Chỉ là đổi một loại phương thức khác mà thôi, mỗi người đều sẽ có con đường riêng, kết quả riêng. Nhưng tựu chung, trong số Tam Thập Lục Hùng năm nào, vẫn còn có rất nhiều người nổi bật.
Nam tử khẽ gật đầu, nói khẽ: "Ngươi đừng quên còn có cả Hồng Nguyệt bên kia cũng có mặt trong số Tam Thập Lục Hùng, Chanh Nguyệt, Hắc Quả Phụ, Ánh Hồng Nguyệt. . ."
Nghe nam tử nói chuyện, lão nhân gật đầu hùa theo: "Ừm, còn có Hồng Nguyệt, Thất Nguyệt,..."
Nam tử hiếu kỳ ngắt lời: "Ngọc La Sát vốn cũng là một trong số đó, tại sao về sau nàng ta lại phản Ánh Hồng Nguyệt?"
"Không quá rõ ràng, rất có thể là do Hầu Tiêu Trần, nghe nói Hầu Tiêu Trần chính là Bệnh Tháp Quỷ, đã từng tha cho nàng một mạng, không giết nàng. . ."
Nam tử đã hiểu, "Ngân Nguyệt quả nhiên là địa linh nhân kiệt! Khó trách các phương đều muốn đến đây. Có điều hình như bọn họ đều đang chờ đợi cái gì đấy, ngược lại thì chúng ta lại tiên phong tới trước, nhìn xem tình huống. . ."
Nói đến đây, nam tử chợt mỉm cười, "Cũng tốt thôi, có thể xem náo nhiệt, sau đó đến Chiến Thiên thành di tích thử xem, biết đâu nếu có khả năng thì chúng ta sẽ thu được Nguyên Thần Binh cường đại nào đấy."
"Công tử, mong ngài hãy từ bỏ ý nghĩ ấy đi!"
Lão nhân trầm giọng, "Nghe nói lần này Hầu Tiêu Trần sẽ đích thân tiến vào! Hầu Tiêu Trần là kẻ không đơn giản, nếu đối phương thật sự là Bệnh Tháp Quỷ thì từ nhiều năm trước, hắn đã là võ sư đỉnh cấp, một võ sư trở thành Siêu Năng Giả thì đương nhiên sẽ không quá yếu, huống chi hắn còn là võ sư cường hãn như vậy. Chỉ cần nhìn Kim Thương và Ngọc La Sát dưới trướng hắn liền biết một hai. Hầu Tiêu Trần không phải là Húc Quang đỉnh phong thì chính là tồn tại càng mạnh hơn một chút. . ."
"Chỉ dựa vào việc hắn dùng một thương giết Hồng Phát?"
Nam tử khẽ nhíu mày, "Một thương kia không thể nói lên điều gì, Húc Quang trung hậu kỳ, có Nguyên Thần Binh Thiên giai, cộng thêm Hồng Phát bị đánh bất ngờ khiến gã trở tay không kịp thì hiển nhiên sẽ có khả năng bị một thương giết chết!"
Hầu Tiêu Trần cường đại, đây là điều tất nhiên.
Nhưng rốt cuộc hắn đang ở cấp độ nào của Húc Quang thì không dễ xác định.
Lão nhân lắc đầu, "Hồng Phát không có khả năng không có chút chuẩn bị nào, cho nên ta vẫn thấy không nên xem thường Hầu Tiêu Trần."
"Ta không có ý xem thường hắn, chẳng qua là cảm thấy nếu hắn tiến vào di tích thì tam đại tổ chức nhất định sẽ không bỏ qua, huống chi chưa chắc lần này chỉ có tam đại tổ chức."
Nam tử nở nụ cười, "Kẻ muốn Hầu Tiêu Trần chết vốn không ít."
Lão nhân không phản bác.
Đây là sự thật!
Hầu Tiêu Trần là một nhân vật khiến người ta phải thấy đau đầu.
Thậm chí có khi nội bộ Tuần Dạ Nhân cũng có người hi vọng hắn ngã xuống.
Hắn mà vào di tích, chỉ sợ không chỉ phải đối mặt với cường giả của tam đại tổ chức.
Nam tử không nói tiếp chuyện này nữa, mà là hiếu kỳ hỏi sang chuyện khác: "Đúng rồi, nghe nói hai ngày trước đệ tử của Ngũ Cầm lão ma đã giết sáu vị Tam Dương, đào vong khỏi Ngân Bắc Thương Sơn, có tin tức gì truyền đến chưa?"
"Chưa có."
Lão nhân lắc đầu: "Thương Sơn bên kia cũng không phải chỗ an toàn, trong gia tộc có một ít ghi chép nói rằng nơi đó rất nguy hiểm, bên trong có không ít đại yêu, thậm chí có cả tự tồn tại vượt qua cấp độ Húc Quang, cực kỳ khủng bố!"
"Đáng tiếc, hy vọng hắn đừng chết tại Thương Sơn, thiên tài võ đạo còn trẻ như thế thật sự rất ít."
Nam tử nở nụ cười, "Trung Bộ ngược lại có mấy vị võ sư thiên tài thế hệ trẻ, nhưng cũng chỉ tới thế mà thôi. Người kia có thể giết nhiều vị Tam Dương chứng tỏ hắn thực sự có bản lĩnh. Không hổ là quan môn đệ tử của kẻ từng đứng đầu Tam Thập Lục Hùng năm xưa - Ngũ Cầm lão ma."
Lão nhân không đáp.
Có bản lĩnh ư? Đó là chuyện hiển nhiên!
Bất quá ngữ khí của người trẻ tuổi này mang theo một chút thái độ của kẻ ở trên cao nhìn xuống, cho nên lão cũng không muốn nhiều lời. Có lẽ vị này rất mạnh, thậm chí vượt qua Hồ Thanh Phong - vị Tuần Dạ Nhân đến từ Trung Bộ bên kia.
Thế nhưng lão vẫn thấy không nên xem thường bất luận một vị võ sư nào.
Một khi đệ tử của Viên Thạc tấn cấp thì sẽ là Siêu Năng Giả cấp bậc Húc Quang, chưa hẳn đã yếu hơn so với vị trước mắt đây. Nhìn xuống từ trên cao như vậy sẽ dễ làm ngươi đánh mất cảnh giác.
Bên này, bọn họ đang câu được câu mất nói chuyện.
Nơi xa, bỗng nhiên có một nữ tử thanh lịch, niên kỷ cũng không quá lớn, đang phất phất tay với bọn họ. Bấy giờ, nàng ta cũng đang ở trên một vách đá trò chuyện với vài người.
Nhìn thấy nữ nhân kia vẫy tay, nam tử trẻ tuổi khẽ gật đầu, sau đó truyền âm cho lão nhân: "Bạch phu nhân thật đúng là giao du rất rộng, chẳng phải trượng phu của nàng ta đang ở Ngân Nguyệt sao? Tại sao nữ nhân này lại có quan hệ với người Lưu gia?"
Danh tiếng của Thiên Tinh Lưu gia rất lớn.
Người nhà họ Lưu còn có một người tên là Thần Tài.
Trong số Cửu ti, vị ti trưởng của Tài Chính ti chính là lão nhân Lưu gia ấy, khủng bố dị thường, có điều không đến Ngân Nguyệt thì hẳn chỉ là thành viên trong chi mạch nhà họ Lưu, mặc dù cũng đáng được coi trọng, nhưng đã không phải là mấy vị Lưu gia đích mạch thì nam tử cũng không quá để ý.
Lão nhân truyền âm: "Nữ nhân này không đơn giản, mặc dù không phải người trong Tam Thập Lục Hùng, nhưng năm xưa cũng là võ sư nổi tiếng ở Ngân Nguyệt, sau lại gả cho người Bạch gia, trượng phu nàng bây giờ cũng là phó soái Hổ Dực quân. Mặt khác nghe nói một chi của Bạch gia tại Thiên Tinh thành còn có giao hảo với Quân Pháp ti, thậm chí là có qua lại với hoàng thất.”
Nam tử khẽ gật đầu.
. . .
Một bên khác, con rể của Bạch phu nhân cũng đang trò chuyện với vài người bên cạnh, nhìn thấy nam tử có mái tóc băng sương ở vách núi đối diện thì khẽ phất tay xem như chào hỏi một tiếng, tiếp đó nhỏ giọng hỏi: "Sao vị đấy lại tới Ngân Nguyệt rồi?"
Bên người Bạch phu nhân có một nam tử cũng còn rất trẻ, thấy vậy liền nhìn qua bên kia một thoáng, trong mắt có chút khinh thường lại có chút ghen ghét, tùy ý qua loa đáp: "Có lẽ là ở Trung Bộ bị những người kia áp chế lợi hại đành phải tới đây thở một ngụm."
Nữ hài bên cạnh nam tử này liền tò mò hỏi: "Ca, ai vậy?"
Nữ hài không biết người kia.
Nam tử vốn không muốn trả lời, có điều thấy muội muội hiếu kỳ nên hắn đành đáp: "Từ Phong."
Từ Phong.
Nữ hài nghĩ nghĩ, lòng vẫn hơ mờ mịt, một lát sau dường như nghĩ tới điều gì đó mà bỗng kích động hô: "Có phải… Có phải Băng Sương kiếm khách Từ Phong trên Thần Sư bảng không?"
"Cái gì mà Thần Sư bảng!" Thanh niên hơi bất mãn, "Một cái bảng vỡ vẩn do mấy tên gà mờ tự phong tự sắp xếp, thế mà ngươi còn tưởng là thật à?"
Nữ hài cười hì hì, trêu chọc: "Ca, có phải ngươi ghen tỵ với người ta không?"
"Ta mà thèm ghen tỵ với hắn?"
Nữ hài cười nói: "Từ Phong đích thật là nhân trung long phượng. Thần Sư bảng là bảng xếp hạng 99 vị cường giả đỉnh cấp từ 30 tuổi trở xuống, bình quân một đại hành tỉnh mới có được một người, mặc dù thứ hạng của Từ Phong không quá cao, hình như vài ngày trước mới là hạng 97, thế nhưng như vậy cũng đã rất lợi hại rồi!"
Nói đúng hơn là siêu cấp lợi hại!
Rất mạnh!