Thấy hiện trường cũng không có gì đồ vật nào sót lại đám người cũng là đường ai nấy đi.
Hồ Thanh Phong cũng không ở lại chỉ là vẫn khó nén tức giận cùng nghi ngờ như cũ.
Hồng Nguyệt điên rồi sao?
Hay là có người giả mạo Hồng Nguyệt?
Tam Dương chết kia không phải giả, năng lượng thần bí hỗn tạp kia rất là đậm, ông phán trong đó hai người Tam Dương có một người hệ Mộc, một người hệ Kim, mà chắc chắn hệ Kim còn rất mạnh!
Khả năng là ngang sức với Hoàng Kiệt.
Mà hệ Mộc có lẽ ngang với Vu Khiếu.
Bên phía Hồng Nguyệt rõ ràng đều đã có một vài thống nhất... Vì sao còn làm như vậy?
Huyết mạch tám đại gia tộc mặc dù quan trọng, có thể hạ gục Hầu Tiêu Trần nhưng không phải tùy ý bọn hắn xử lý?
Hắn không rõ!
Trước cứ nhanh chóng về tới khách sạn.
Trong khách sạn có hai cường giả khác, cũng không tự tiện rời đi mà vẫn luôn đợi ở đây.
Tâm trạng của Hồ Thanh Phong không quá tốt, nhìn lướt qua rồi cau mày nói: "Hoàng Kiệt với Vu Khiếu đâu?"
Hai tên khốn kiếp kia, chuyện lớn như vậy còn dám chạy loạn sao?
Vừa nghĩ tới... Lại lo lắng.
Đúng vậy, đã xảy ra chuyện lớn như vậy, hai người kia là hắn phân phó ở lại giữ khách sạn, sao lại chạy loạn?
Hệ Kim... Hệ Mộc...
Trong lòng của hắn đột nhiên có một dự cảm không tốt, sắc mặt thay đổi nhìn về phía hai người còn lại, sắc mặt một nam một nữ có chút khó coi: "Lúc các ngươi trở về có nhìn thấy Hoàng Kiệt với Vu Khiếu không?"
"Không có..."
Nữ phụ nữ kia trả lời trước, sắc mặt Hồ Thanh Phong lại thay đổi, có hơi nhợt nhạt lạnh lùng nói: "Truyền tin cho bọn hắn chưa? Liên hệ được bọn hắn không?"
"... Vẫn chưa làm..."
"Nhanh!"
Hồ Thanh Phong gầm thét một tiếng, dọa hai người không biết làm sao, trong lòng cũng có chút lo lắng.
Đây là thế nào?
Mà sắc mặt Hồ Thanh Phong càng ngày càng khó coi.
Không đến mức vậy chứ!
Hoàng Kiệt với Vu Khiếu cũng không phải người ngu, không có chuyện làm chơi cướp đường cái gì.
Huyết mạch của tám đại gia tộc... Có quan hệ rất lớn với bọn hắn sao?
Không có quan hệ gì!
Cho nên trừ Hồng Nguyệt, thật sự đúng là không có người nào sẽ đi tìm Lý Hạo gây phiền phức, bây giờ tất cả mọi người còn chưa làm rõ được tình huống.
Thế nhưng Tam Dương chết, một Tam Dương đỉnh phong hệ Kim, một Tam Dương trung kỳ hệ Mộc, cái này... Thật trùng hợp!
Hai tên gia hỏa kia không có khả năng không cảm giác chuyện xảy ra trong thành chuyện.
Nhưng lại vẫn chưa từng xuất hiện!
Người đâu?
Hồ Thanh Phong càng nghĩ càng lo lắng, càng nghĩ càng tức giận, càng nghĩ càng nghiêm trọng.
Nếu như là Hoàng Kiệt cùng Vu Khiếu chết thì sao?
Cái kia... Phiền phức lớn rồi!
Thậm chí, bây giờ hắn không thể nói là hai người này chết rồi, nếu không vừa nãy bọn hắn ở bên kia đều chắc chắn lần này là tà năng đột kích, một khi hắn nói là Hoàng Kiệt cùng Vu Khiếu chết... Phiền phức sẽ rất lớn!
"Hách Liên Xuyên đáng chết!"
Hắn đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, ánh mắt liền lạnh lẽo.
Hách Liên Xuyên trước đó vẫn luôn từ chối không biết thân phận người tới, dù sao chỉ biết xác suất lớn là người Hồng Nguyệt, dăm ba câu ở đã đem lần tập kích này xác định là tà năng đột kích, thậm chí còn muốn Hồ Thanh Phong phối hợp xuất lực.
Lúc này hắn làm sao có thể nói hai người kia có thể là Vu Khiếu cùng Hoàng Kiệt!
Không những không có khả năng, hắn còn phải che đậy sự thật việc hai người này mất tích!
"Đáng chết, nên giết!"
Đến lúc này nếu ông như còn không thể xác định người chết là ai thì hắn chính là một kẻ ngu thật sự.
Trong nháy mắt sắc mặt tái xanh làm cho người ta sợ hãi!
Hắn... Bị Hách Liên Xuyên bẫy rồi!
Hách Liên Xuyên tuyệt đối biết người chết là ai!
Quả nhiên là cố ý!
Mà người phụ nữ trước mặt kia nhanh chóng thấp giọng nói: "Không có... Không có kết nối được..."
Hồ Thanh Phong im lặng không nói.
Chắc chắn rồi!
Hai người đã chết, thi thể đều ở trong biển lửa, làm sao kết nối được?
Nửa ngày sau ông mới nghiêm trọng nói: "Đã chết rồi! Không cần nói nhiều cái gì, nói với bên ngoài hai người này được sắp xếp đi giải quyết việc công, sáng sớm hôm nay đã rời khỏi Bạch Nguyệt thành..."
"Đại nhân!"
Sắc mặt hai người đều thay đổi, đã chết rồi sao?
Trước đó có trận chiến là bọn Vu Khiếu sao?
Cái kia... Chẳng phải bọn họ sẽ nguy hiểm sao?
Hồ Thanh Phong hít sâu một hơi: "Hiện tại tất cả mọi người chỉ là âm thầm chiến đấu, Hầu Tiêu Trần bọn hắn không dám ngang nhiên làm gì chúng ta... Nhưng mà, Bạch Nguyệt thành không an toàn!"
Thế nhưng không có khả năng lập tức đi.
Nếu không sẽ càng nguy hiểm hơn.
Lúc này hắn mới có chút lo lắng, trầm giọng nói: "Chúng ta không có khả năng lập tức rời đi, tiếp theo phải xuất hiện nhiều hơn, không có việc gì đừng đi ra ngoài, cho dù ra ngoài thì cố gắng đợi ở Hành Chính Tổng Thự!"
Càng nghĩ càng thấy không yên tâm.
Lúc này tên mập Hách Liên Xuyên này cũng bị hắn ghim kỹ rồi!
Láo toét!
Quả nhiên Tuần Dạ Nhân Ngân Nguyệt đều là một đám phản nghịch!
Cái tên Hách Liên Xuyên này biết rõ thân phận hai người những vẫn trực tiếp giết chết hai người... Đáng giận, đáng hận!
...
Cùng lúc đó.
Hành Chính Tổng Thự.
Trong một căn phòng làm việc không lớn.
Chu phó thự trưởng đã rời đi trước đó nhìn về phía Triệu thự trưởng, chậm rãi nói: "Người chết là Vu Khiếu cùng Hoàng Kiệt, gia hỏa Hồ Thanh Phong này còn không tự biết, chắc bây giờ mới phát hiện một chút khác thường."
Ông lắc đầu nói: "Thực lực Hồ Thanh Phong mạnh nhưng đầu óc lại không ổn, ở đây khoảng một nửa người đều đoán được là ai chết, người ti trưởng kia còn có Hạ Dũng bên hoàng thất kia tới... Chắc là đều đoán được, chỉ có hắn còn mơ mơ màng màng bị Hách Liên Xuyên nói vài câu mê hoặc."
"Là kiệt tác của Hầu Tiêu Trần sao?"
Triệu thự trưởng thì thào một tiếng, nhưng nhanh chóng lắc đầu: "Không giống, nếu thật sự là Hầu Tiêu Trần vậy thì ngay cả Hồ Thanh Phong cũng đừng hòng trốn! Nói như vậy là tâm tư của mình Hách Liên Xuyên, tiểu mập này lá gan cũng không nhỏ."
Chu thự trưởng lại lắc đầu: "Cũng không quá giống, có thể nói là ý nghĩ của hắn, nhưng là có lẽ cũng vượt quá dự đoán của hắn... Hắn hủy diệt hiện trường! Nếu thật sự là hắn làm, hắn chắc chắn sẽ không hủy hoại hiện trường, nắm vững thân phận của đối phương thậm chí có quan hệ với Hồng Nguyệt, nắm vững những cái này mới là mục đích của hắn... Mà không phải điều tra nhưng không tìm được chứng cứ, người chết chứng cứ mất."
"Ngươi phát hiện cái gì?"
Triệu thự trưởng nhìn về phía người bạn già nhiều năm, biết tâm tư của ông kín đáo, chắc là phát hiện ra gì rồi.
Chu thự trưởng nhẹ nhàng thổi khí nói: "Ra tay chưa chắc là Hách Liên Xuyên mà là một người hoàn toàn khác! Thân phận vẫn chưa thể tùy tiện bại lộ. Người này thật lực không yếu, giết hai người Tam Dương lại không thể lộ thân phận ra ánh sáng... Không phải Ngọc La Sát kia thì chính là... Lý Hạo!"
"Hả?"
Triệu thự trưởng khẽ giật mình, không quan tâm Ngọc La Sát mà nhướng mày: "Lý Hạo?"
"Đúng!"
Chu thự trưởng suy nghĩ một chút nói: "Một người Phá Bách, dưới tình thế bị hai người Tam Dương tập kích lại không có việc gì, nếu thật sự là Hồng Nguyệt làm vậy còn có khả năng rất lớn, nhưng nếu không phải Hồng Nguyệt mà là hai người Vu Khiếu nhất định là bọn hắn đã phát hiện ra chút gì đó muốn bắt sống Lý Hạo? Có thể mang đi sao? Không sợ Hầu Tiêu Trần xuất quan sao? Bọn hắn có thể chạy trốn sao? Cho nên... Nếu là bọn hắn ra tay thì chắc chắn là vì giết Lý Hạo, không thể nào là vì bắt hắn!"
"Hách Liên Xuyên chạy tới rất nhanh thì cũng không đến 30 giây, nhưng hai người Tam Dương tập kích một người Phá Bách với thời gian dài như vậy thì đã sớm giết chết... Trừ khi bọn hắn nội chiến, nhưng nếu như đầu óc bọn hắn không có vấn đề thì tại sao lại nội chiến vào lúc này?"
"Cho nên..."
Ông ta nghĩ nghĩ lại nói: "Nếu không thì là Viên Thạc?"