Lam Nguyệt bình tĩnh đáp: "Vậy thì chờ thêm xem sao, nếu tới ngày mai mà Hải Khiếu vẫn chưa trở về thì chỉ đành để tới sau khi ra khỏi di tích rồi tình tiếp."
Không làm vậy thì còn có thể thế nào?
Lục Nguyệt chỉ biết phàn nàn, trên thực tế một vài chính sự đều không hề làm.
Tử Nguyệt đứng bên cạnh cũng nhìn không nổi nữa, mặc dù có đôi khi Lam Nguyệt tính tình khư khư cố chấp, hơn nữa không phải nhiệm vụ nào được giao cũng hoàn thành, nhưng ít nhất hắn rất chịu khó hành động.
Bây giờ thấy Lục Nguyệt nhiều lần to tiếng ngay trước mặt mọi người, Tử Nguyệt bèn chủ động mở miệng: "Khổng Tước a di, hay là chúng ta thương lượng xem ngày mai tiến vào di tích thì nên làm cái gì đi."
Đều muốn tiến nhập di tích, vậy mà kế hoạch và mục tiêu rõ ràng đều chẳng có khiến Tử Nguyệt thấy rất bất đắc dĩ.
Nghe thấy Tử Nguyệt đề nghị như vậy, cơn tức giận của Lục Nguyệt liền dịu đi một thoáng, "Trước khi chúng ta đến đây, thủ lĩnh đã dặn dò vài chuyện. Mục tiêu thứ nhất là bắt sống Lý Hạo, hoặc là giết hắn rồi mang thi thể trở về. Mục tiêu thứ hai là điều tra rõ ràng tình huống cụ thể của Chiến Thiên thành. . ."
Tử Nguyệt ngạc nhiên, "Cái gì gọi là điều tra rõ ràng tình huống cụ thể?"
Không phải nên cướp đoạt bảo vật, đặc biệt là Nguyên Thần Binh sao?
Kỳ thật Lục Nguyệt cũng không quá rõ ý tứ của cấp trên, giờ phút này nghe Tử Nguyệt hỏi vậy thì chỉ có thể nói: "Thủ lĩnh đã nói như vậy, ngoài ra còn nhắc chúng ta đừng đụng tới đồ vật trong thành, thêm nữa là phải coi chừng đám người Hầu Tiêu Trần. Vây giết Hầu Tiêu Trần là chuyện quá khó, nhưng có thể thử bức bách hắn ta không ngừng triển lộ thực lực xem sao."
Nghe thế, mọi người đều thấy khó hiểu, không rõ ý đồ thật sự của thủ lĩnh là gì.
"Trước khi đi ta cũng đã hỏi thủ lĩnh, ý ngài ấy là có vẻ là Hầu Tiêu Trần tuy rất mạnh, nhưng lại không thể bộc phát chiến lực trong thời gian dài. Cho nên, ngài ấy muốn chúng ta cố gắng hao tổn chiến lực của đối phương."
"Mặt khác, chỉ cần tìm hiểu rõ ràng xem tòa Chiến Thiên thành này có phải là Chiến Thiên thành chân chính hay không là được."
". . ."
Một đám người mờ mịt nhìn nhau.
Chiến Thiên thành chân chính?
Đến cùng là có ý gì?
Lục Nguyệt cũng rất bất đắc dĩ, thủ lĩnh có đôi khi cứ thích nói chuyện như vậy, khiến kẻ dưới khó mà hiểu thấu, nàng đành phải tiếp tục giải thích: "Chính là. . . Chính là. . . Kỳ thật ta nói cũng không rõ ràng, các ngươi biết phong cách của thủ lĩnh mà, ngài ấy đã dặn, nếu là Chiến Thiên thành chân chính thì chỉ cần chúng ta đến đó tự nhiên sẽ biết, nếu không phải tự nhiên cũng sẽ không cảm giác được gì."
Một đám người đều không thể phản bác được.
Được rồi, mặc kệ.
Mọi người đều đã nghe hiểu, xem ra lần này Ánh Hồng Nguyệt không có yêu cầu bọn họ cụ thể phải làm gì nhiều, chỉ có duy nhất một mục tiêu rõ rệt, đó chính là Lý Hạo.
Hiển nhiên, ở trong mắt Ánh Hồng Nguyệt thì Lý Hạo còn trọng yếu hơn nhiều so với Nguyên Thần Binh.
Điều này cũng làm cho người ta càng thêm nghi hoặc, Lý Hạo thật sự quan trọng như thế sao?
Đã như vậy, vì sao không toàn lực đi đối phó hắn mà lại phân tán lực lượng đuổi theo truy giết Viên Thạc, chẳng lẽ là vì sức uy hiếp của Viên Thạc cũng rất lớn?
Mặt khác, thủ lĩnh không thể tùy tiện rời đi, bằng không sẽ dễ bị Tuần Dạ Nhân nắm lấy cơ hội, nhất cử đánh tan vị trí hạch tâm của Hồng Nguyệt, có điều Trưởng Lão đoàn và Thần Sư bảng vẫn còn có không ít cường giả, vì sao hiện tại đều không thấy bóng dáng?
Thất Nguyệt của Hồng Nguyệt, mặc dù đều là thủ lĩnh, thế nhưng tình huống có chút phức tạp. Ánh Hồng Nguyệt hoặc là nhớ tình cũ, hoặc là. . . Sắc tâm không thay đổi, cho nên trừ gã ra thì toàn bộ Thất Nguyệt đời thứ nhất đều là nữ nhân.
Như Lam Nguyệt hiện tại là đã đến đời thứ hai, lúc này mới có nam nhân.
Cho nên thực lực của các vị thủ lĩnh Thất Nguyệt vốn không đồng nhất, có người còn chẳng bằng cường giả của Trưởng Lão đoàn, thế nhưng các thành viên của Trưởng Lão đoàn đều ăn ý không chút oán giận, bởi vì mọi người đều biết, Hồng Nguyệt vốn độc chiếm thiên hạ, Ánh Hồng Nguyệt lại là lão đại, những vị hồng nhan tri kỷ kia có được phong cái danh thủ lĩnh hay không thì kỳ thật cũng chẳng khác biệt gì.
Tuy mọi người đầy bụng hồ nghi, thế nhưng bọn họ đều biết tính tình Ánh Hồng Nguyệt có đôi khi rất khó lường. Lúc vui vẻ, ngươi thắc mắc gì thì gã sẽ giải đáp nấy, lúc mất hứng, ngươi mà dám hỏi nhiều thì gã sẽ nổi giận, cực kỳ đáng sợ!
. . .
Một ngày này, không chỉ mỗi Hồng Nguyệt đang sốt ruột thảo luận, mà ở phía bên kia, Bình Đẳng Vương của Diêm La cũng buồn bực không kém.
Sắc mặt của gã rất khó nhìn.
Luân Chuyển Vương chưa trở về thì thôi, thế nhưng ngay cả 16 vị Địa Ngục Chi Chủ cũng không thấy đâu.
Gã đã hạ lệnh cho bọn họ, nếu không thể truy tung được dấu vết của Lý Hạo thì phải mau chóng trở về phục mệnh trước khi di tích mở ra. Nhưng sáng sớm mai đã là ngày di tích khai mở, vậy mà hiện tại không thấy được bóng dáng người nào.
Chết ở đâu cả rồi?
Thương Sơn thật sự rất nguy hiểm.
Có thêm 16 vị Địa Ngục Chi Chủ ở đây thì thực lực của Diêm La sẽ tăng lên nhiều, đáng tiếc bọn họ chưa trở lại, gã hiện tại cũng chỉ là Húc Quang trung kỳ mà thôi.
Bình Đẳng Vương hết sức bực bội, không ngừng phái người ra ngoài điều tra.
Tên hỗn đản Luân Chuyển Vương nhà ngươi, tự ngươi chết thì cứ chết, thế nhưng đừng liên luỵ tới người dưới trướng của ta!
. . .
Tam đại tổ chức sốt ruột chờ đợi, có điều mãi cho đến đêm khuya, những người kia vẫn chưa thấy bóng dáng một ai.
Chỉ chốc lát nữa thôi là đồng hồ sẽ nhích sang ngày 28, trời vừa sáng, di tích Chiến Thiên thành sẽ sớm mở ra.
Lúc này, trời còn tối đen mà bên ngoài di tích đã kín người chật chỗ.
Vòng trong cùng, Tuần Dạ Nhân và Võ Vệ quân chia đội vây quanh bức tường kia, ngăn chặn đám người đang hừng hực khí thế chờ đợi. Áp lực của bọn họ đều rất lớn, lần này người tới quá nhiều, vô số cường giả đếm không hết.
Đa phần mọi người đều hướng về bảo vật bên trong di tích, nhưng cũng có một số ít đặt tầm mắt lên người Hầu Tiêu Trần.
Theo thời gian trôi qua, càng ngày càng nhiều người tụ tập.
Hơn nữa, dần dần đã có đại nhân vật bắt đầu ra trận.
"Từ Phong đến rồi!"
Có người nhận ra Từ Phong - một cường giả trên Thần Sư bảng. Bấy giờ y đang đứng trên một mảnh vách đá dựng đứng, không vội xuống gần cổng vào di tích.
"Lưu gia Thiên Tinh thành cũng tới rồi!"
"Đó là người của phủ tổng đốc Lâm Giang à?"
Có người lại nhận ra một nhóm đông đến từ phủ thành sát vách Ngân Nguyệt - Lâm Giang.
Thể chế của Lâm Giang có điểm khác biệt so với Ngân Nguyệt, Ngân Nguyệt là tứ đại cơ cấu song hành.