Cùng lúc đó.
Đoạn sơn chi cốc.
Bốn con đại yêu vẫn lười biếng nằm sấp như cũ.
Lúc này đột nhiên cự xà kia giơ cái đầu khổng lồ lên, nhìn thoáng qua phía trên.
Lúc này, mấy con đại yêu Kim Điêu cũng nhao nhao nhìn lại phía trên, mang theo một chút bất ngờ cùng nghi hoặc, không có quá nhiều e ngại, chỉ có nghi hoặc... Giống như là nghi hoặc, những con người này có phải điên rồi hay không?
Vừa mới đi một tên, không thèm để ý.
Hiện tại lại tới nữa?
Tình huống này là sao?
Với lại giống như là đang ra tay với hậu duệ Tiểu Xà, Tiểu Xà thật thảm.
Mấy con đại yêu nhao nhao nhìn về phía cự xà.
Cự xà đầu duỗi thẳng làm thân thể cũng dựng thẳng lên phía trên, dần dần đầu to thậm chí gần bằng sơn cốc, hiện lên ở đỉnh đoạn sơn.
Cái đoạn sơn sâu trăm mét này bây giờ thế mà còn không có dài bằng thân thể của cự xà.
Đầu to hiện lên ở trên bình đài sườn núi.
Con mắt thật to, giống như hai cái cối xay khổng lồ nhìn lại nơi xa, ở phía xa có một con mãng xà bẩn thỉu đang điên cuồng di chuyển về hướng bên này, tốc độ cực nhanh, thế nhưng... Vẫn không thể thoát khỏi kẻ địch như cũ.
Hai người Húc Quang mạnh cỡ nào?
Làm sao một con đại yêu Tam Dương có thể thoát khỏi.
Lúc này một mũi tên bằng nước bắn ra, một tiếng ầm vang lên bắn lên làn da kiên cố của mãng xà kia, trực tiếp nổ ra một cái lỗ máu.
Cự xà ở đoạn sơn cứ nhìn như vậy.
Yên lặng nhìn xem, không một tiếng động.
Ba con đại yêu cũng đang nhìn cự xà.
Khoảng vài giây đồng hồ sau, thân thể cự xà uốn éo, thân thể vô cùng to lớn không có bất cứ động tĩnh gì, cũng không có bất kỳ cái gì vướng víu, trong nháy thân rắn mắt to lớn dọc theo cốc bích leo núi đi lên, trong chớp mắt biến mất ở trong thâm cốc.
Ba con đại yêu có chút bất ngờ.
Tiểu Xà, chạy?
Kim Liên sắp nở rộ rồi.
Cự viên vỗ vỗ mặt đất giống như đang cười, cười tiểu xà kia chạy, chạy một tên thì ít đi một tên chia của.
Kim Điêu hơi giật giật móng vuốt, biểu thị không quan trọng.
Đi thì đi, thực lực Tiểu Xà vẫn là rất mạnh, giải quyết những người này cũng không phải vấn đề, vấn đề là... Thật ra Kim Điêu thật sự thích ăn rắn, Tiểu Xà không đi, hậu duệ nhà nó bị giết nó nhặt xác ăn, chắc Tiểu Xà không có ý kiến nhỉ?
Đáng tiếc!
Mãnh hổ thì nằm trên mặt đất, lười nhác xen vào chuyện bao đồng, không quan trọng Tiểu Xà có đi hay không, tốt nhất đều đi hết!
...
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, trên mặt đất mãng xà kia bị hất tung ở trên mặt đất, máu chảy ồ ạt.
Hải Khiếu khẽ nhíu mày, giương tay vồ một cái, những huyết dịch kia nhao nhao ngưng tụ rồi bay lên phía trên không, máu của yêu vật là bảo vật, không thể để lãng phí được.
Nàng càng muốn hoàn chỉnh đánh giết con đại xà Tam Dương này.
Chỉ là da thịt đại xà này béo bở, không dùng chút thủ đoạn lợi hại có khi không cẩn thận còn để đối phương chạy mất, dù sao sơn lâm là địa bàn của nó.
Tiếng ầm ầm liên tục vang lên.
Cung tên một mũi lại liên tiếp một mũi, đại xà liên tục phát ra tiếng kêu tê tê, giờ phút này trong mắt tràn đầy phẫn nộ cùng điên cuồng, chỉ duy nhất là không có e ngại.
Vì sao phải sợ sệt?
Hai tên khốn kiếp này nếu không phải lúc này Kim Liên đang chuẩn bị nở, phụ thân không ở đây, thì hai người này làm sao có thể thương tổn tới nó?
Giờ phút này nó cách đoạn sơn chi cốc rất gần.
Nó biết, phụ thân chắc là đã cảm ứng được.
Bây giờ điều duy nhất để nó lo lắng chính là phụ thân có tới hay không, Kim Liên sắp nở, một khi rời đi Kim Liên nở rộ... Mấy tên cường đại kia nhất định sẽ cướp đi tất cả Kim Liên, sẽ không lưu lại một chút nào.
Kim Liên chính là bảo vật vô giá.
Mãng xà hí đứng lên, nó không biết... Có tới hay không...
Thế nhưng nó vẫn muốn tiếp tục sống.
Ầm ầm!
Máu chảy càng ngày càng nhiều.
Lúc này Hải Khiếu lộ ra dáng vẻ tươi cười, đại yêu Tam Dương phòng ngự thật sự cường đại, nàng ta công kích nhiều lần như vậy mới làm còn đại xà này bị thương nặng, nhiều máu như vậy, cộng thêm Đá Thần Năng mang về dù không đuổi kịp Lý Hạo cũng không uổng công nàng ta tới đây một lần.
Trước đó cũng không có thời gian đi vũng bùng đại xà này ở tìm kiếm một chút, chờ giết xong con đại xà này thì trở về nhìn xem, có lẽ còn có càng nhiều Đá Thần Năng hơn.
Lúc nàng ta đang vui vẻ bỗng nhiên Bán Sơn trầm giọng nói: "Không thích hợp..."
"Hả?"
Lúc này Hải Khiếu đã ngưng tụ ra từng đạo mũi tên nước, chuẩn bị đánh giết đầu đại yêu này, nghe được Bán Sơn nói hơi nghi hoặc một chút, thì thế nào?
Bán Sơn cảm giác trái tim đều có chút ngừng đập.
Hô hấp không được.
Loại cảm giác mưa gió nổi lên kia làm cho hắn ta có chút ngạt thở.
Nhẹ nhàng thở hắt ra, vừa định mở miệng nói thì một giây sau, Bán Sơn lóe lên một cái, biến mất ngay tại chỗ trong nháy mắt, kết quả vừa rời đi thì một tiếng ầm vang lên, bóng tối bị đánh tan!
Trời đất giống như khôi phục lại ánh sáng.
Một đôi mắt thật to... Thậm chí nhìn không ra là con mắt, thoáng hiện ánh sáng màu xanh chiếu sáng bốn phương.
U hỏa giống như ánh sáng!
Một con vô cùng to lớn như là Thông Thiên Chi Trụ đuôi rắn, rút phá hư không, một tiếng ầm vang lên, bịch một tiếng, một bóng người bay ngược trở về.
Phốc!
Phun ra một ngụm máu, toàn thân đều là máu, áo choàng bị rút vỡ nát lộ ra một vẻ mặt tái nhợt không một giọt máu.
Bán Sơn!
Lúc này khắp khuôn mặt Bán Sơn đều là sợ hãi, sau một giây trước mặt hiện ra một viên tấm chắn nhỏ, chỉ là giờ phút này trên tấm chắn nhỏ này có một đạo u hồn, có vẻ hơi tan rã.
Nguyên Thần Binh!
Hải Khiếu cũng ngốc trệ trong nháy mắt, sau một giây trong mắt tràn đầy thần sắc.
Đây là... Rắn?
Lúc này nàng ta giống như mới nhìn rõ hình dạng đối phương, một con rắn vô cùng to lớn, dù là lúc này xoay đứng lên cũng cao vài chục mét.
Con mắt rất rất lớn!
Đuôi rắn đã thu hồi lại, mà vừa mới nãy chính là đuôi rắn này tát bay Bán Sơn muốn trốn chạy.
Bán Sơn bây giờ đang không ngừng thổ huyết, tấm chắn lơ lửng tại trước mặt, hắn ta nhìn thoáng qua Hải Khiếu, trong lòng thầm mắng một tiếng!
Con nữ nhân này quả nhiên chỉ biết gây phiền toái.
Hắn ta đã nói có chút không thích hợp, mãng xà này hung hăng chạy về phía trước, rõ ràng phía trước là một ngọn núi trụi lủi, còn không bằng rừng cây an toàn, nhưng mãng xà vẫn chạy về hướng bên này, đương nhiên có mục đích của nó.
Hiện tại quả nhiên, đánh nhỏ già tới.
Con rắn này rất đáng sợ!
Bán Sơn có chút ngưng trọng, hắn ta vừa mới trốn chạy, nghĩ là đối phương sẽ đối phó Hải Khiếu trước, dù sao cũng là Hải Khiếu vẫn đang ra tay, thế nhưng không có, đối phương thế mà lại ngăn cản hắn ta, điều này có nghĩa là con đại xà này muốn giết sạch bọn hắn!
Trong nháy mắt hắn ta liền hiểu rõ hàm nghĩa trong đó, cũng không còn oán trách cái gì, lúc này chỉ có liên thủ mới có thể đối kháng lại phiền toái này.