Các phương đều đang chấn động.
Các tổ chức lớn cũng đang nhanh chóng nghị luận.
Ngân Nguyệt, Nam Giao.
Trong một biệt thự lớn, Nam Quyền cũng có vẻ mặt thổn thức: "Thật mẹ nhà hắn lợi hại, lần trước tiểu tử này còn muốn luận bàn với ta, may mắn không có đồng ý, bằng không mạng già đều ném nửa cái!"
Bên cạnh hắn vẫn là nữ tử lần trước, Trạc Tâm Kiều Khách, bây giờ là Bạch phu nhân.
Hơn nửa đêm, cô nam quả nữ, còn là người có vợ... Nếu Lý Hạo ở đó, chỉ sợ không thiếu được oán thầm một trận.
Giờ phút này, Trạc Tâm Kiều Khách cũng hơi rung động, chẳng qua rất nhanh hoàn hồn, nói khẽ: "Lý Hạo này quả thực hơi ngoài dự liệu của người ta! Chẳng qua nói đến hắn và Bạch gia cũng có chút quan hệ, Hồ Định Phương là sư tỷ phu của hắn... Hạ huynh, ngươi nói xem, Lý Hạo này có thể lôi kéo được không?"
Nam Quyền nhe răng nở nụ cười, nhìn nàng một cái, ánh mắt bỗng nhiên hơi u lãnh, nói: "Đừng đánh chủ ý, tên này còn hung tàn, vô tình hơn Viên Thạc! Lôi kéo không được, coi chừng bị hắn ăn! Tiểu tử kia, ta gặp hắn lần đầu tiên đã biết không phải loại lương thiện, không phải dễ trêu. Ngày đó, Hầu Tiêu Trần giết người, ta tận mắt thấy hắn mặt không đổi sắc nhìn, Hồng Phát bị giết, mắt tiểu tử kia cũng không có nháy một cái, nhìn cường giả chết đi không rung động, không sợ hãi... Loại người này không thể trêu vào, cũng đừng có trêu chọc!"
Ngày đó hắn nhìn nhất thanh nhị sở.
Mà sau đó mấy ngày, hắn một mực đi theo Lý Hạo, tên kia trên mặt mang cười, trong lòng lại lạnh, vô tình hơn Viên Thạc nhiều.
Hắn biết tình huống của Lý Hạo, không cha không mẹ, chỉ có một sư phụ đào vong, một người bạn năm ngoái bị Hồng Nguyệt giết chết, đám người Lưu Long quen biết hắn thời gian cũng không dài, người này… trong lòng không có bao nhiêu dịu dàng.
Tất cả tình cảm đại khái đều tụ trên thân Viên Thạc, trêu chọc kẻ như vậy không phải biện pháp tốt.
Bạch phu nhân khẽ gật đầu, không có nhắc lại.
Nam Quyền lại lần nữa cảnh cáo: "Còn nữa, đừng để Hồ Định Phương và vợ hắn đi trêu chọc, đánh lên tình cảm, đó chưa hẳn dễ dùng! Tên kia tìm Tuần Kiểm Ti - Vương Hằng Cương, tìm Hồng Nhất Đường không quá quen thuộc, đều tìm, chỉ không tìm sư tỷ và sư tỷ phu của hắn, làm không tốt thì trong lòng hắn có thể còn có tâm tư sẽ thay sư phụ hắn thanh lý môn hộ, cẩn thận một chút. Viên Thạc còn nhớ tình cảm, hắn sẽ không, huống chi cũng không có tình cảm gì, quan môn đệ tử giúp đỡ sư phụ thanh lý môn hộ rất là phổ biến, ngươi cũng là võ sư, nên hiểu rõ điểm này!"
Ánh mắt Bạch phu nhân hơi chậm lại, nhẹ gật đầu, lần này triệt để bỏ đi ý nghĩ này.
Đúng vậy, quan môn đệ tử, có đôi khi địa vị còn cao hơn so với khai sơn đại đệ tử, hắn thật sự đến thanh lý môn hộ, Viên Thạc biết cũng chưa hẳn sẽ nói gì.
Chẳng qua nàng vẫn hỏi một câu: "Hạ huynh cảm thấy, hắn… có thể trốn được không?"
Lý Hạo có thể thoát đi dưới cục diện Húc Quang của ba tổ chức lớn tiễu trừ không?
"Khó nói!"
Nam Quyền trầm giọng: "Hiện tại bên quyết tâm muốn đối phó hắn thật ra chỉ có Hồng Nguyệt, Diêm La và Phi Thiên chưa chắc sẽ một mực để Húc Quang ở bên kia đuổi giết hắn! Dù sao di tích Chiến Thiên Thành sắp mở ra, ba tổ chức lớn, cũng sẽ không buông tha di tích này... Chẳng qua Bên Hồng Nguyệt đại khái sẽ không buông tha, hiện tại có lẽ sẽ có thành viên của Trưởng Lão hội đi giết, bên ba tỉnh phía bắc, Hải Khiếu trưởng lão trước đó đại khái sẽ đi qua."
Trước đó có một trưởng lão trấn giữ ba tỉnh phía bắc, tới gần Bắc Hải, chính là cường giả hệ Thủy. Bây giờ tới Ngân Nguyệt, Lam Nguyệt đại khái sẽ không dễ dàng rời đi, hắn còn phải đề phòng Hầu Tiêu Trần.
Nhưng vị trưởng lão kia có khả năng sẽ truy sát tới.
Phi Thiên thì lưng chừng có khả năng cũng sẽ đi qua.
Về phần Bên Diêm La, vậy thì không biết có những cường giả khác chạy đến hay không.
Nếu không Bình Đẳng Vương chưa chắc sẽ đi, Luân Chuyển Vương là Tam Dương đỉnh phong, thật sự gặp Lý Hạo, làm không tốt sẽ mất mạng, cũng sẽ không tuỳ tiện đi qua.
Hạ Dũng suy đoán vài câu, thở hắt ra, cười nói: "Xem một cái đi, mấy thứ khác… ta cũng đi qua tham gia náo nhiệt, chờ di tích mở ra ta trở lại..."
"Ngươi cũng đi?"
Bạch phu nhân khẽ giật mình, ngươi đi qua làm gì?
Nam Quyền trực tiếp cất bước đi ra khỏi phòng, cười ha hả nói: "Xem náo nhiệt, bọn hắn cũng không dám tuỳ tiện trêu chọc ta, tốt xấu gì ta cũng đại biểu hoàng thất..."
Nói xong, người đã biến mất.
Ánh mắt Bạch phu nhân hơi biến ảo, những ngày qua Nam Quyền gần như một mực đợi tại nơi này không đi, hôm nay ngược lại hào hứng… hắn đi, không có biến cố gì đó chứ?
...
Một ngày này, gió nổi lên tại không trung.
Tên Lý Hạo truyền khắp Ngân Nguyệt trong vòng một đêm, truyền vang ra mọi nơi ở Thiên Tinh vương triều.
Võ sư Ngân Nguyệt lại lần nữa trở thành trọng điểm các phương chú ý.
Bát đại gia cũng trở thành trọng điểm rất nhiều người quan tâm.
Mà giờ khắc này, khu vực Trung Bộ, trong cung điện một đỉnh núi lớn, thây nằm khắp nơi trên đất, một nam nhân ngồi trong đại điện đang lật xem một vài tin tức, thấy được tình báo vừa mới truyền đến, hắn sửng sốt một chút rồi chửi nhỏ một tiếng: "Mẹ! Nữ nhi của ta còn ở bên đó... Mẹ nhà hắn, ta cho là tốt xấu gì ngươi cũng yên lặng một đoạn thời gian, ngươi con mẹ nó tốc độ thật nhanh!"
Hùng hùng hổ hổ, nam nhân tức hổn hển!
Khốn nạn!
Ta cho là tốt xấu gì ngươi cũng sẽ luyện quân một đoạn thời gian, ngươi con mẹ nó lúc này mới mấy ngày đã làm loại chuyện này rồi?
Mắng xong, tiêu tan tức giận, hắn lại xì một tiếng khinh miệt, nhìn thi thể đầy đất, sầu mi khổ kiểm: "Húc Quang chết sạch à? Cứ điểm lớn thế mà lão tử giết sạch người, vậy mà trong hai ngày không có Húc Quang đến xem tình huống?"
Thở dài, được rồi, rút lui trước đi.
Bị Lý Hạo nháo trò, giờ Ánh Hồng Nguyệt người ta đang phiền lòng, chưa chắc có thời gian phản ứng mình.