Người dân bình thường vốn không cùng chung một thế giới với chúng ta. Ngươi thể hiện thái độ cao cao tại thượng cũng được, có lòng bảo hộ chúng sinh cũng tốt, nhưng tại sao ngươi phải giết bọn họ?
Lý Hạo thật sự không thể hiểu nổi!
Bản thân là một con voi lớn, sao phải so đo với những con kiến bé tí vốn không hề gây hại tới mình làm gì?
Không ai trêu chọc các ngươi, ngược lại các ngươi muốn tiền cho tiền, đòi người cho người, không ngờ các ngươi lại ra tay giết sạch bọn hắn. Làm vậy để thể hiện sự lợi hại của các ngươi sao?
. . .
Thuyền nhỏ càng ngày càng gần, trường kiếm trong tay Lý Hạo đã giơ lên, hắn đã thấy rất rõ những tên Siêu Năng Giả trên boong thuyền, cũng thấy được hình dáng của kẻ sở hữu cột sáng lớn nhất kia.
Đó là một nam tử nét mặt hung ác, dưới cằm có chòm râu dài, dáng vẻ hao hao so với Nam Quyền, thế nhưng Lý Hạo biết rõ Nam Quyền tuyệt đối không hành xử tàn nhẫn như thế.
1000 mét, 500 mét. . .
Thuyền nhỏ đã bám sát rất gần.
Trên thuyền lớn, Hải Sa thoáng cau mày, không hiểu sao gã bỗng có cảm giác bị ai đó nhìn chằm chằm, gã vội quay đầu quan sát khắp tứ phía, thế nhưng chỉ nhìn thấy bọt nước chập trùng chứ không thấy thứ gì khác hiềm nghi. Có điều cảm giác bất an mơ hồ này rất giống tình cảnh hai năm trước.
Khi đó, đám người Kim Thương cũng là võ sư, cũng vô thanh vô tức tập kích Hải Sa hệt như Lý Hạo bọn hắn.
Bất quá tiểu đội do Lý Hạo dẫn dắt đều có áo giáp đen hỗ trợ nội liễm khí tức, tính ra ẩn nấp càng thêm kín đáo.
Hải Sa tóm lấy kẻ bên cạnh, gắt hỏi: "Ngươi có thấy cái gì không?"
Trong mắt người này thoáng hiện lên kim quang, cẩn thận nhìn quanh một vòng, chờ đến khi nhìn tới chỗ Lý Hạo bên kia thì hắn bỗng mơ hồ có cảm giác thấy được chút gì đó, có điều trong bóng tối hắc ám thật sự không quá rõ ràng. Đương lúc hắn đang định nhìn lại thì…
Không cần hắn nhìn kỹ nữa!
Bởi vì thời điểm còn cách không đến 500 mét, thuyền nhỏ đột ngột tăng tốc, một tiếng ầm vang liền xuyên phá sóng biển, trong nháy mắt đã lao đến bên dưới chiếc thuyền lớn.
Tốc độ cực nhanh!
Hải Sa biến sắc, ngay khi vừa nhìn thấy chiếc thuyền nhỏ kia thì gã liền giật mình, rất nhanh đã biến thành phẫn nộ xen lẫn nghi hoặc.
Là Võ Vệ quân?
Làm sao có thể!
Rất nhiều người đều đang nhìn chằm chằm cảnh Hầu Tiêu Trần mang theo Võ Vệ quân rời đi, không có khả năng bọn họ đột ngột xuất hiện tại đây được, nhất là còn trong âm thầm như thế.
Nhưng tại sao chiếc thuyền đối diện lại mang ký hiệu quen thuộc của Võ Vệ quân thế kia?
Đúng lúc này, một thân ảnh mặc áo giáp màu đen đằng không phóng lên, đêm nay Lý Hạo đã ngụy trang từ ngân khải thành hắc khải, trong màn đêm tối này, hắn cũng không ngu xuẩn tới nỗi tự khiến bản thân mình trông quá mức nổi bật.
Lý Hạo đạp không, tiểu kiếm hướng thẳng về phía boong thuyền mà chém!
Hải Sa tức khắc hoàn hồn, trong tay lập tức hiện ra một thanh đại đao, ánh mắt gã hết sức điên cuồng, gã lớn giọng bạo hống một tiếng, thanh đao chém tới.
Oanh!
Khí tức đao kiếm va chạm trong nháy mắt, âm thanh ầm ầm vang dội.
Trên boong thuyền xuất hiện một cái động lớn, đao khí và kiếm khí tung hoành, âm thanh phốc phốc không ngừng truyền đến, bốn phía, một vài tên Siêu Năng Giả bị chấn tới bay ngược, mấy vị Tam Dương cũng vội vàng lui tránh, miễn cho bị đao khí và kiếm khí gây nên thương tích!
Hải Sa lao lên không trung, ánh mắt lộ ra nét tàn nhẫn khắc nghiệt.
"Không phải Kim Thương… Biết dùng kiếm… Thực lực không yếu. Hay lắm, hình như lão tử vớ được của hời rồi!"
Giờ khắc này, gã đã đoán ra được một hai, sắc mặt gã vô cùng tàn khốc, "Một võ sư biết dùng kiếm, Võ Vệ quân, hiện giờ còn xuất hiện tại Nguyệt Hải… Ngươi là Lý Hạo đúng không? Không ngờ lão tử còn chưa đi tìm ngươi mà ngươi đã tự đưa mình tới cửa!"
Đúng vậy, Hải Sa đã đoán ra người đối diện là ai.
Kiếm khách Lý Hạo.
Trong trận chiến trước đó đã được mọi người ca tụng là Ma Kiếm.
Gã còn cho rằng Lý Hạo đang lưu thủ tại Bạch Nguyệt thành, không nghĩ tới gia hỏa này lại dám ra ngoài, hơn nữa còn chủ động tìm tới tận cửa.
Muốn đi chịu chết à?
Một kiếm kia của Lý Hạo tuy mạnh, thế nhưng cũng chỉ tới thế, căng hết cỡ thì cũng chỉ so được với Húc Quang mà thôi, tuy rằng hắn tiến bộ rất nhanh, nhưng… vậy thì sao?
"Ha ha ha, xem ra trời cao cũng đang giúp ta!"
Hải Sa xông thẳng về hướng Lý Hạo, một đao bổ xuống, tức khắc trên bầu trời xuất hiện một đạo đao quang màu vàng óng, gã vốn là cường giả Kim hệ, cực kỳ thiện công.
Trong nháy mắt ngay khi gã xông tới chỗ Lý Hạo, vô số thân ảnh màu đen nhao nhao phóng lên boong thuyền.
Lưu Long quát khẽ một tiếng: "Giết! Một tên cũng không để lại!"
Hơn 50 vị chiến sĩ mặc giáp đen cấp tốc kết đội, ầm ầm giết ra, trong tích tắc đã lấy mạng được không ít tên hải tặc. Mấy vị cường giả Tam Dương lập tức hiện uy, có điều còn chưa kịp làm gì thì Lưu Long đã mạnh mẽ dùng búa bổ tới, sóng nước điệt gia, âm thanh ầm vang vang dội.
Trong số đó có một vị Tam Dương vừa mới bị kiếm khí của Lý Hạo gây thương tích, nay còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Lưu Long dùng búa đập nát nửa cái đầu.
"Giết!"
Lưu Long dũng mãnh lao về phía đám Tam Dương, hắc khải trên thân lấp lóe quang mang, tiếng ầm ầm vang lên không dứt.
Năm đạo tiểu trận mau chóng kết thành hình, Võ Vệ quân lao vào chém giết với hải tặc. Đám hải tặc này đều là hạng người khát máu liều mạng, mắt thấy thủ lĩnh đã chiếm thế thượng phong trước kẻ dẫn đầu của địch nhân bên kia, bọn chúng liền không còn e ngại gì nữa.
Kẻ địch có được bao nhiêu người?
Huống hồ đám hải tặc cảm thấy địch nhân cũng chẳng mạnh lắm, nhìn lực sát thương kia thì căng hết cỡ cũng chỉ là Nhật Diệu sơ kỳ, trong khi bọn chúng có đến 5 vị Tam Dương, mặc dù đã chết một vị, thế nhưng lực lượng còn lại vẫn thừa sức để đối phó với đám người này.
. . .
Giữa không trung.
Lý Hạo cầm kiếm đâm tới, Hải Sa cũng dùng đao chém ra, đao quang của gã chiếu rọi hư không!
Hải Sa cuồng bạo không gì sánh được, một đao quét ngang qua, ầm một tiếng, Lý Hạo lần nữa bị bức lùi lại.
"Oắt con, ngươi còn yếu như vậy mà cũng muốn học thói anh hùng của người ta à?"
Hải Sa châm chọc: “Chỉ mang theo có bao nhiêu đó võ sư mà còn dám xông tới đây, xem ra Ngân Nguyệt dã nhân cũng không phải đều là những kẻ như Hầu Tiêu Trần!"
Lý Hạo thoáng cau mày.
Người này thật sự rất mạnh!
Vừa rồi hắn đã dung hợp tứ thế, tuy rằng chưa dùng đến Huyết Đao Quyết, thế nhưng chiến lực tuyệt đối không yếu, huống hồ mấy ngày nay thực lực của hắn cũng có chút tăng lên, chiến lực tổng thể vẫn khá mạnh, vậy mà nãy giờ hắn hoàn toàn bị gã hải tặc đối diện áp chế.
Sát ý, sát khí, trình độ am hiểu cận chiến nhuần nhuyễn đều vượt xa so với Từ Phong!
Tuy gã chỉ là Húc Quang trung kỳ, nhưng thân là Kim hệ chủ công, lại là hải tặc giết người như ngóe suốt bao năm qua, cho nên so ra thì gã mạnh hơn những đối thủ trước đây của Lý Hạo nhiều.
Hắc Báo không ở đây, hình như nó ngửi thấy mùi vị gì đó nên đã chạy đâu mất.