Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 700 - Chương 700: Vì Lý Hạo Mà Đắc Tội Khắp Thiên Hạ

Chương 700: Vì Lý Hạo Mà Đắc Tội Khắp Thiên Hạ Chương 700: Vì Lý Hạo Mà Đắc Tội Khắp Thiên Hạ

Ngọc tổng quản vẫn bình tĩnh như trước, lại nói: "Nhìn cái gì, bộ trưởng mà đến Thiên Tinh thành gặp hoàng thất, đòi một cái vương tước, với cái đức hạnh kia của hoàng thất thì chắc chắn chỉ ước gì có thể khiến bộ trưởng và Cửu ti vạch mặt. Chỉ một cái vương tước mà thôi, lẽ nào không cho được sao? Ngân Nguyệt Vương thì có gì đặc biệt hơn người!"

Đây mới là phách lối!

Thế nhưng lời này nói ra lại khiến đám người tứ phía im lặng.

Không sai, quả thật là có khả năng này!

Lục Nguyệt nhíu mày, không muốn cùng nàng ta tiếp tục đấu võ miệng về chuyện đó nữa, "Hải Khiếu bọn họ đã đi Thương Sơn, tạm thời mất liên hệ, có lẽ mấy ngày nữa Lý Hạo sẽ tự mình trở lại. Chỉ vì một tên Lý Hạo mà các ngươi phải đắc tội người khắp thiên hạ sao?"

Mất liên lạc là thật, không muốn rút về cũng là thật!

So với bất kỳ ai khác thì Hồng Nguyệt lại càng muốn bắt được Lý Hạo hơn, tuyệt đối không muốn cho hắn thời gian trưởng thành. Nếu thật sự không cách nào bắt được thì dứt khoát ra tay giết chết.

Đương lúc mọi người đang tranh cãi vì việc này, không ai nhường ai, thì bỗng nơi xa lại có một nhóm người xuất hiện.

Thực lực của nhóm người này không mạnh, được các vị quân nhân hộ tống tới.

Chỉ chốc lát sau, một vị lão nhân đã xuất hiện ở trước mắt mọi người, lão thở hồng hộc rồi lại hít sâu hồi lâu, bấy giờ mới lộ ra dáng vẻ tươi cười, "Đều ở đây cả, vậy là tốt rồi!"

"Chư vị, xin hãy nghe ta nói. Hiện tại Ngân Nguyệt hỗn chiến liên miên, tử thương thảm trọng, bách tính bình dân cũng không chịu nổi phiền nhiễu như thế. Hành Chính Tổng Thự có lệnh, các phương thu binh đình chiến, lấy đàm phán làm chủ!"

"Di tích Chiến Thiên thành là của cổ nhân còn lưu lại, không phải vật riêng do nhà nào độc hữu độc chiếm. Tinh hoa của nền văn minh cổ là thứ quý giá, không phân địa vực, không phân mạnh yếu, không thể cứ vọng động đao binh mà chiếm đoạt."

Trước mặt đám đông cường giả, lão nhân kia cứ thế chậm rãi truyền đạt ý chỉ, như thể văn thư thời xưa đọc công văn, "Triệu thự trưởng có lệnh, người các phương đều có thể tiến vào di tích, có điều di tích vốn nằm ở Ngân Nguyệt, do Ngân Nguyệt đứng tên. Nếu mọi người muốn tiến vào thì nên đền bù sao cho thích hợp, cụ thể như nào thì các ngươi có thể tiến hành hiệp nghị thương lượng với Tuần Dạ Nhân."

"Hi vọng các vị cường giả nghĩ kỹ rồi hãy làm. Tổng Thự thương dân chúng Ngân Nguyệt như con, không muốn đại chiến xảy ra không ngừng. Nếu chư vị vẫn không hài lòng, Triệu thự trưởng cảnh báo trước, mỗi tháng Hoành Đoạn hạp cốc sẽ bắn ra mười viên đạn diệt thành, mỗi lần mở đều sẽ bắn. Chư vị, nếu muốn cường ngạnh xâm nhập thì xin hãy lường trước hậu hoạn."

Vị lão nhân này nói một lèo hết thảy xong thì không khỏi đứng đó thở dốc, sau đó lại cười bảo: "Đây là mệnh lệnh của quan phương Ngân Nguyệt đưa xuống, hy vọng cường giả các phương đều ghi nhớ."

Kim Thương nghe vậy thì có phần bất mãn, "Chu thự trưởng, người của tam đại tổ chức còn đang truy sát bách phu trưởng của Võ Vệ quân ta, chẳng lẽ cứ mặc kệ như vậy?"

Chu thự trưởng thở dài, "Nhất ẩm nhất trác đều là thiên định (1)!

Vốn Lý Hạo xuống tay trước, bây giờ lại tiến vào Thương Sơn địa vực, không thuộc về phạm vi quản lý của Ngân Nguyệt, chỉ có thể hi vọng chính hắn tự bảo trọng."

(1) Nguyên văn: Nhất ẩm nhất trác giai do tiền định: Một bữa ăn uống đều là sự định trước.

"Có điều chỉ cần Lý Hạo lần nữa bước vào Ngân Nguyệt, tam đại tổ chức mà còn muốn kiên trì truy sát thì Hành Chính Tổng Thự tất sẽ báo cáo Cửu ti. Trong phạm vi Ngân Nguyệt, phàm là người phía quan phương thì đều sẽ liên thủ cùng xử lý!"

"Bây giờ, Ngân Nguyệt chính là vương triều của thiên hạ!"

Chu thự trưởng quang minh lẫm liệt nhìn về phía tứ phương: "Bình thường thì Hành Chính Tổng Thự chúng ta mặc kệ, nhưng nếu khi đó Cửu ti dám không nghe hiệu lệnh, vậy chính là địch nhân phản quốc! Trừ phi Ngân Nguyệt bị người xâm chiếm, bằng không, Hành Chính Tổng Thự đã định cho kẻ nào tội phản quốc thì dù là ai cũng không cải biến được. Dù người của Cửu ti có trốn được thì xem như cũng sẽ bị cả thiên hạ truy nã!"

Bốn phía, một vài cường giả đang ẩn mình trong bóng tối nghe vậy không khỏi thầm mắng một tiếng!

Quan phương chết tiệt, ăn nói thật lớn lối!

Thế nhưng không thể tuân theo!

Hoặc là gia nhập tam đại tổ chức, hoặc là làm tán tu, bằng không nếu theo Cửu ti lăn lộn, lỡ mà bị Tổng Thự định tội phản nghịch, dù có thể khiếu nại được thì cũng là đại phiền toái!

Chu thự trưởng lại nói: "Chư vị, tốt nhất vẫn nên dĩ hòa vi quý! Tam đại tổ chức mặc dù là những tổ chức tà năng, thế nhưng Ngân Nguyệt vẫn nguyện ý bỏ qua chuyện cũ, chỉ cần mọi người cải tà quy chánh, quay đầu là bờ, Tổng Thự chúng ta sẽ chấp nhận mở rộng cánh cửa cho ba tổ chức lớn các ngươi."

Mở miệng một tiếng là tổ chức tà năng, cường giả ba bên không khỏi hơi phẫn nộ.

Chu thự trưởng nói tiếp: "Giết chóc không phải là biện pháp giải quyết vấn đề, Tổng Thự không nguyện ý nhìn thấy chư vị sát nghiệp như thế. Từ hôm nay, phía quan phương Ngân Nguyệt sẽ tạm thời đình chỉ lệnh truy nã tam đại tổ chức tà năng! Hi vọng các vị sẽ tuân theo luật pháp của Ngân Nguyệt, đừng tiếp tục phạm phải sai lầm!"

Nói xong, lão bèn quay người rời đi.

Giờ phút này, cả tam đại tổ chức lẫn các cường giả vây xem, thậm chí cả Tuần Dạ Nhân cũng đều không còn gì để nói!

Hành Chính Tổng Thự bất ngờ xen tay vào, đích thật là đã khiến người ta cảm thấy ngoài dự liệu.

Đây là cho song phương lối thoát sao?

Bằng không thật đúng là khó mà giải quyết êm đẹp.

Mà vị Chu phó thự trưởng kia đến rất nhanh, đi lại càng nhanh hơn. Chờ tới khi rời khỏi đủ xa, lão mới quay đầu lại nhìn thoáng qua đằng sau, đoạn lắc đầu, thở dài: "Một đám mãng phu, suốt ngày hô hào chém chém giết giết, ngươi giết ta, ta giết ngươi, thế mà có thấy giết được hết đâu."

Ngươi có bản lĩnh thì giết sạch hết trong một lần đi!

Bằng không, rõ ràng là tình cảnh thế lực ngang nhau, cứ hô hào đánh đấm làm gì, chẳng lẽ thật sự muốn đánh đến độ ngươi chết ta sống mới vừa lòng?

Toàn là những kẻ cứng đầu cứng cổ, đã thế lại còn không có người nào đến ‘bôi trơn’ một chút, thôi thôi, cứ coi như Hành Chính Tổng Thự là dầu bôi trơn cấp cao đi, hi vọng có bậc thang do Hành Chính Tổng Thự đưa ra, tất cả mọi người sẽ hiểu chuyện mà an phận xuống, lo tập trung đi thăm dò di tích.

Có ân oán gì thì cứ vào trong di tích mà giải quyết.

Khi đó giết đến long trời lở đất hay chết sạch cũng chẳng sao, ít nhất không gây ra ảnh hưởng quá lớn.

Nghĩ đến đây, lão nhân cảm thấy chi bằng để những tên sát phôi ấy mau mau tiến vào di tích hết đi, vào sớm ngày nào thì an tĩnh sớm ngày đó. Ngân Nguyệt vốn tốt đẹp bao nhiêu, cuối cùng lại bị những tên ma đầu này gây chuyện!

Bình Luận (0)
Comment