Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 712 - Chương 712: Công Khai Đến Gặp Bằng Hữu

Chương 712: Công Khai Đến Gặp Bằng Hữu Chương 712: Công Khai Đến Gặp Bằng Hữu

Trong Hoành Đoạn Hạp Cốc.

Lý Hạo dẫn Lưu Long đi thăm dò bốn phía.

Hai vị võ sư thu liễm khí tức, hầu như không ai có thể phát hiện bọn họ, chỉ cần không cố ý tới gần những cường giả kia hoặc không lộ ra địch ý, võ sư ẩn núp có thể nói là đệ nhất thiên hạ, ngay cả Lý Hạo cũng không có biện pháp phát hiện ra võ sư.

Chỉ có điều, rất nhanh Lý Hạo phát hiện một vài vấn đề, ánh mắt hắn dần trở nên ngưng trọng.

Hắn và Lưu Long lặng lẽ bò lại vách núi, Lý Hạo truyền âm nói: "Lão đại, có phải phát hiện chuyện gì không được bình thường?"

Lưu Long gật đầu, sắc mặt nghiêm túc, truyền âm đáp: "Hình như. . .số lượng võ sư có chút nhiều!"

Đúng vậy, lúc này đây dường như có thêm rất nhiều võ sư.

Hiển nhiên, lần trước thăm dò đã lộ ra một ít bí mật rồi.

Ba tổ chức lớn hay là những nơi khác đều có thêm võ sư, thực lực không thể phán đoán rõ, nhưng mà rất nhiều võ sư đã có thế hiện ra bên ngoài, điều này đại biểu ít nhất họ đều là Phá Bách viên mãn.

Võ sư trong thành có thể phi hành, có thể nhẹ nhõm đi qua thông đạo thứ hai, có thể thu liễm khí tức không bị giáp đen công kích. . . Tuy rằng giờ phút này không có giáp đen nhưng kim giáp có lẽ cũng không phát hiện được.

Vì vậy lúc này, khắp nơi đều có võ sư đến đây.

Một số trong đó là võ sự nổi danh lâu năm, một phần là vỡ sư cường hãn mà các tổ chức lớn âm thầm bồi dưỡng.

Đương nhiên, cường giả siêu năng vẫn là chủ yếu.

Võ sự của các tổ chức lớn chưa hẳn có thực lực vượt qua Tam Dương.

Những hẳn sẽ có một vài vị Đấu Thiên, phía trên Đấu Thiên. . . Nếu đập những bảo vật cứng rắn như đá Thần Năng vào thì có lẽ cũng có thể xuất hiện, nhưng mà cũng không thể nói chắc chắn.

Ngoại trừ những võ sư như vậy, còn có một chút Húc Quang, điều này khiến Lý Hạo ngoài ý muốn vô cùng.

Hắn thấy được một vị rất trẻ, nom hết như một vị thiếu gia, còn có người hầu hạ xung quanh.

Tại địa phương quỷ quái này còn có nhân vật tầm thường như người hầu bưng trà rót nước, chuẩn bị nước tắm, thậm chí là làm ấm giường. . . Ừm, đều là thông tin nghe được từ một vị lão nhân đang an bài cho vị thiếu gia kia.

Lý Hạo nhìn không thấu lão nhân kia, đó hẳn là một vị võ sư, hơn nữa không quá yếu.

Mà người tuổi trẻ kia lại là Húc Quang, nhìn quang đoàn thì thậm chí còn mạnh hơn đám Bán Sơn. Quả thực là gặp quỷ rồi, Lý Hạo chưa từng thấy có võ sư nào hưởng thụ như vậy.

Siêu năng thật là hạnh phúc!

Không phải võ sư không hưởng thụ, mà là võ sư rất cường đại, tại loại hoàn cảnh này căn bản sẽ không thể nào nhớ tới mang người hầu theo, kẻ nào rảnh rỗi quá thì may ra.

Đi thám thính một vòng, trong mắt Lý Hạo chỉ có khiếp sợ.

Ngoại trừ ba tổ chức lớn hắn không có đi dò xét, chỉ riêng một vài nơi nhỏ lẽ này hắn thấy được ba vị Húc Quang và mười một vị Tam Dương.

Lúc nào thì Tam Dương và Húc Quang rải đầy khắp nơi rồi vậy?

Không phải nói, tại Trung Bộ cũng chẳng có nhiều Húc Quang sao?

Lý Hạo nhíu mày, rất nhanh lại thấy thoải mái, hiển nhiên, Chiến Thiên Thành hấp dẫn lực chú ý khắp nơi, giáp sĩ Hoàng Kim một quyền đánh bay Nguyên Thần Binh bị người theo dõi, kể cả Nguyên Thần Binh Huyền Quy cường đại kia nữa.

"Đại ô quy của Vương gia sao?"

Trong lòng Lý Hạo nói thầm một tiếng, đại ô quy của Vương gia cũng nổi tiếng, hình như bây giờ chẳng ai chú ý vào kiếm của Lý gia.

Mọi người thật sự tin tưởng kiếm ở trong Tuần Dạ Nhân hay là mọi người giả vờ không biết rằng mình còn có một thanh kiếm, chẳng qua là chờ đợi thời cơ, hiện đang cố ý không đề cập tới?

Kiếm Lý gia, đao Trương gia, hai kiện binh khí này đều ở chỗ Lý Hạo. . . Chỉ có điều đao đã bị hắn đưa cho Viên Thạc rồi.

Không biết lão sư có phát hiện ra đao Trương gia ngoại trừ lực công kích cường hãn, thì còn chỗ đặc thù gì khác nữa không.

"Thật đáng sợ. . . cường giả đến nhiều như vậy, ngay cả Húc Quang sơ kỳ có khi ta đều không địch nổi."

Trong lòng Lý Hạo thở dài một tiếng, hắn rất là bất đắc dĩ.

Bốn thế dung hợp còn có hi vọng địch nổi Húc Quang.

Nhưng hôm nay, hắn chỉ có ba thế dung hợp, tăng thêm Huyết Đao Quyết và thân thể cùng ngũ tạng cường hãn vô biên, dù là hiện tại thì hắn cũng không nắm chắc có thể địch nổi Húc Quang cảnh.

Thân thể và ngũ tạng cường đại hơn rất nhiều so với trước kia nhưng cường hóa thế lại không nằm trên một hệ thống, thế không được quá nhiều cường hóa, điều này đại biểu lực công kích chẳng thể gia tăng.

Ngược lại là lực phòng ngự của tám mạch lại chính thức cường đại hơn vài lần.

Không suy nghĩ thêm nữa, hắn chuẩn bị đi tìm Vương Minh để lấy tư liệu, sau đó so sánh từng cái, cuối cùng lại bổ sung nhân vật không hay xuất hiện trong tư liệu, kể từ đó có thể phát hiện toàn bộ cường giả nhanh chóng nhất, dù bỏ sót thì cũng sẽ không bỏ sót quá nhiều.

. . .

Nửa giờ sau.

Bên ngoài quân doanh.

Lý Hạo không lén lút mà là mặc giáp đen trực tiếp xuất hiện ở ngoài quân doanh. Điều này khiến cho không ít người chú ý, không rõ người của Võ Vệ Quân tới đây làm gì? Võ Vệ Quân và bọn họ đâu có trú đóng cùng một chỗ.

"Ta tìm Vương Minh!"

Lý Hạo ẩn thân dưới giáp đen, thanh âm cực kỳ lỗ mãng: "Làm phiền báo cho gã biết, cứ nói có bạn tìm gã."

Nói xong, Lý Hạo bắt đầu đứng chờ bên ngoài quân doanh.

Thuận tiện, cũng xem xét một chút quang đoàn ở nơi này.

Không hề ít!

Tự hồ có mấy vị Húc Quang cảnh, một là Hồ Thanh Phong, hắn là biết rõ người kia, một kẻ khác mạnh hơn cả Hồ Thanh Phong mà hắn không biết là ai, còn có một quang đoàn cảm giác cũng rất cường đại. . . Lý Hạo không khỏi thấy bất ngờ.

Ba vị cường giả Húc Quang?

Lúc nào thì quân doanh có nhiều Húc Quang như vậy?

Mặt khác, nhóm Hầu Tiêu Trần có lẽ cũng ở đây, nhưng Lý Hạo ở quá xa nên không nhìn thấy, chỉ có khoảng cách gần thì mới có thể thấy quang mang chói mắt trên người bọn họ.

Hắn giả mạo Võ Vệ Quân. . . Không, hắn vốn chính là Võ Vệ Quân.

Lý Hạo che đậy thân phận, chờ đợi Vương Minh ra gặp.

Một lát sau, Vương Minh còn chưa đi ra, mà một người Lý Hạo quen biết đã đến trước.

Lý Hạo không nhìn vị kia, hắn cứ coi như không biết.

Hắn đang nghĩ ngợi, người nọ bỗng nhiên vẫy vẫy tay với hắn: "Ngươi tới đây!"

Thấy Lý Hạo nhìn sang nhưng lại không nhúc nhích, lão nhân vẫy tay lần nữa: "Chính là ngươi, đừng nhìn, tới đây một chút!"

Lý Hạo thầm nghi hoặc, chỉ có điều thấy vị kia gọi mình nên hắn cũng đi tới, thấp giọng nói:

"Tham kiến đại nhân!"

"Biết ta sao?"

"Ta biết, Chu thự trưởng của Tổng Thự!"

Lão nhân nở nụ cười, gật đầu: "Biết cũng tốt, ta muốn ra cửa một chuyến, vừa định gọi người hộ tống, rất tốt, chọn ngươi đi, thực lực Võ Vệ Quân cũng không yếu."

Lý Hạo thực sự cạn lời.

Ngươi. . . bảo ta làm hộ vệ?

Mấu chốt là, ngươi là người của Tổng Thự, ta là Võ Vệ Quân, chúng ta không phải chung một hệ thống, Tổng Thự và Tuần Dạ Nhân còn không đủ sao, ngươi tìm ta làm gì?

Chung quanh đây đều là người của quân đội.

Ngươi tùy tiện tìm vài người của quân đội là được. Có phải nhận ra ta rồi không?

Bình Luận (0)
Comment