Siêu năng xuất phát.
Một lượng lớn siêu năng biến mất thì có rất nhiều Tam Dương cũng biến mất, những tán tu kia trong lúc bối rối cũng không dám tùy tiện hành động một mình.
Tiền quan trọng, nhưng mạng sống còn quan trọng hơn.
Tán tu nước chảy bèo trôi(*), không có quá nhiều hùng tâm tráng chí, chẳng qua là vì kiếm nhiều chỗ tốt mà thôi.
(*) Nước chảy bèo trôi: Phó mặc cho số phận, không có ý kiến riêng của mình.
Nhưng hôm nay, chỗ tốt không mò được mà còn chết không ít người.
Thật ra có vài tán tu đã muốn đi ra, nhưng lúc trước người bên ngoài nói ba ngày sau di tích mới mở ra, hiện tại không ra khỏi di tích được, trừ khi bọn hắn rời khỏi cổ thành nếu không thì vẫn phải hành động cùng nhau.
Cầu phú quý trong nguy hiểm, một bộ phận tán tu vẫn muốn đi vào thành kiếm thêm nhiều chỗ tốt.
Cộng thêm Húc Quang ở đây, tất cả mọi người vẫn mang theo lo lắng, sợ sệt cùng một chút chờ mong đi theo một đội lớn.
...
Trên tường thành.
Lý Hạo cũng nhìn thấy đám siêu năng đã bắt đầu hành động.
Những người này không còn phân tán mà tụ tập lại lần nữa, so với lần thứ nhất thì giống như càng đoàn kết hơn một chút, ăn nhiều lần thua thiệt như vậy cũng đủ để những người này biết hiện tại phải liên thủ với nhau mới là tiền vốn giữ mạng lớn nhất.
Có rất nhiều Húc Quang...
Lý Hạo nhìn thấy Húc Quang bên Hồng Nguyệt có ba người, Diêm La ba người, Phi Thiên ba người, khoảng tầm 9 người Húc Quang.
Phía quan phương bên Ngân Nguyệt càng kinh khủng hơn một chút, Kim Thương, Hầu Tiêu Trần, Ngọc tổng quản, Khổng Khiết, Tề Cương, Hồ Thanh Phong... Thực lực đều cường hãn hơn.
Trận doanh của tán tu thì có Từ Phong kia còn có Viên Hưng Võ của Thiên Tinh quân, ngoài ra còn có ba người Húc Quang hành động một mình...
Tính cả Hoàng Nguyệt bị giết thì có khả năng còn một vài võ sư đang ẩn giấu thực lực.
Thật ra lần này thực lực người tiến vào Chiến Thiên thành rất khủng bố.
Người có thực lực Húc Quang có lẽ vượt qua 20 người.
Nếu không chết hai người ở trong Thương Sơn, lại thêm lượng lớn Tam Dương cũng bị giết, thì có thể số lượng cường giả đi chuyến di tích Chiến Thiên thành lần này thậm chí còn vượt qua số lượng thống kê của toàn bộ 19 tỉnh phương bắc.
...
Lý Hạo nhìn phía bên mình một chút, ba người bạch ngân mà khôi phục cũng rất cường đại, thế nhưng chưa chắc có thể địch nổi những người Hầu Tiêu Trần.
Nam Quyền cùng Hồng Nhất Đường cũng rất cường đại, có thể cố gắng địch lại.
Hắn quay đầu nhìn lại hướng trong thành... Nếu như chiến sĩ hoàng kim giáp không xuất hiện, hắn nghĩ không ra biện pháp nào có thể thắng.
3000 chiến sĩ hắc giáp tuy mạnh nhưng số lượng tán tu cũng nhiều, Tam Dương còn có một nhóm.
Chắc chắn sẽ thất bại!
Đương nhiên, có thể thử việc dụ địch xâm nhập vào thành, sau đó đánh du kích những người này như ở ngoại thành.
Lý Hạo đang nghĩ, làm như thế nào để phòng thủ thành công?
Nhưng giờ phút này, ba người đoàn trưởng bạch ngân bên người lại bình tĩnh giống như đã thật sự chết đi!
Một lát sau, phía dưới cửa thành 3000 chiến sĩ hắc giáp tụ hội lần nữa.
Tạo thành một dòng lũ màu đen.
Trước đó thật ra đã tổn thất một ít chiến sĩ hắc giáp, nhưng số lượng cũng không nhiều, đối với toàn bộ trận doanh cũng không có ảnh hưởng quá lớn.
Có chiến tranh tất nhiên sẽ có tổn thất.
Mấy người đoàn trưởng này giống như đã trải qua vô số cuộc chiến, một chút sóng gió ấy không làm ảnh hưởng đến bọn hắn.
Ngay thời điểm Lý Hạo còn đang suy nghĩ thì ba người đoàn trưởng giống như là đang nhìn nhau, hoặc là đang giao lưu cái gì đó nhưng che giấu Lý Hạo, có lẽ trong mắt bọn hắn Lý Hạo còn quá non nớt, bọn hắn cũng không bằng lòng nói cái gì với hắn.
Một lát sau, ba người bạch ngân giống như đã hoàn thành xong việc thống nhất chiến lược.
Một giây sau thất đoàn trưởng giơ cao trường kiếm trong tay lên!
3000 chiến sĩ hắc giáp không một tiếng động cũng giơ cao trường thương trường kiếm lên!
Vô cùng nghiêm trang!
Giờ khắc này ở trong áo giáp bạch ngân của Lý Hạo vang lên âm thanh của người đoàn trưởng này, mang theo một chút lạnh nhạt cùng uy nghiêm, âm thanh vang lên ở trong đầu tất cả chiến sĩ mặc áo giáp.
"Chiến Thiên! Giết địch! Chiến Thiên quân yên lặng vô số thế kỷ đã bị lãng quên, nhưng đừng quên chúng ta là Chiến Thiên Chi Quân, là tên Đế Tôn ban cho, chúng ta từng quét sạch tứ phương, dù chỉ là quân phòng giữ cũng phải giết ra được uy danh Chiến Thiên quân!"
"Hạng giá áo túi cơm(*), sao dám lấn ta như vậy!"
(*) Giá áo túi cơm: Một cái móc treo áo, một cái túi đựng cơm. Ám chỉ những người không làm nên trò trống gì, vô dụng.
"Giết!"
Quát to một tiếng vang vọng thật sâu trong đầu của mỗi chiến sĩ.
Lý Hạo bồn chồn, một giây sau ba tôn bạch ngân nhảy lên không trung, đại kiếm cầm trong tay trong nháy mắt như 3000 dòng lũ công kích ra ngoài!
Đông đông đông!
Phía trên mặt đất bị tiếng bước chân nện giống như tiếng trống trận vang trời.
Cái khí thế sát phạt kia làm Lý Hạo có chút cảm giác ngạt thở.
Ba đại bạch ngân không chút chần chờ, trực tiếp chủ động khai chiến diệt địch ở bên ngoài.
Nơi xa, những siêu năng kia bỗng nhiên cảm giác hơi bị nghẹt thở, so với lần thứ nhất còn có cảm giác khẩn trương hơn, mà giờ phút này sắc mặt cường giả của ba tổ chức lớn cũng rất nghiêm trọng, những Chiến Thiên quân này đã chết đi nhiều năm thế mà còn có chiến lực cùng uy thế như vậy, đơn giản khó có thể mà tưởng tượng được.
"Chiến chiến chiến!"
"Trời có thể phá, đất có thể diệt, trời xanh cũng có thể chém!"
Khẩu hiệu được hô vang dội ở trong đầu Lý Hạo, quanh quẩn không ngừng.
Trong nháy mắt, 3000 chiến sĩ hắc giáp nối nhau lao ra, trong chớp mắt xông vào trận doanh của kẻ địch, đây là một đám chiến sĩ chân chính, cũng không phải loại quan chỉ có thể thủ thành, phòng giữ kia ở trong tưởng tượng của Lý Hạo.
Quân phòng giữ Chiến Thiên thành cũng là lão quân ngũ.
Càng là lúc này mới càng hiểu rõ sợ chiến, tránh chiến sẽ chỉ chết càng nhanh, bọn hắn muốn xông ra một đường, làm loạn trận doanh của kẻ địch, giết đối phương sợ hãi, sĩ khí bị diệt, cho dù kẻ địch có mạnh hơn đi nữa cũng sẽ tan tác.
Ầm ầm!
Hai bên va chạm, trong nháy mắt vô số siêu năng bộc phát, trong đám người mấy người Lục Nguyệt cũng bạo hống: "Giết! Hệ Thổ giam cầm, hệ Phong đánh lên bọn hắn, hệ Thủy đóng băng..."
Không chỉ có một người chỉ huy, có nhiều cường giả cũng đang chỉ huy.
Không có cách nào khác, đây không phải một đoàn đội siêu năng mà là vô số tán tu cùng ba tổ chức lớn tạo thành một đội.
Giờ phút này, đám tán tu chỉ có một suy nghĩ trong đầu... Cần gì quan tâm ai chỉ huy, đánh trước rồi nói sau.
Ầm ầm, tiếng va chạm vang lên trong nháy mắt.
Tiếng nổ tung bên tai không dứt.
Còn có tiếng kêu thảm thiết, tiếng kêu rên trong chớp nhoáng nhao nhao vang lên.
Mỗi cường giả Húc Quang đều nhanh chóng để mắt tới ba đại bạch ngân, giờ phút này ba tổ chức lớn cũng nhao nhao đánh tới những cường giả bạch ngân kia, Bình Đẳng Vương truyền âm quát: "Trên đầu thành còn có một người, giao cho Ngân Nguyệt!"
Hầu Tiêu Trần nhìn về phía bạch ngân sừng sững bất động trên đầu thành, hơi khác thường, cái người đứng im này... Là Lý Hạo sao?
Giao cho chúng ta sao?