Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 860 - Chương 860: Chúng Ta Là Liệp Ma Đoàn!!

Chương 860: Chúng Ta Là Liệp Ma Đoàn!! Chương 860: Chúng Ta Là Liệp Ma Đoàn!!

Bạch Sa đạo!

Người nọ đầu tiên là vui vẻ, sau khi nhìn kỹ một hồ lại hơi nghi hoặc: "Bên ngoài nghe đồn Võ Vệ quân đã rút khỏi Ngân Nguyệt, theo Hầu bộ trưởng tới Trung Bộ, hiện tại khả năng là đã đến Bắc Hải, các ngươi. . ."

Hắn ta liếc nhìn một vòng, không thấy được quá nhiều người thì trong lòng không khỏi nhảy dựng.

Chỉ có ngần ấy người?

Võ Vệ quân xuất động đều là đồng thời xuất động hơn nghìn người, cho nên vừa rồi hắn ta mới vui vẻ, là bởi vì hơn ngàn Võ Vệ quân ở đây thì sẽ không sợ hải tặc.

Thế nhưng nơi này mới có bao nhiêu người cơ chứ?

Võ Vệ quân là bí mật đối với rất nhiều người nhưng đối với hầu hết thương nhân trên biển thì không phải bí mật gì, bởi vì Võ Vệ quân ở trong biển cũng có chút uy danh.

"Vị tướng quân này, các ngươi. . . Các ngươi là Võ Vệ quân sao?"

"Phải, Võ Vệ quân, Liệp Ma đoàn!"

Lý Hạo trầm giọng nói: "Ngươi xác định đó là Bạch Sa đạo?"

"Ừm. . . Các ngươi. . . Các ngươi không theo Hầu bộ trưởng sao?"

"Đúng, chúng ta là lực lượng lưu thủ."

Lý Hạo nhìn về phía nơi xa, khẽ nhíu mày.

Hắn chỉ muốn gặp phải một nhóm hải tặc, kết quả vừa đến đã gặp Bạch Sa đạo, một trong tám đại hải tặc, bên đó còn có gần 600 siêu năng và cả thủ lĩnh tọa trấn. . . Đây mới là chuyện phiền phức.

"Các ngươi có bao nhiêu người?"

"Như người thấy đó."

"Tiêu rồi!"

Người này lập tức kinh hoảng, "Đi thôi, mau trốn, thông báo cho Nam Độ đi, nhanh nhanh cầu viện! Bằng không Nam Độ sẽ tiêu đời, ta hoài nghi bọn chúng đến báo thù, hai năm trước, Võ Vệ quân đánh hạ Tam thống lĩnh Bạch Sa đạo, thanh danh đại chấn, đạo tặc trên biển cũng nể mặt Võ Vệ quân ba phần, không dám quấy rối Ngân Nguyệt, bây giờ Bạch Sa đạo đang tiến tới đây, nhất định là muốn thừa dịp Võ Vệ quân rút lui đến báo thù Ngân Nguyệt!"

"Nếu để chậm trễ thì không còn kịp nữa, những tên kia đều mất hết nhân tính, một khi tiến vào Nam Độ, ắt sẽ máu chảy thành sông. . ."

Chỉ có mấy người như vậy khiến niềm vui của người này trong nháy mắt hóa thành hư không, chỉ còn lại hoảng sợ cùng bất đắc dĩ.

Mau chạy đi!

Gần 600 siêu năng, số lượng gấp 10 lần.

Lý Hạo rơi vào trầm tư, một lát sau mới nói: "Thực lực bọn hắn thế nào?"

"Cái gì?"

"Ta hỏi Tam Dương và Húc Quang của chúng có nhiều không?"

"Cái này. . ."

"Hiện tại mà trốn đi, đối phương mất bao lâu thì có thể tới Nam Độ?"

"Trong vòng ba canh giờ chắc chắn có thể đuổi tới, tốc độ bọn họ không quá nhanh, cũng không gấp gáp, còn có một số hải tặc đang hưởng lạc. . . Ta đây là liều mạng gấp rút trở về, nhiều nhất là ba giờ, có thể sẽ càng nhanh hơn."

"Trong ba giờ, Nam Độ có thể rút lui được sao?"

"Cái này. . . Khẳng định là không được!"

Người này cũng là lão giang hồ, lập tức lắc đầu: "Nhưng có thể trốn bao nhiêu thì tính bấy nhiêu. Trong ba giờ chỉ cần chỉ huy tốt, tối thiểu có thể rút lui hơn phân nửa nhân khẩu, nếu không, đừng thấy đối phương chỉ có vài trăm người nhưng đó đều là siêu năng, trú quân trong thành chỉ có 3000, dù điều động toàn bộ thì cũng không thể ngăn cản bao lâu, có cường giả đỉnh cấp ở đó thì vũ khí nóng sẽ triệt để mất đi hiệu lực. . ."

Lý Hạo thở hắt ra: "Ba giờ. . . Năm sáu trăm siêu năng, ngươi là lão làng trên biển đúng không?"

"Tướng quân, ta. . ."

"Trả lời!"

"Đúng thế!"

"Vậy theo kiến thức bình thường của người, năm sáu trăm người này có hơn 10 vị Tam Dương không? Có thể có hơn 3 vị Húc Quang hay không"

"Không thể!"

Người này vội vàng lắc đầu: "Chỉ là một nhánh trong Bạch Sa đạo nào có nhiều cường giả như vậy, dựa theo kinh nghiệm của chúng ta, năm sáu trăm người kia có thể là một đội ngũ trong số tam đại thống lĩnh Bạch Sa đạo, xác suất lớn là tên Hải Sa đạo phỉ. Gã và Võ Vệ quân có thù, hai năm trước chính gã dẫn người đến Nguyệt Hải, kết quả bị Võ Vệ quân đánh lui. Nếu là gã thì gã chính là kẻ tàn nhẫn nhất, nhưng thực lực dưới trướng đại khái chỉ có 3-5 Tam Dương, mấy chục Nhật Diệu, còn lại đều là dưới Nhật Diệu. . ."

Lý Hạo thở hắt ra, như vậy cũng tốt.

"Chỉ mỗi gã là Húc Quang ư?"

"Xác suất lớn là vậy. . . ta không dám chắc chắn, tướng quân, ngươi. . . Các ngươi. . ."

Lý Hạo suy nghĩ một chút bèn nói: "Nam Độ là bến cảng trọng yếu, không có khả năng tùy ý kinh động, rút lui dễ dàng nhưng xây lại sẽ cực kỳ khó khăn! Chút nữa ngươi lên bờ, đi tìm… thôi được rồi. . ."

Lý Hạo nhìn về phía Vương Minh: "Ngươi cùng tới Nam Độ với hắn, báo cho phân bộ Tuần Dạ Nhân bên này, bảo họ truyền tin về Bạch Nguyệt thành. Ngươi hãy đi tìm Tuần Kiểm ti Khổng ti trưởng, bảo ông ấy đến Nam Độ một chuyến!"

Vương Minh vội vàng hỏi: "Ta ư?"

"Đúng, ngươi quen thuộc bên này, mà thân phận địa vị của ngươi đủ, thực lực cũng đủ."

Lý Hạo nhìn về phía phương xa, cười khẽ: "Đang buồn ngủ thì có kẻ đưa gối tới. . . Ta sẽ đi chiếu cố bọn hắn!"

Vương Minh khẩn trương: "Đó là Bạch Sa đạo phỉ, có cường giả Húc Quang đó. . ."

"Ta biết, chỉ một Húc Quang mà thôi!"

Lý Hạo cười, lấy ra một tấm lệnh bài: "Đem lệnh bài của ta qua đó, nếu họ không tin.. kẻ nào cần xử lý thì cứ xử! Trước hết để bờ biển giới nghiêm, miễn cho xảy ra vấn đề, báo cho Khổng ti trưởng tới, nếu ông ta không tới. . . Ngươi bèn thông báo cho toàn thành, một khi chỗ ta có tin tức, ngươi lập tức dẫn người rút lui, trong vòng ngàn dặm, chúng ta đều có thể liên hệ."

Vương Minh không hề muốn đi, nhưng suy nghĩ cẩn thận thì ngoại trừ gã ra chỉ còn mỗi Lưu Long là có thể, gã cắn răng nói: "Được, ta đi! Các ngươi cẩn thận đó, nếu không thể làm gì thì mau rút lui, chớ làm loạn, chúng ta chỉ có mấy chục người mà thôi. . ."

Lý Hạo không nói gì, ném đối phương và vị siêu năng Thủy hệ xuống chiếc thuyền nhỏ kia, sau một khắc, Cự Côn Thần Chu như là tên rời cung, cấp tốc phóng đi.

Giờ phút này, vị siêu năng Thủy hệ nhìn thấy thuyền nhỏ cấp tốc rời đi, tâm thần không khỏi bất ổn: "Vị tướng quân này, vừa rồi… vừa rồi là. . ."

Vương Minh nhìn thoáng qua bên kia, tâm tình không quá tốt, rầu rĩ nói: "Liệp Ma đoàn! Sớm muộn gì ngươi cũng sẽ biết đến, có Liệp Ma đoàn ở đây, nguy hiểm gì cũng sẽ chẳng còn là nguy hiểm nữa, nhất kinh nhất sạ làm gì, đợi chút nữa vào thành đừng bày ra cái vẻ chết cha chết mẹ đấy, không có việc gì đâu, Bạch Sa đạo thì là cái thá gì!"

Thấy gã vừa nói vừa nghiến răng nghiến lợi, người này cũng không dám hỏi lại, trong lòng vẫn còn chút nghi hoặc, Liệp Ma đoàn ư?

Đối với Võ Vệ quân, hắn ta cũng không hiểu rất rõ.

Liệp Ma đoàn lại là cái gì?

Bình Luận (0)
Comment