Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 638 - Chương 638: Mãnh Hổ Rời Núi 3

Chương 638: Mãnh Hổ Rời Núi 3 Chương 638: Mãnh Hổ Rời Núi 3

Tổng bộ Tuần Dạ Nhân.

Hầu Tiêu Trần trở về.

Giờ phút này, hắn đang vuốt ve Hỏa Phượng Thương giống như đang cảm ngộ cái gì, hồi lâu sau, hắn nhẹ nhàng cười một tiếng, hơi minh ngộ.

Lý Hạo!

Quả nhiên là ngươi!

Không nghĩ tới ngươi thật sự phá vỡ Liệt Thần Thương Ý, đúng là ngoài dự liệu.

Giờ phút này, Ngọc tổng quản gõ cửa tiến vào, nói khẽ: "Lý Hạo dẫn theo người của hắn đi ra ngoài, hôm qua mới xây dựng đoàn đội, hôm nay ngay cả nhân viên cũng chưa hẳn biết rõ, hắn đã đi ra ngoài... Trên lý lịch của Lý Hạo cũng không có nói hắn cấp tiến như thế!"

Lý lịch của Lý Hạo rất rõ ràng, hắn là một người trẻ tuổi mưu sâu, cũng không có biểu hiện ra vội vã nóng nảy như bây giờ.

Án giết người của Hồng Nguyệt có thể bị vạch trần ở Ngân Thành, đều do Lý Hạo một tay chế tạo.

Nếu không có Lý Hạo một mực truy tra, âm thầm nhìn chằm chằm một năm thì có lẽ đợi đến khi Lý Hạo chết rồi, cũng chưa chắc có người biết. Bọn hắn đều chết dưới tay Hồng Nguyệt, Hồng Nguyệt động tác khá kín kẽ.

Nhưng hôm nay, vì sao Lý Hạo lại nôn nóng đến thế?

Hầu Tiêu Trần khẽ vuốt trường thương, nói khẽ: "Hắn có chính kiến của hắn, có lẽ kiến thức nhiều, nhìn thấy nhiều hơn, cảm nhận được chênh lệch thực lực. Mặt khác, có thể hắn muốn trợ giúp Viên Thạc, hoặc là nói, chia sẻ chút áp lực cho Viên Thạc... Viên Thạc gióng trống khua chiêng tiến về Trung Bộ giết người Hồng Nguyệt, ngươi cảm thấy Viên Thạc thật cuồng đến trình độ này?"

Ngọc tổng quản suy tư một phen, nói khẽ: "Bộ trưởng có ý là... Viên Thạc lớn mật, tùy tiện đến thế thật ra cũng là vì chuyển di sức chú ý của Hồng Nguyệt?"

"Nếu không thì thế nào?"

Hầu Tiêu Trần nhìn về phía phương xa, khẽ thở dài: "Đồ đệ của ông là cái đinh trong mắt của Hồng Nguyệt, Ngân Nguyệt lại trở thành nơi thị phi. Nếu ông không ra mặt di chuyển lực chú ý của những cường giả kia thì bây giờ Chanh Nguyệt, Hoàng Nguyệt đang đuổi giết ông có thể đang trên đường đối phó Lý Hạo!"

Nếu Viên Thạc không quấy rối, Hồng Nguyệt có thể điều ra nhiều cường giả đến, vậy mục tiêu là ai?

Trăm phần trăm là Lý Hạo!

Đạo lý kia thật ra rất nhiều người đều hiểu.

Thậm chí bao gồm Ánh Hồng Nguyệt cũng có thể nhìn thấu triệt.

Thế nhưng thay vì đối phó Lý Hạo còn chưa có thanh danh gì như bây giờ thì Viên Thạc nhất định phải bị giải quyết. Ai cũng biết Viên Thạc đáng sợ, tên này phá vỡ gông cùm xiềng xích, nếu mặc kệ thì rất nhanh ông sẽ trở thành họa lớn trong lòng!

Nếu không phải Ánh Hồng Nguyệt không tự đi được thì gã nhất định sẽ tự đối phó Viên Thạc. Chanh Nguyệt và Hoàng Nguyệt, vị trí thứ hai và thứ ba của toàn bộ Hồng Nguyệt, lúc này đều mặc kệ vô số đại sự ở Trung Bộ, chuyên tâm đối phó Viên Thạc, có thể thấy được khá rõ.

Ánh Hồng Nguyệt đã coi trọng Viên Thạc đến cực hạn!

Lam Nguyệt, Tử Nguyệt tại Ngân Nguyệt, thật ra mục tiêu chủ yếu cũng là Lý Hạo. Di tích hay Hầu Tiêu Trần gì đó đều là thứ yếu, suy nghĩ trước đó của Lam Nguyệt là bắt Lý Hạo đi khi họ đang chiến đấu với Hầu Tiêu Trần.

Vì đối phó sư đồ hai người, Tứ Nguyệt trong Thất Nguyệt của tổ chức Hồng Nguyệt đã đặt trọng điểm trên người bọn họ.

Hầu Tiêu Trần tiếp tục nói: "Ngươi cũng nói Lý Hạo là người bày mưu rồi hành động, hiện tại vì sao không mưu? Không có thời gian mà thôi, sư phụ hắn vì hắn mà một mình giết hướng Trung Bộ, nếu không, Viên Thạc khiêm tốn chút thì ai có thể tìm tới ông? Lý Hạo cũng hiểu rõ đạo lý này, hắn chỉ không nói chứ không có nghĩa là không hiểu. Nếu ngươi cảm thấy hắn không hiểu, vậy đã quá coi thường người này!"

Ngọc tổng quản khẽ gật đầu.

Chỉ là nàng vẫn hơi không hiểu: "Viên Thạc cũng không phải chỉ có một đồ đệ là hắn, ông nhận lấy Lý Hạo chẳng qua mới có ba năm, tình cảm có lẽ không tệ. Nhưng Lý Hạo đáng giá để Viên Thạc trả cái giá lớn như thế sao?"

"Lý Hạo là một, còn có một điều nữa... Bản thân Viên Thạc cũng không cam tâm!"

Hầu Tiêu Trần giống như hiểu rất rõ Viên Thạc, cười nói: "Chính ông không cam tâm những người năm đó không bằng ông mà bây giờ có thể giẫm lên ông! Trước đó ông tuyệt vọng như đưa đám, cho nên không biểu lộ ra. Nhưng khi ông thấy được cơ hội... Một khi để những người này bắt lấy cơ hội, một phần cơ duyên, bọn hắn có thể dùng ra 10 phần. Viên Thạc cũng nghĩ cho mình chút áp lực, dưới sự nguy hiểm đến sống chết mới có hi vọng lớn hơn để đuổi kịp những người vượt xa ông."

"Thiên Kiếm, Bá Đao những người này cũng còn sống, đều sinh hoạt rất tốt, Ánh Hồng Nguyệt càng là như vậy, Nam Quyền, Kim Thương cũng không tệ, Trung Bộ còn có một số lão bằng hữu của ông ở đấy, ngươi cảm thấy Viên Thạc cam tâm không?"

Hai nguyên nhân quan trọng đưa đến Viên Thạc điên cuồng.

Từ Lâm Giang đánh giết ra, ông muốn giết tới Trung Bộ. Mặc dù cũng ẩn giấu hành tung, nhưng mỗi lần giết người đều sẽ bại lộ, sẽ không che lấp quá nhiều, ông đang để cho mình tùy thời tùy chỗ đều ở trong một sự nguy hiểm cực kỳ.

Điên cuồng như vậy cũng làm cho không ít người chú ý đến ông hơi bất an.

Người này không chết, sau này chỉ sợ cũng là họa lớn.

Từ khi bắt đầu chém giết Tam Dương, bây giờ Viên Thạc thậm chí bắt đầu chém giết cường giả Tam Dương đỉnh phong.

Nghe nói Bích Quang Kiếm đi cùng ông cũng có vẻ sắp bước vào Uẩn Thần.

Lúc mới bắt đầu Bích Quang Kiếm giống như chỉ có thể có thể so với một vài Tam Dương sơ kỳ yếu kém, nhưng không bao lâu lại có tin tức truyền đến, Bích Quang Kiếm lấy khoái kiếm chém giết một Tam Dương sơ kỳ. Những lão bối võ sư này, một khi bắt lấy cơ hội thì đều đang nhanh chóng điên cuồng trở nên mạnh mẽ.

Lúc này Ngọc tổng quản đã hiểu rõ toàn bộ.

Hầu Tiêu Trần lại cười: "Chính ngươi không nhìn ra được hả? Vì sao đến hỏi ta?"

Ngọc La Sát không phải đồ ngốc.

Là đồ ngốc thì không thành người quản sự của Tuần Dạ Nhân được.

Việc Tuần Dạ Nhân đều do nàng xử lý, thật ra Hầu Tiêu Trần quản không nhiều.

Ngọc tổng quản suy tư một phen rồi mới nói: "Ngược lại là nhìn ra được chút suy nghĩ của Lý Hạo, chỉ là vẫn còn hơi nghi hoặc thôi. Hắn rất tự tin, hoặc là nói rất bình tĩnh... Vô luận gặp Kim Thương hay người càng mạnh hơn nữa, nhìn qua hắn có vẻ kính trọng nhưng thực ra cũng không quá mức rung động hoặc là chấn kinh. Điều này không phù hợp thân phận của hắn, hắn đến từ Ngân Thành, từ nhỏ đã chưa từng đi ra ngoài... Làm sao có thể làm được điều này?"

"Kiến thức càng nhiều, tự nhiên sẽ như vậy."

Bình Luận (0)
Comment