương đã cho bọn họ mạch suy nghĩ.
Ngăn cách bọn chúng và năng lượng trên mặt đất là được, chính là không dễ kiếm lắm... Không quan trọng, cưỡng ép phá vỡ. Không nói những cái khác, kiếm của hắn nhất định có thể phá vỡ hắc giáp.
Nứt chút cũng được!
Lời này vừa nói ra, Lưu Long cũng chuyển động ánh mắt, chỉ là nhắc nhở: "Không nhất định hữu dụng... Nếu gặp hắc giáp thật thì có thể sẽ phân biệt ra. Bằng không, nếu Tuần Dạ Nhân đã lấy được thì trực tiếp giả mạo, chẳng lẽ có thể lẫn vào nội thành?"
Lý Hạo gật đầu, có thể giữa binh sĩ áo giáp có một vài cách phân biệt.
Thế nhưng... Chúng ta cũng không phải lẫn vào nội thành, mà là giả mạo hắc giáp giết người!
Không cần giấu diếm được những hắc giáp kia.
"Mặc kệ..."
Lý Hạo nói nhỏ: "Chúng ta có cơ hội rất lớn, sau ngõ hẻm bên kia, mấy lần đều do một hắc giáp tuần tra. Phía trước bên này cũng có một cái tuần tra, lại đến tiếp mới là một đội mười người! Chúng ta trước tiên giải quyết sạch hai hắc giáp đơn độc hành động, lại nghĩ biện pháp lấy bộ thứ ba... Trên mỗi con đường hình như đều có hắc giáp tuần tra, mà lại đều là một người đơn độc, mười người thành đội!"
Bọn hắn quan sát lâu như vậy, vẫn có vài thu hoạch.
Không tiện giải quyết tiểu đội mười người.
Không nói biết đánh nhau hay không, mấu chốt là một khi động tĩnh lớn sẽ đưa tới đại bộ đội, không tốt.
Về phần người dẫn đầu tuần tra kia, khả năng chính là thăm dò nguy hiểm cho hắc giáp. Lý Hạo cũng không quan trọng những thứ này, hắc giáp xuất động quy mô lớn thì cũng nên đi tìm đám người Diêm La.
Lưu Long suy nghĩ, cũng nhanh chóng có quyết định.
"Được!"
Liễu Diễm vào lúc này không có quyền nói chuyện.
Hai người có quyết định, cũng không chậm trễ, nhanh chóng hóp lưng lại như mèo, đến sau ngõ hẻm cuối cùng, chờ đợi hắc giáp đơn độc tuần tra tới.
Về phần phương án, cũng đã có.
"Lão đại, đợi lát nữa ta bộc phát thế trong nháy mắt, chấn động mặt đất, để hắc giáp cách khỏi mặt đất! Mà việc ngươi cần làm cũng đơn giản, cường công, đánh đối phương lên trời, mãi cho đến khi đối phương đã mất đi lực lượng mặt đất duy trì, triệt để trở thành áo giáp, chúng ta sẽ thành công! Chúng ta không phải Siêu Năng Giả, không có hệ kỹ năng khống chế quá mức đặc thù, chỉ toàn dựa vào ngươi!"
Một khi Lưu Long làm cho đối phương rơi xuống đất, vậy sẽ thất bại trong gang tấc!
Việc này rất khảo nghiệm lực khống chế của một võ sư.
"Trước đó khi những người Diêm La kia ra tay, ta đã quan sát. Đại khái duy trì khoảng một phút thì hắc giáp mới có thể triệt để mất đi sức chống cự... Còn nữa, tiểu đội mười người đại khái cũng sẽ đến sau khoảng một phút... Cho nên lão đại còn phải nghĩ biện pháp dịch chuyển nó về phía trước, dời đi một khoảng cách... Tốt nhất có thể kéo đến trong hẻm nhỏ!"
Lưu Long hút khí, đại gia yêu cầu càng ngày càng cao với ta!
Chẳng qua ông suy tư, rất nhanh đã ngẩng đầu: "Yên tâm!"
Hắc giáp chỉ là Nguyệt Minh, mà ông là võ sư Đấu Thiên.
Mặc dù hơi khó nhưng vẫn có thể làm được.
...
Một lát sau.
Một bộ hắc giáp nện bước kiên định đi về phía bọn họ.
Máy móc thức tuần tra tứ phương.
Khi đối phương tới gần hẻm nhỏ, trong nháy mắt, Lý Hạo phát động địa thế, nhẹ nhàng giậm chân một cái, không truyền ra âm thanh gì, mặt đất lại hơi chấn động một cái. Lý Hạo cơ cảm giác muốn thổ huyết, trong mặt đất nơi này ẩn chứa năng lượng đặc thù, còn có lực phản chấn.
Suýt chút chấn chính hắn thổ huyết!
Chẳng qua trước đó hắn đã thử một cái, ảnh hưởng của thế vẫn có thể kéo dài.
Quả nhiên, trong tích tắc, hắc giáp kia bị chấn động rời khỏi mặt đất chút.
Đúng vào lúc này, Lưu Long như báo săn, nhanh chóng xông ra, tốc độ cực nhanh, đánh một quyền ra như đạn pháo oanh kích, một quyền đánh hắc giáp lên bầu trời.
Mà việc này lại cần lực khống chế cực mạnh.
Lưu Long cũng run sợ trong lòng, cũng may hắc giáp sẽ không kêu to.
Lưu Long tận lực để nắm đấm bị sóng biển bao phủ, dạng này có thể giảm nhỏ âm thanh hơn chút.
Ông cũng không dám đằng không bay lên, chỉ có thể chờ đợi đối phương rơi xuống, sau đó cẩn thận từng li từng tí, lại cho đối phương một quyền.
Lúc này y như khí cầu rơi xuống đất, không thể để cho khí cầu rơi xuống đất nhưng cũng không thể đánh quá mạnh khiến khí cầu bay khỏi quỹ đạo đã chế định tốt lúc đầu. Nếu không, một khi quỹ đạo rơi về phía một đầu khác, rất nhanh sẽ tao ngộ tiểu đội kia.
Lưu Long cũng run sợ trong lòng.
Ngay lúc ông tiếp tục đập nện, hắc giáp bỗng nhiên vùng vẫy một lát, hơi chênh lệch chút ít rời khỏi quỹ đạo vốn có, rơi về phía sau. Lưu Long giật mình.
Vào thời khắc này, Lý Hạo tấn mãnh chạy tới, cũng đánh một quyền ra, bịch một tiếng, đánh hắc giáp về quỹ đạo ban đầu.
Hai người đều đầu đầy mồ hôi!
Âm thanh thanh thúy truyền đi hơi xa trên đường phố yên tĩnh.
Lý Hạo nuốt một ngụm nước bọt. Lưu Long chờ hắc giáp lần nữa rơi xuống, không nói hai lời, một tay bắt, một phát bắt được đầu nó, trong nháy mắt khẽ kéo, kéo vào trong hẻm nhỏ.
Lý Hạo cũng run sợ trong lòng, vội vàng đi vào theo.
Hai người tiến vào hẻm nhỏ, điên cuồng đánh đối phương.
Thời gian trôi qua từng chút.
Hắc giáp dần mất đi sức chống cự...
Sau một khắc, Lý Hạo và Lưu Long, một người ôm chân, một người ôm đầu, đè chặt hắc giáp lại, không nhúc nhích, chờ đợi thứ gì đó.
Quả nhiên, tiếng bước chân lần nữa truyền đến.
Một tiểu đội đi ngang qua hẻm nhỏ của bọn họ.
Chờ một hồi, tiếng bước chân mới dần đi xa. Bây giờ hai người đều đổ mồ hôi đầm đìa.
Hắc giáp đang bị ôm cũng đã mất đi động tĩnh.
Lý Hạo lộ ra dáng tươi cười, Lưu Long cũng cười lên.
Lấy được bộ thứ nhất!
Lý Hạo cẩn thận lục lọi chút, hình như thứ này liền thành một khối, cũng không biết làm sao mặc vào, khả năng có biện pháp đặc thù, nhưng giờ phút này không phải lúc tìm kiếm biện pháp.
Tay hắn nắm Tinh Không Kiếm, suy nghĩ nên ra tay từ nơi nào. Cắt đằng sau thì còn có thể mặc bình thường, mà cũng sẽ không rơi ra trong khi chiến đấu.
"Cắt từ đũng quần đi!"
Lưu Long nói nhỏ: "Cắt một lỗ, chui vào! Chúng ta là võ sư, mặc dù sẽ không cố ý co xương, thật sự muốn co xương cũng không phải không được... Đũng quần không có người nào để ý, càng bí ẩn chút!"
Cắt một lỗ ở đũng quần, sau đó bò vào, chui vào trong, dạng này sẽ không quá dễ thấy.
Lý Hạo suy nghĩ, cũng gật đầu.
Cách này không tệ.
Rất nhanh, hắn soạt chút, cắt chút trên áo giáp. Quả nhiên, Tinh Không Kiếm sắc bén không thể nghi ngờ, Nhật Diệu cũng không đánh tan được áo giáp nhưng dưới Tinh Không Kiếm của hắn, rất nhanh đã bị cắt một cái lỗ.
Lưu Long không nói chuyện, nhưng trong lòng thì sớm đã có phán đoán.
Cái này mới là Lý gia kiếm!
Vô cùng sắc bén!