Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 846 - Chương 846: Khố Phòng Võ Vệ Quân

Chương 846: Khố Phòng Võ Vệ Quân Chương 846: Khố Phòng Võ Vệ Quân

Căn cứ Võ Vệ quân.

Vốn mỗi ngày đều có võ sư huấn luyện ở trên quảng trường, tiếng người rộn ràng huyên náo, nhưng hôm nay lại rất an tĩnh.

Đoàn người Liệp Ma cũng đang huấn luyện.

10 người một tổ đều nắm thuần thục Thập Hoàn Phong Sơn Trận, mấy chục người phân bố trên quảng trường rộng lớn, truyền ra thanh âm lại rất nhỏ.

Lưu Long sớm đã trở về, Hầu Tiêu Trần vừa rời đi ông ta bèn trở lại.

Ông không bận tâm nhiều tới việc không thể nói chuyện với Hầu Tiêu Trần.

Khi Hầu Tiêu Trần ra đi, vốn không nói chuyện nhiều với mấy người.

Trong căn cứ trừ họ ra thì còn có một số người bình thường phụ trách quét dọn và nấu cơm, nhưng trong căn cứ to lớn này, những người đó đều ở khu sinh hoạt, cho nên cũng không nhìn thấy bóng dáng.

. . .

Chờ khi Lý Hạo trở về, cảnh tượng hắn nhìn thấy chính là người rải rác khắp nơi.

Lý Hạo chỉ nhìn sơ qua đám người huấn luyện, rất nhanh liền rời đi.

Hắn muốn trước tới khố phòng một chuyến.

Hắn không quá quen thuộc căn cứ Võ Vệ quân bên này, nhưng khố phòng ở đâu thì hắn vẫn biết.

Đi một hồi, một căn nhà trệt hiện ra.

Trước căn nhà có người canh gác cẩn mật.

Các võ sư của Võ Vệ quân đã đi, bất quá vẫn còn mấy vị siêu năng hệ phụ trợ lưu thủ, nhìn thấy Lý Hạo, siêu năng Nguyệt Minh gác ở cửa ra vào vội vàng chào hỏi: "Tham kiến bách phu trưởng!"

Lý Hạo nhìn thoáng qua, cảm giác tuổi tác của người này không nhỏ.

Đại khái vì không nguyện ý bôn ba theo Võ Vệ quân cho nên nam nhân trông giống 50 tuổi này đã lựa chọn lưu lại.

Lý Hạo khẽ gật đầu: "Trong căn cứ còn bao nhiêu siêu năng lưu thủ?"

"Tính cả thuộc hạ thì còn 9 người!"

Nam nhân vội vàng nói: "8 vị cấp độ Nguyệt Minh và một vị Nhật Diệu, bình thường chúng ta chủ yếu phụ trách giám sát bên ngoài và tu bổ tổn hại trong căn cứ, nếu như lúc làm nhiệm vụ cần tới thì cũng sẽ theo đội!"

Nơi này có khu vực giám sát, toàn bộ rừng nhân tạo đều đang giám sát hệ thống bên trong.

Lý Hạo khẽ gật đầu, "Sau này ta sẽ gặp một lần mọi người, hiện tại những người khác đã đi, ta tạm thay chức Thiên phu trưởng, dù sao cũng chưa thân với các vị, gặp mặt làm quen một chút."

Nam nhân lập tức nói: "Chúc mừng Thiên phu trưởng!"

". . ."

Lý Hạo cười nhìn người nọ, quả nhiên người lớn tuổi vẫn rất có mắt nhìn, ta chỉ nói vậy mà ngươi đã đổi giọng thật nhanh.

"Mở khố phòng ra đi."

"Chìa khóa hẳn là ở trong tay Thiên phu trưởng. . ."

Thật sao?

Lý Hạo lấy nhẫn trữ vật mà Kim Thương cho mình, mở ra kiểm tra một hồi. Chắc hẳn Kim Thương có chứng bệnh ám ảnh cưỡng chế, đồ trong nhẫn trữ vật được phân loại, sửa sang cực kỳ chỉnh tề.

Nào giống như Lý Hạo, hắn thu hoạch quá nhiều, nhẫn trữ vật cũng rất nhiều cho nên đều nhét loạn thất bát tao.

Chủ yếu vẫn là thu hoạch quá nhiều, không có thời gian chỉnh lý.

Quét sơ qua nhẫn trữ vật, quả thực có thể tìm ra chìa khóa khố phòng, bởi vì người ta đều đã đánh dấu rõ, còn có chữ giới thiệu kèm theo, há có thể không tìm thấy?

Lý Hạo bật cười, không biết là tự Kim Thương sửa sang lại hay là đồ đệ của hắn ta làm nữa.

Hắn cũng chẳng nghĩ nhiều, lấy chìa khoá ra mở đại môn nặng nề của khố phòng kia.

. . .

Đẩy cửa vào.

Khố phòng, cũng được thu thập chỉnh chỉnh tề tề.

Bên ngoài là kho binh khí, đủ các loại binh khí san sát, hơn nữa nhìn bộ dáng thì có vẻ không quá kém, trừ những binh khí này, thứ bắt mắt nhất chính là 50 bộ giáp đen, Lý Hạo nhìn mà không khỏi giật mình.

Lúc trước hắn mượn 30 viên đá Thần Năng, dùng 50 bộ khôi giáp để thế chấp.

Nhưng sau khi trở về, hắn liền vội vàng bế quan, hôm nay thì đưa người rời đi. . . Kỳ thật Lý Hạo đã chẳng còn nhớ tới việc này, cộng thêm hắn biết số lượng áo giáp của Kim Thương không đủ, chỉ có chừng 500 bộ nên sớm đã nhận định 50 bộ kia đã bị hắn ta nuốt chửng.

Nhưng hiện tại nhìn thấy 50 bộ khôi giáp được an trí ngay ngắn ở đây, Lý Hạo chỉ có thể cảm khái.

Nhân phẩm của Kim Thương hiển nhiên là không tệ lắm, mình thiếu hắn ta 30 viên đá Thần Năng mà cũng quên luôn rồi.

Mặc dù bây giờ không dùng được 50 bộ khôi giáp nhưng Lý Hạo có quyền hạn kích hoạt giáp đen, có lẽ ngày sau hắn sẽ cần dùng đến.

Hắn không cho Võ Vệ quân kích hoạt những áo giáp này, dù sao thời gian chẳng đủ, hắn cũng không có suy nghĩ đó. Bây giờ ngẫm lại, lúc trước hủy diệt một chi Chiến Thiên quân, toàn quân đoàn 10 đều đã bị diệt.

Áo giáp thu hoạch được chừng 900 bộ, một phần trong đó đã bị hủy theo đoàn trưởng đoàn 10.

Chỗ Lý Hạo có 100 bộ, Võ Vệ quân đại khái sẽ là 500 bộ.

Tam đại tổ chức hẳn cũng có 100 bộ nhưng tại Ngân Nguyệt lại không thấy được tam đại tổ chức mặc giáp đen, cho nên rất có thể giáp đen đã bị vận chuyển đi Trung Bộ.

"Áo giáp của Chiến Thiên quân. . . Sớm muộn gì cũng phải thu hồi!"

Lý Hạo nói thầm một tiếng, dù sao hắn cũng là đoàn trưởng, tam đại tổ chức là dạng tổ chức tà năng, mặc áo giáp của Chiến Thiên quân thì sẽ khiến cho Chiến Thiên quân mất mặt, dầu gì Võ Vệ quân cũng là phương chính nghĩa.

Áo giáp, binh khí, bao quát cả vài khôi giáp phổ thông, trong khố phòng đều có không ít.

Lý Hạo tiếp tục tiến lên xem xét bảo vật được để lại.

Võ Vệ quân mang đi phần lớn đồ đạc, khố phòng có vẻ hơi trống vắng.

Bất quá, đi một hồi, Lý Hạo thấy được một mật thất nhỏ, đẩy cửa xem xét, ánh mắt hắn khẽ nhúc nhích, đây là phòng cổ tịch, là những cổ tịch mà Võ Vệ quân thăm dò di tích đã thu hoạch được, phần lớn đều đặt ở nơi này.

Có một số chỉ là cổ tịch bình thường, nhưng đối với Lý Hạo thì cũng xem như thu hoạch tốt.

Hắn tùy ý lật ra một bản, chất lượng cổ tịch cũng không tệ lắm, bảo dưỡng rất tốt, mở ra xem thì trên đó viết vài chữ to —— Nam Giang chi chiến.

Ánh mắt Lý Hạo khẽ động, ghi chép về chiến đấu ư?

Đây cũng là thứ hiếm thấy, cổ tịch mà hắn nắm trong tay rất ít khi là dạng như thế này.

Mở thư tịch ra, khúc dạo đầu chính là —— Năm thứ nhất Tân Vũ. . .

Tân Vũ tựa như là kỷ nguyên, là một niên hiệu, Lý Hạo đã từng thấy trong không ít cổ tịch, nghe nói, trước thời kỳ đầu văn minh cổ còn có Thượng Cổ, văn minh cổ thì lấy niên hiệu là Tân Vũ.

Hắn tiếp tục xem, rất nhanh, ánh mắt lại sáng rực lên.

Đây là một bản cổ tịch mà chẳng ai thèm để ý, hắn không biết những người khác có từng xem hay chưa, hẳn là rất nhiều người sẽ có khả năng xem hiểu.

Lý Hạo lại là lần đầu tiên thấy được một chút giới thiệu sơ lược về cường giả văn minh cổ trong một quyển sách.

Nhân Vương, Võ Vương, Minh Vương. . .

Từng cái tên xuất hiện ở trong sách.

Bình Luận (0)
Comment