Vừa rồi mấy người không có ra tay, vì người tương đối nhiều, ba người, không tiện động thủ lắm.
Rất dễ gây nên động tĩnh lớn.
Cho nên dù thấy được cừu gia, bọn hắn đều lựa chọn không động thủ.
Thật không nghĩ đến, ba người này lại có lá gan lớn như vậy, thế mà theo dõi bọn hắn.
Hiển nhiên bọn hắn không muốn động thủ, nhưng ba người này lại muốn động thủ đối với bọn hắn.
Thực sự là... Có khí phách!
Trên con đường này còn có một tiểu đội mười người hắc giáp, ba người Lý Hạo biết, tiểu đội mười người đó rất nhanh sẽ tới. Bây giờ ba người vẫn đi lại như cũ, không lộ ra mảy may dị thường.
Nhưng dưới tình huống mấy người ở phía sau không thấy được, Lưu Long nhẹ nhàng đánh ra một thủ thế.
"Giết hay không?"
Ba người này thế mà theo sau.
Rất dễ phân biệt đẳng cấp siêu năng, huống chi Lý Hạo ở đây, một chút đã nhìn ra có một Nhật Diệu, hai Nguyệt Minh Mãn Nguyệt.
Cùng thực lực bọn Lý Hạo, nhìn đẳng cấp, thật ra thì tương đương.
Một Đấu Thiên, hai Phá Bách.
Nhưng ba người bây giờ là hắc giáp, đối phương còn không dám tiết lộ năng lượng thần bí quá mức. Dưới xuất kỳ bất ý, nhất định bọn họ sẽ chiếm ưu thế, sợ là sợ thời gian dài không thể đánh bại đối phương, hắc giáp phía sau sẽ đánh tới... Đó mới là thật sự phiền phức.
Một khi bị quấn lên, trốn cũng khó.
Giờ này, Lý Hạo thật sự cảm thấy đáng tiếc vì không biết truyền âm.
Lão sư biết!
Hắn biết điều này, chỉ là khi hắn hỏi qua, lão sư nói việc này cần khống chế thế rất tốt, hoặc là khi Siêu Năng Giả tiến vào Tam Dương cũng có thể làm đến.
Nếu không chỉ có thể mở miệng nói chuyện.
Nếu hắn biết, bây giờ đã có thể thương lượng vài đối sách.
Lưu Long là Đấu Thiên, nhưng giờ cũng không biết truyền âm nhập mật.
Bởi vì ông cũng mới nắm giữ thế không lâu, còn chưa tới mức nắm giữ tinh tế. Có điều Đấu Thiên cũng sắp rồi, rất nhanh sẽ có thể nắm giữ một hạng kỹ năng nhìn tác dụng không lớn, trên thực tế hiệu quả không tệ.
Lưu Long hỏi giết hay không, Liễu Diễn khát vọng báo thù nhất lại đánh ra một cái thủ thế rất nhỏ bé... Không cần.
Nàng không hy vọng giờ phút này mọi người vì nàng mà lựa chọn xung động giết người, sẽ bại lộ.
Tiểu đội mười hắc giáp rất nhanh sẽ đến.
Nếu một người thì còn có nắm chắc nhanh chóng đánh giết.
Còn ba người, chỉ cần hơi ra chút lầm lỗi sẽ dễ để cho người ta chạy trốn, hoặc là phát ra tiếng vang ầm ầm, kéo ba người Lý Hạo vào trong nguy cơ.
Lý Hạo không nói chuyện, mà là đang suy nghĩ.
Suy nghĩ một chút, hắn chỉ về phía dưới chân.
Không dễ nói chuyện, thủ thế cũng không phải vạn năng.
Giờ đây cần khảo nghiệm ăn ý giữa bọn hắn.
Nếu hai người xem không hiểu... Vậy chỉ có thể từ bỏ cơ hội này.
Dưới khôi giáp, Lưu Long thấy hắn chỉ vào dưới chân, ngay từ đầu còn tưởng rằng là nói mặt đất chấn động... Nghĩ Lý Hạo nói phải dùng thế.
Nhưng rất nhanh, ông cảm thấy không đúng.
Ông cẩn thận suy nghĩ, làm đội trưởng, rất nhanh ông đã hiểu ý của Lý Hạo.
"Siêu Năng Giả đối phó hắc giáp, ý nghĩ đầu tiên chính là cách ly liên hệ giữa mặt đất với bọn chúng. Lý Đại Hổ hệ Thổ, nhất định sẽ vận dụng năng lực hệ Thổ, cách ly hắc giáp... Không có lực lượng dưới mặt đất duy trì, hắc giáp sẽ mất đi động năng... Khi bọn hắn coi là hắc giáp đã mất đi động lực thì tập kích giết bọn hắn?"
Ông nhanh chóng bắt đầu tự hỏi.
Lưu Long không phải đồ ngốc, ông làm đội trưởng tiểu đội Liệp Ma cũng chính là vì cảnh giác, gan lớn, thận trọng, nên mới có thể một mực dẫn đầu tiểu đội sinh tồn được.
Đương nhiên, trong mắt Viên Thạc, ông chính là kẻ ngốc.
Nhưng giờ ông đã hiểu ý Lý Hạo!
Nắm lấy cơ hội, tập kích Lý Đại Hổ!
Hắc giáp mất đi động lực sẽ khiến ba người kia mất đi cảnh giác, mà võ sư lại là một đoàn thể che lấp năng lực mạnh nhất, khác với Siêu Năng Giả. Siêu Năng Giả chết cũng khó, tới gần siêu năng, cường giả đều có thể cảm nhận được sức sống của năng lượng thần bí.
Lưu Long đã nghĩ thông, cảm thấy một chiêu này có thể dùng rất tốt.
Thế nhưng... Ông giống như Lý Hạo, lo Liễu Diễm không hiểu.
Một khi Liễu Diễm, lựa chọn tiếp tục tiến công sau khi đối phương khống chế, vậy tất cả kế hoạch chẳng những bị đánh loạn mà còn sẽ gây nên đối phương chú ý, thậm chí bộc phát đại chiến, dẫn đến sau đó phiền phức đến.
Giờ khắc này, ánh mắc hai hắc giáp đều nhìn về phía Liễu Diễm.
Hình như Lưu Long đã hiểu ý hắn, Lý Hạo biết rõ trong lòng, lão đại mày của hắn vẫn phải có bản sự, hẳn có thể lý giải kế hoạch của mình.
Mấu chốt là Liễu Diễm...
Không phải nói nữ nhân trí thông minh không cao, ngực to mà không có não cái gì, thế nhưng... Thế nhưng Liễu Diễm và Lý Đại Hổ có thù, chỉ sợ nàng thời khắc mấu chốt nghĩ mãi không rõ. Một khi bị đối phương tới gần, lý trí bị phẫn nộ thay thế, đó mới là phiền phức ngập trời.
Thấy Liễu Diễm không đưa ra phản hồi, Lưu Long đành phải lại đánh ra một thủ thế.
"Giả chết!"
Thủ thế chỉ có thể tuyên bố chút chỉ lệnh ngắn gọn.
Giả chết, mặt đất, thổ địa...
Những từ mấu chốt này kết hợp, giờ đây Liễu Diễm đã hiểu rõ, cũng đánh ra thủ thế: "Hiểu được!"
Nhưng giờ Lý Hạo và Lưu Long không hẹn mà cùng hơi lo lắng... Cũng đừng hiểu sai!
Phảng phất biết hai người chưa hẳn tín nhiệm nàng... Liễu Diễm cũng rất bất đắc dĩ.
Nữ nhân thì phải bị kỳ thị?
Nàng thật sự nghe hiểu.
Lưu Long còn chưa tính, nhưng người mới Lý Hạo này lại dám chất vấn một tuần sát sứ chấp pháp nhiều năm, thật khốn khiếp.
Không phải chỉ là Lý Đại Hổ xuất ra thổ năng tỏa địa, chúng ta giả chết, giả bộ như đã mất đi động năng sao?
Thật sự coi ta là đồ đần rồi?
Sau đó ba người thừa cơ phản sát, đạo lý này ai mà không hiểu?
Nàng hơi nổi nóng, thế nhưng nàng biết, thời khắc này xác thực không thể bất cẩn, đành phải đánh ra thủ thế lần nữa: "Ngươi, người lùn!"
Đánh ra thủ thế với Lý Hạo.
Lý Hạo đã hiểu!
Xem ra Liễu Diễm đã thật sự hiểu, bảo hắn lát nữa đối phó người lùn nhất trong ba người kia. Cao nhất là Lý Đại Hổ, không cần phải nói, người này nhất định phải Lưu Long động thủ mới được.
Mà lùn nhất thì hắn đối phó.
Còn người còn lại tự nhiên là Liễu Diễm.
Xác định rõ mục tiêu, xác định rõ phương án, sau đó tập kích thì sẽ không sinh ra hiểu lầm và phiền phức, dẫn đến có người chạy trốn thành công.
Tháy nàng đánh ra thủ thế này, hai người Lý Hạo cuối cùng cũng yên tâm.
Lưu Long đối phó Lý Đại Hổ, vấn đề không lớn.
Chỉ cần ông kịp thời sử dụng ra Cửu Điệt Kình, dưới tập kích, đánh một quyền chết một Nhật Diệu sơ kỳ siêu năng… Nếu đánh không chết thì Lưu Long cũng quá phế vật, võ sư Đấu Thiên Viên Thạc có thể đánh chết Tam Dương.
Ông đánh lén, nếu vẫn đánh không chết một Nhật Diệu sơ kỳ... Lý Hạo cũng sẽ xem thường ông.
Coi như chính diện va chạm, thật ra đám người Lý Hạo cũng không sợ.
Nhưng lúc này không phải lúc chính diện đụng chạm.
Thổ năng... Lý Hạo rất cần.
Một Nhật Diệu có thể rút ra hai ba trăm khối thổ năng.