Kim Thương cũng dứt khoát nói thẳng: "Theo ta được biết Hồng Nguyệt, Chanh Nguyệt, Hoàng Nguyệt bên trong Thất Nguyệt gần nhất biến mất, xác suất chín phần là muốn đi giết ngươi sư phụ, bên trong Thất Nguyệt trừ Ánh Hồng Nguyệt ở bên ngoài, cường giả thứ hai, thứ ba hai người đều đi tìm ngươi sư phụ! Mà bọn hắn từng có kinh chiến tích ở Trung Bộ, từng đánh chết Húc Quang!"
Hít nhẹ vào một hơi, ông lại nói: "Chanh Nguyệt năm đó cũng là võ sư Ngân Nguyệt, danh khí không nhỏ, danh tiếng của nàng có lẽ ngươi cũng biết, chính là Hắc Tri Chu!"
Lý Hạo nhướng mày: "Hắc Quả Phụ?"
"Ừ, nhưng mà nàng thích xưng nhện."
Lý Hạo suy tư một chút, mở miệng nói: "Hiểu rồi!"
Hắn hiểu cái gì rồi?
Kim Thương nghi hoặc.
Lý Hạo đương nhiên hiểu, hiện tại đời thứ ba Tử Nguyệt là con gái Chanh Nguyệt, ta phải bắt được Tử Nguyệt, dùng cái mạng nhỏ của nàng uy hiếp Chanh Nguyệt, cái này ta còn không hiểu sao?
Chanh Nguyệt dám hạ thủ thì hắn sẽ bắt Tử Nguyệt, hôm nay chém cái tay, ngày mai chém cái chân...
Chanh Nguyệt còn dám ra tay sao?
Dám đến Ngân Nguyệt, Lý Hạo tìm những cường giả che giấu xuất thủ, về phần xuất thủ như thế nào đến lúc đó tự nhiên sẽ có biện pháp.
Cho nên hắn nghe hiểu.
Bắt Tử Nguyệt uy hiếp Chanh Nguyệt.
Kim Thương là ý này đúng không?
Thật ra Kim Thương vẫn có chút hoài nghi, hắn thật đã hiểu?
Ông ta nói lời này thật ra là nói cho Lý Hạo biết, đừng tưởng rằng hắn bây giờ rất mạnh thì được lười biếng, tuyệt đối không được lười biếng, sư phụ ngươi đang ở trong nguy hiểm, sư phụ ngươi là nhân vật như vậy, tùy thời đều có thể sẽ chết, ngươi cũng vậy.
Cho nên càng phải cố gắng tu luyện!
Tranh thủ sẽ có một ngày nếu sư phụ ngươi thật bị giết, ngươi còn có chút thực lực đi báo thù.
Đúng, chính là ý này.
Lý Hạo không nói gì, Hắc Quả Phụ... Thực lực rất mạnh, giết qua Húc Quang thì tính sao?
Bên trên 36 Anh Hùng Phổ cũng có tên của Hắc Quả Phụ.
Nhưng mà đối với những người này Lý Hạo không có kiêng kị quá nhiều, không khác, lão sư đã từng đề cập đến Hắc Quả Phụ, không có chuyện gì lớn, cũng không cần quá để ý, loại này dựa vào sắc đẹp khoe khoang câu dẫn nam nhân mắc câu, cũng không tính là cường giả.
Danh tiếng của Hắc Quả Phụ ở chỗ nàng, chết bảy, tám đời chồng thì cụ thể chết như thế nào, cũng chỉ có mình nàng biết.
Về phần đối phương có quan tâm người con gái này hay không thì khẳng định là quan tâm.
Dù sao người ta chỉ là Hắc Quả Phụ, không phải Hắc lão mẫu, có nhiều con cái hay không Lý Hạo không rõ, nhưng Tử Nguyệt có thể được an bài đến Ngân Nguyệt đảm nhiệm một trong Thất Nguyệt, thì đương nhiên Chanh Nguyệt vẫn rất để ý.
Mà Ngọc tổng quản có thể nhúng tay hay không... Lý Hạo cũng sẽ không để ý.
Ngươi giết sư phụ ta, ta giết con gái ngươi, nếu Ngọc tổng quản nhúng tay quản chuyện thì trước nhịn nàng, qua một thời gian ngắn giết cùng một chỗ...
Ừ, ý nghĩ này được Lý Hạo nhanh chóng đè xuống, không thể nghĩ như vậy, hiện tại Ngọc tổng quản là người cũng không tệ.
Nói chuyện đến đây cũng kết thúc.
Kim Thương đưa mắt nhìn hai người vừa rời đi, vẫn rất là nghi hoặc, tên gia hỏa này lúc nãy sát ý nồng đậm, đây là hiểu rõ cái gì vậy?
Tạm biệt Kim Thương, Lý Hạo trở về trụ sở của mình.
Bách nhân đoàn còn chưa bắt đầu thành lập, cũng không có chuyện gì cần hắn làm, dựa theo ý nghĩa của bọn Kim Thương thì trước khi cuối năm Lý Hạo có đem cái đoàn đội này thành lập xong là đã tốt lắm rồi.
Cho nên, cho Lý Hạo rất nhiều thời gian.
Lúc này chỉ mới giữa tháng 9, đến cuối năm còn có thời gian hơn ba tháng nữa.
...
Trong lầu dừng chân.
Cứ việc Lý Hạo với Hỏa Phượng Thương đánh một trận, đồ dùng trong nhà ngoài một vài món ít bị tổn hại thì toàn bộ đều đã bị thay đổi, nhưng lầu ngược lại là không có vấn đề gì.
Siêu năng chế tạo phòng ốc vẫn rất là kiên cố.
Lý Hạo đi lên sân thượng lầu ba.
Khoanh chân ngồi xuống, lúc này mới có thời gian đi suy nghĩ cảm ngộ của mình hôm nay.
Nhanh đến cực hạn!
Hỏa Phượng Thương bị hắn lấy ra, chỉ là giờ phút này không còn ánh lửa tỏa ra bốn phía mà đã khôi phục lại ánh sáng ảm đạm, cũng không biết hồn Hỏa Phượng này có phải nuốt Đá Thần Năng Lý Hạo đưa nên hiện tại cũng đang tiêu hóa hay không.
Biết thì biết, hiểu thì hiểu, nhưng Lý Hạo cũng không sinh ra tiềm thế.
Hồng Nhất Đường nói khi ngươi hiểu rõ loại cảm giác này, vậy thì đi luyện, một trăm lần không được liền một ngàn một vạn lần, đến khi ngươi có thể chém ra loại tiềm thế kia mới thôi.
Ngươi đã biết, đã có mục tiêu, có phương hướng, còn lại chính là một cái quá trình.
Mà cực hạn tiềm thế chính là ở chỗ nhanh cùng bộc phát.
Lý Hạo suy nghĩ một lượt rồi không có tiếp tục khoanh chân, võ giả tốt nhất vẫn là tự thân lên tay, ngồi xếp bằng cũng là lúc bình thường đang hấp thu năng lượng, lúc khác tốt nhất vẫn là quyền không rời tay.
Lý Hạo lại bắt đầu luyện kiếm!
Vì giảm bớt tiếng động nên Lý Hạo luyện là Vô Ảnh Kiếm.
Cầm Tinh Không Kiếm trong tay Lý Hạo chém một kiếm rồi lại một kiếm, giờ phút này hắn theo đuổi chỉ có nhanh, nhanh đến cực hạn.
...
Nơi xa.
Trên lầu nhỏ Kim Thương mơ hồ có thể nhìn thấy bóng người trên sân thượng kia.
Bên cạnh trừ Vương Khánh Chi ở bên ngoài còn có thêm một người trẻ tuổi nữ tính, cảm giác tuổi không lớn lắm, gần bằng với Lý Hạo.
Lúc này Vương Khánh cũng đang nhìn, nhìn một hồi, âm thanh như đao: "Đại nhân, đệ tử của Viên lão quỷ vì sao không đi theo Ngũ Cầm Đạo, ngược lại đi theo Kiếm Đạo?"
"Ngũ Cầm Đạo..."
Đột nhiên Kim Thương nhớ đến lời nói trước đó của Lý Hạo.
Ông suy tư một lúc mới mở miệng nói: "Võ Đạo chỉ có thích hợp với bản thân, không có nhất định phải đi cố định như thế nào. Có lẽ hắn am hiểu Kiếm Đạo hơn, Ngũ Cầm Thuật không có nghĩa là chỉ có thể dùng quyền chưởng..."
Đối với câu trả lời này thật ra Vương Khánh không hài lòng lắm.
Ngược lại người nữ tử trẻ tuổi bên cạnh nói khẽ: "Ngũ Cầm Thuật chỉ là căn cơ, Ngũ Cầm Thuật cũng có thể gọi Ngũ Cầm Kiếm, Ngũ Cầm Thương, đao thương kiếm kích, quyền chưởng chân, những này chỉ là hình thức bên ngoài, Võ Đạo cũng được, võ thế cũng được, quan trọng nhất thật ra vẫn là nhất trí, có vũ khí hay không cũng đều giống nhau."
Kim Thương lúc này gật đầu biểu thị sự đồng ý, lộ ra nụ tươi cười hiếm thấy: "Nói không sai! Con đường võ sư có người am hiểu dạy đồ, có người không quá am hiểu, thật ra ta cũng không quá am hiểu, U Vân nói không sai, Viên Thạc so ta am hiểu dạy đồ đệ hơn, tùy theo tài năng mà dạy tới đâu, Lý Hạo nếu nguyện ý đi theo Kiếm Đạo vậy thì đi Kiếm Đạo..."
Vương Khánh không có nói tiếp.
Cũng không có hỏi nữa.