Nam Quyền là 31 điểm, Hồng Nhất Đường cũng là 35 điểm, lập tức liền kéo ra chênh lệch rất lớn, giết Tạ Cương cũng chỉ có thu được 2 điểm quân công mà thôi, Tam Dương sơ kỳ trung kỳ hình như cũng chỉ có một điểm, hậu kỳ, đỉnh phong hình như là cho hai điểm.
Lý Hạo đối với cái này cũng không quá hiểu rõ, dù sao nhìn xem cho có là được rồi.
Lý Hạo không nói chuyện quân công, mà là nói ra: "Trong thành hiện tại có chút loạn, Hoàng Nguyệt chết rồi, bên Hồng Nguyệt sợ rằng tâm sẽ hoảng hoảng, cộng thêm chết không ít siêu năng, chúng ta cùng nhau giết hai ba mươi người Tam Dương, Nhật Diệu trên trăm... Hiện tại tất cả mọi người đều lui ra, vừa nhìn liền biết chết bao nhiêu. Tiếp tục đánh lén chắc là không dùng được rồi."
"Mặc dù chết nhiều người như vậy nhưng đối phương vẫn rất mạnh... Hai người sư thúc có biện pháp gì tốt để đối phó với bọn hắn không?"
Hồng Nhất Đường lắc đầu: "Không có biện pháp quá tốt, chỉ một chiêu binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn! Có thể đánh thì đánh, nói thật, cho dù Chiến Thiên quân thật sự tan tác thì thế nào? Những người này có thể thành công chiếm cứ thành trì sao? Đừng quên, trong thành còn có tồn tại càng mạnh hơn đó! Quân doanh bên kia chúng ta còn chưa có xem hết toàn bộ, ai biết có nhiều cường giả hơn hay không, những chiến sĩ hồng giáp kia chưa chắc đã yếu, chỉ là làm đốc tra quân chủng, có lẽ cuối cùng mới có thể ra chiến trường..."
Lý Hạo gật đầu: "Vậy ta cũng không nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần cùng hai người sư thúc nói như vậy, tìm một cơ hội đi tìm Húc Quang sơ kỳ, cắm đầu làm một trận! Lần này, nếu như ta có thể thành công lĩnh ngộ tiềm thế nước thì cũng ổn, nếu như vận khí tốt thì mộc thế cũng sẽ thành công, vậy thì cái gì cũng không nói..."
Nam Quyền tiếc nuối nói: "Đáng tiếc chúng ta không biết Liễu Tự Kiếm!"
Lý Hạo khẽ giật mình, là có ý gì?
"Không biết Liễu Tự Kiếm là gì sao? Cũng bình thường, đã thất truyền. Môn kiếm thuật này thật ra rất thích hợp để lĩnh ngộ mộc thế, không phải nói là nhất định sẽ là mộc thế, người khác nhau sẽ có cảm ngộ khác nhau, nhưng bấy nhiêu cũng sẽ cho ngươi cảm ngộ được một vài thứ trong mộc thế."
Trong lòng Lý Hạo khẽ nhúc nhích: "Cái đó... Ta biết!"
"Hả?"
"Ta biết Liễu Tự Kiếm, Hạ sư thúc, cái này thật sự có thể cảm ngộ mộc thế sao?"
Nam Quyền không nói, chỉ nhìn về phía Hồng Nhất Đường, ánh mắt giống như đang nói, thật con mẹ nó, gia hỏa này không chỉ đơn giản là thiên phú tốt mà vận khí cũng tốt nữa.
Truyền nhân của tám đại gia tộc quả nhiên có thể sống đến bây giờ còn chưa có chết, số phận đó là thật nhất.
Hồng Nhất Đường cũng không còn nói cái gì, đứng lên nói: "Được rồi, ngươi biết là tốt rồi, tự mình nhìn xem tự xử lý đi, cụ thể tu luyện thế nào chúng ta không tham dự, miễn cho Viên Thạc nói chúng ta dạy bậy, chúng ta chỉ là cho ngươi một vài đề nghị, dù sao cũng không phải sư phụ của ngươi."
Nói xong mỉm cười: "Trở về thôi, hiện tại đánh lén cũng không có hiệu quả nữa nữa, sau này ngươi đi theo đại quân trùng sát mấy lần thì sẽ có cảm giác khác nhau. Trước kia, võ sư cũng ưa thích gia nhập quân đội, theo quân đội cũng nhau chém giết, Phá Bách Đấu Thiên đều như vậy mà thành, nếu không thì đến đâu tìm được nhiều người như vậy cho ngươi chém giết chứ? Ngươi từ từ tôi luyện đi, thứ ngươi phải học còn nhiều lắm, không đơn thuần là thực lực mà còn có một số thứ khác nữa!"
Lý Hạo vội vàng gật đầu.
Cảm khái nói: "Nhà có một già như có một bảo vật, hai người sư thúc thật là tốt bụng!"
"..."
Hai người không thèm để ý hắn, lời nói này bọn hắn không thích nghe.
Ngươi mới già!
Võ sư chúng ta không có già.
Lý Hạo lại nói: "Nam Quyền sư thúc nói tùy tiện nói không dùng não cũng không có việc gì, hai người sư thúc sẽ không phải trách chứ?"
"..."
Nam Quyền liếc mắt, không thèm để ý hắn, vừa mặc chiến sĩ hắc giáp vào vừa nói: "Tiểu tử, cũng đừng quá kiêu ngạo! Ta ở hoàng thất nhậm chức nhiều năm, chuyện biết đến còn nhiều hơn ngươi nhiều, hoàng thất bên này cũng rất xem trọng Võ Đạo. Bây giờ hoàng thất có vài hoàng tử hoàng nữ cũng không phải kẻ yếu, lão sư tốt nhất, tài nguyên tốt nhất, với lại lão sư không phải một hai người mà là một đoàn đội, trong đó có mấy người hoàng tử hoàng nữ thực lực cường hãn không gì sánh được!"
"Dù là ta cũng không dám nói có thể thắng dễ dàng!"
"Hoàng thất vô cùng khiêm tốn, từ khi bị chín ti bức bách thoái vị vẫn luôn ẩn nhẫn không phát nhưng đều là đang củng cố thực lực."
"Còn nữa, không nên xem thường chín ti!"
Gã mặc xong chiến sĩ hắc giáp, cười nói: "Chín ti có thể mạnh mẽ bức bách hoàng thất thoái vị, ngươi cảm thấy là dựa vào cái gì? Dựa vào đại nghĩa? Dựa vào tình thế? Đều chỉ là cái rắm, là dựa vào thực lực! Từ 80 năm trước chín ti đã có thực lực không yếu, bây giờ triển lộ ra ngoài chẳng qua là chín trâu mất sợi lông... Thật sự cho rằng chín ti dựa vào văn nhân thống trị vương triều sao? Những người như Hầu Tiêu Trần này ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, dám chính diện làm phản sao?"
Lý Hạo cũng lôi chiến sĩ bạch ngân giáp ra, hiếu kỳ nói: "Vì sao đều che che lấp lấp?"
"Một đám lão gia hỏa kia rất nhiều người giống như chúng ta, ở một cái tình trạng không trên không dưới, ra tay thì khó chịu! Không xuất thủ chỉ có thể bị đánh ra vẻ đáng thương. Đây chỉ là thứ nhất, thứ hai là chín ti, ba tổ chức lớn, hoàng thất đại khái đều biết một số bí mật, thật ra ta cũng biết một chút nhưng mà ta không nói cho ngươi, không có ý nghĩa gì."
Vậy mà gã cũng nói ra!
Lý Hạo im lặng không hỏi nữa.
Trước đó người Chu phó thự trưởng kia cũng làm bộ dạng ta có rất nhiều bí mật, ngươi mau hỏi tới ta, Lý Hạo cũng không hỏi.
Hiện tại vẫn là như thế.
Ngươi thích thì nói!
Hồng Nhất Đường thì cười ha hả, không hề để tâm cái này, trực tiếp mở cửa phòng ra đi ra ngoài, tiện thể đóng cửa lại, vừa đi vào nội thành vừa nói: "Đừng nghe hắn nói nhảm, nguyên nhân chủ yếu thật ra còn có nguyên nhân khác, trong đó có liên quan một chút đến chín ti cùng hoàng thất tranh đấu, cũng cùng tranh đấu với hành tỉnh xung quanh, nhưng thật ra là một lần của quá trình thanh tẩy, rất nhiều người đều muốn đem những người khác đào thải ra ngoài... Thậm chí muốn đưa ra một người Nhân Vương chân chính!"
"Lòng người không đủ, không được lòng dân, có vài gia hỏa cố ý chế tạo một chút chiến tranh mà thôi, tai hại xuất hiện để dân chúng nhận một ít khổ sở khó khăn, thuận tiện ẩn dấu bản thân mình một chút, đối thủ yếu thế, hy vọng cuối cùng lấy được thắng lợi trở thành bá chủ duy nhất của vương triều này! Bây giờ chín ti, hoàng thất, hành tỉnh thật ra là ba thế lực lớn, ba tổ chức lớn cũng chỉ là mượn nhờ tay của một vài kẻ có dã tâm mới có thể thuận lợi sống sót mà thôi, không phải vậy thì ngươi cho rằng sơ kỳ dễ dàng đặt chân như vậy sao?"
Nhân Vương?