Hồng Nhất Đường cười khổ, cũng không có nói lại, mà Hạ Dũng cũng cất bước rời đi, nhìn đến nơi khác.
Hồng Nhất Đường chờ gã đi mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Có lẽ Hạ Dũng cũng cảm nhận chút gì đó.
Nhưng gã tuyệt đối không thể tưởng tượng được võ sư cường hãn trong miệng gã chín phần chính là Lý Hạo.
Lúc này Hồng Nhất Đường lại thấy được một đám người đến, đó là người của Hành Chính Tổng Thự, cũng nhìn thấy một vài người quân đội ngoài Hồ Định Phương, bốn tổ chức lớn trong Bạch Nguyệt thành đều có người đến.
Hồng Nhất Đường thấy vậy cũng không ở lâu.
Gã nhanh chóng lựa chọn rời đi.
Việc này không phải việc gã có thể dính vào.
Lúc này Hồng Nhất Đường cũng không hứng thú với mấy cái này lắm, gã không quan tâm người chết là ai, không phải gã là được.
Về phần có phải người Hồng Nguyệt hay không... Cũng mặc kệ nó!
Cường giả Hồng Nguyệt nhiều, nhưng trước đó bị giết một nhóm lớn, Tam Dương cũng đã chết mấy người, thời gian này thật sự còn có hai người Tam Dương có thể xuất hiện sao?
Trong đó hình như còn có một người là Tam Dương đỉnh phong.
Tử Nguyệt bị giết?
Đó mới là trò cười, Tử Nguyệt sẽ không làm chuyện nguy hiểm như vậy.
Hai người Tam Dương mất tích bây giờ cũng không dễ đoán được là ai, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ có tin tức truyền ra.
Lúc này thứ Hồng Nhất Đường quan tâm hơn chính là nếu như Lý Hạo ra tay giết người... Vậy gã có phải cần làm chút gì đó không?
Gã vốn nghĩ đến Viên Thạc sớm muộn cũng sẽ trở về.
Lấy quan hệ của Viên Thạc với Hầu Tiêu Trần, có lẽ gã có thể dựa vào Viên Thạc, dần dần thân thuộc hơn với Tuần Dạ Nhân, nhưng bây giờ... Gã lại đang nghĩ tên gia hỏa Viên Thạc này không biết tung tích, còn không biết khi nào trở về.
Vậy Lý Hạo thì sao?
Tên tiểu tử này, ẩn giấu thật là sâu!
Nhưng mà hôm nay nếu đã ra tay thì có lẽ rất nhanh sẽ không dấu được nữa.
Giấy không thể gói được lửa!
Hách Liên Xuyên phóng hỏa đốt hết tất cả, bây giờ mọi người rất khó nghĩ đến Lý Hạo, nhưng bên Lý Hạo nếu như lại có một chút biểu hiện khác thường thì sớm muộn sẽ bại lộ.
"Ta còn đưa một thanh Địa Phúc Kiếm... Nhưng mà xem ra hiện tại Địa Phúc Kiếm cũng mất."
Hồng Nhất Đường nghĩ như vậy người cũng nhanh chóng rời đi.
Chờ gã đi rồi bóng dáng của Hạ Dũng lại xuất hiện lần nữa, khẽ nhíu mày.
Hồng Nhất Đường đã phát hiện ra cái gì sao?
Trước đó rõ ràng gã nhìn thấy gia hỏa này nhặt được cái gì, kết quả gia hỏa này lại là yên lặng giấu đi, nhất định có gì đó mờ ám!
Gã nhìn thoáng qua con hẻm nhỏ bị tàn phá, ngoài ngọn lửa ra cũng không còn gì khác.
Hủy diệt hiện trường sao?
Chỉ đơn giản là giết người hay là có nguyên nhân nào khác?
Hạ Dũng nghĩ vậy cũng không ở lại nữa, nhanh chóng rời đi, Bạch Nguyệt thành càng ngày càng nguy hiểm, ngưu quỷ xà thần đều đã xuất hiện.
...
Trong hẻm nhỏ.
Hách Liên Xuyên báo cáo lại với ti trưởng Tuần Kiểm ti một chút tình huống, cuối cùng nói: "Vừa nãy Hầu bộ tới một chuyến, biết địch nhân bị giết toàn bộ, cũng không có ở lại, vết thương của hắn cũng chưa có triệt để khỏi hẳn, việc này giao cho ta toàn quyền xử lý!"
Hách Liên Xuyên trầm giọng nói: "Hồng Nguyệt to gan như vậy, ở ngay trong thành tập kích thành viên quan trọng của Tuần Dạ Nhân, ý của ta là tiến hành vây quét đối với Hồng Nguyệt! Hầu bộ bế quan, bị thương không xuất hiện, thực lực Tuần Dạ Nhân không đủ, bây giờ chúng ta cực kỳ hi vọng được tổng bộ làm chủ!"
Hắn ta nhìn về phía Hồ Thanh Phong, trầm giọng nói: "Hồ đại nhân, Hồng Nguyệt không có để Tuần Dạ Nhân vào trong mắt, lần này vừa vặn có mấy người đặc phái viên ở ngay trong thành, chức trách của Tuần Dạ Nhân chính là quét sạch hết siêu năng Tà Đạo!"
"Mặc kệ là vì mặt mũi Tuần Dạ Nhân hay là vì trừng trị kẻ ác, giữ gìn chính nghĩa... Tội của Hồng Nguyệt đều không thể tha thứ, tội lỗi chồng chất! Mong Hồ đại nhân có thể làm chủ!"
Hồ Thanh Phong thầm mắng một tiếng!
Nhưng bây giờ lại không thể cự tuyệt.
Làm đặc phái viên Tuần Dạ Nhân, nếu bây giờ nếu như hắn từ chối vậy thì danh tiếng của Tuần Dạ Nhân đều mất, cho dù hắn có nghĩ nhiều nữa cũng phải kiêng kỵ một chút, phải biết rằng bên phía tổng bộ cũng không phải chỉ có một mình bọn hắn.
Tình huống tổng bộ phức tạp, hắn chỉ là đại biểu một phần trong đó, không phải là toàn bộ.
Nếu như hắn ở chỗ này để lại việc làm nào bất lợi, vứt mặt mũi Tuần Dạ Nhân thì vẫn sẽ có người sẽ tìm phiền phức.
Hồ Thanh Phong trầm giọng nói: "Yên tâm, siêu năng Tà Đạo to gan như thế ta đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn! Ta sẽ cho người đi tìm tung tích Hồng Nguyệt, nếu như phát hiện thì giết chết bất luận tội!"
Hắn cũng chỉ nói một chút thôi, mới không có ý định làm chuyện này.
Hách Liên Xuyên cũng không thèm để ý, chỉ là gật đầu rồi hung dữ nói: "Bên phía Hồng Nguyệt càng ngay càng quá đáng, trước đó tập kích Ngân Thành cũng thôi đi, thế mà bây giờ ngay cả Bạch Nguyệt thành cũng dám xâm phạm! Thậm chí cử hai người cường giả cấp Tam Dương, từ hôm nay ta đề nghị Bạch Nguyệt thành thi hành quân quản! Tuần Kiểm ti với Tuần Dạ Nhân, trú quân ba bên tiếp quản toàn bộ Bạch Nguyệt thành cho đến khi toàn bộ tàn dư Hồng Nguyệt bị quét sạch mới thôi!"
Không có ai nói chuyện.
Có người nhìn thoáng qua bên Hành Chính Tổng Thự, Triệu thự trưởng không đến, người đến là trợ thủ của ông, cũng là người đứng thứ hai Hành Chính Tổng Thự, là một ông lão tóc hoa râm nhìn rất nhã nhặn.
Ngược lại ông ta lại không nói gì, chỉ thở dài một tiếng nói khẽ: "Tùy các ngươi, chúng ta phụ trách giải quyết tốt hậu quả, ta sẽ cho người kiểm lại một chút tổn thất, xem xem có dân chúng vô tội bị thương hoặc là bị tổn thất không, siêu năng đấu với nhau không thể tránh người sao?"
Ông ta thở dài xong, lại nhìn Hách Liên Xuyên một chút nói: "Hách phó bộ trưởng, Ngân Nguyệt an ổn nhiều năm bách tính an cư lạc nghiệp, Tuần Dạ Nhân bên này còn phải cẩn thận một chút, nếu như còn có siêu năng đột kích thì hy vọng có thể khống chế phạm vi, cố gắng tránh đi một số nơi đông người."
Nói xong cuối cùng nhìn về phía Hồ Thanh Phong: "Hồ đặc phái viên, mấy người đặc phái viên Thiên Tinh thành thực lực mạnh, lần này phải tốn nhiều công sức hơn, nếu như có thể tiêu diệt tổ chức Hồng Nguyệt cũng là lập được công lớn, Hành Chính Tổng Thự cũng sẽ vì các người mà giúp đỡ!"
Hồ Thanh Phong mỉm cười, gật đầu: "Sẽ như vậy, Chu phó thự trưởng yên tâm!"
Ông ta không nói gì nữa cũng rất nhanh rời đi.
Chuyên nghiệp không sai sót, như vậy là đã ổn thoải rồi, vậy nên Hành Chính Tổng Thự bọn hắn cũng không tham dự nữa.
Lúc này có người nghĩ tới điều gì, bên Tuần Kiểm ti còn nhỏ giọng nói với người đàn ông khôi ngô kia một câu gì đó, người đàn ông khôi ngô gật gật đầu, sau đó có người nhanh chóng rời đi.
Camera giám sát!
Thật ra ở đầu hẻm nhỏ có một cái camera giám sát, chỉ là đã bị phá hủy, nếu không xem một chút là có lẽ có thể phát hiện một chút gì đó hoặc là xác nhận thân phận người đột kích.
Đến lúc này tất cả mọi người đều không biết ở đây có bao nhiêu người chết, chỉ biết là có hai người Tam Dương.
Về phần Hách Liên Xuyên trả lời chắc chắn hắn ta cũng là vì dưới sự tức giận dùng Hỏa Phượng Thương trực bạo phát lực sát thương mạnh nhất, lúc xuống dưới thì toàn bộ người đột kích đã bị giết!
Ngoài cố ý bảo vệ bên ngoài Lý Hạo một chút thì những người khác trong nháy mắt đều hóa thành tro bụi, hắn cũng không thấy rõ là có bao nhiêu người, có thân phận gì.