Nam Độ.
Sau khi đuổi kịp đám người Hồng Thanh rồi giao lại dân cư trấn nhỏ cho bọn họ xong, lúc này Lý Hạo mới thấy an tâm.
Về phần hơn 100 người này thì Hồng Nhất Đường sẽ an bài thế nào. . . Lý Hạo tin tưởng gã có thể xử lý tốt.
Huống hồ đây cũng không coi là quá nhiều, cùng lắm thì mai mốt giết thêm nhiều tên hải tặc rồi tích điểm đi nhận thưởng, như vậy chẳng phải là xong việc sao?
Lão Hồng tự mình nhặt người cũng là nhặt, ta giúp ngươi nhặt thì cũng là nhặt, tính ra còn có thể giúp ngươi tiết kiệm thời gian đi nhặt người về, tốt biết bao!
Nam Độ bên này, Khổng Khiết đã rời đi, trước khi đi còn trấn an Lý Hạo một phen, bảo hắn đứng qua lo lắng chuyện của Bạch Sa đạo. Trên thực tế, Lý Hạo cũng không quá mức lo lắng gì về việc này.
. . .
Bên trong nội thành Nam Độ.
Bởi vì hôm nay đã cho Liệp Ma đoàn nghỉ một ngày, cho nên Lý Hạo cũng không định bế quan tu luyện, hắn muốn dành cho mình một ngày thả lỏng hiếm hoi.
Tại một quán rượu nhỏ.
Lý Hạo ngồi trên căn phòng ở lầu cao nhất, một mình ngồi uống rượu.
Trước kia hắn không thích uống rượu, chỉ uống một chút cũng đã cảm thấy cay xè cả cổ họng.
Nhưng vài lần uống gần đây lại trở nên có chút mê muội, tuy nói võ sư không nên uống quá nhiều, nhưng đó chỉ là người mới nhập môn, nhìn xem Viên Thạc là thấy, ông chưa bao giờ để ý uống nhiều bao nhiêu.
Rượu không phải là thứ gì tốt, mang theo một ít vị chát đắng khổ sở, phảng phất như tất cả mọi người ở cái thế đạo này đều khổ, tuy rằng không phải khổ vì miếng cơm manh áo, nhưng là khổ ở chỗ bên ngoài rối bời, lòng người bàng hoàng. Kể từ khi siêu năng quật khởi thì tính mệnh của người bình thường bất quá chỉ là do Siêu Năng Giả bố thí lưu lại.
Chúng sinh cơ bản đều là khổ.
Lý Hạo nhấp một ngụm rượu, nhấm nháp cái vị cay đắng của nó, thuận mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bầu không khí ở Nam Độ tương đối sầm uất, tiếng người ồn ào huyên náo. Dù có khổ thì bọn họ cũng muốn sống sót, tìm ra niềm vui từ trong sự khổ sở triền miên ấy.
Kỳ thật hắn biết, chỉ cần có hi vọng, chỉ cần có mục tiêu thì khát vọng sống sót của những người này vẫn luôn rất mạnh mẽ.
Sợ là sợ không có hi vọng…
Còn may mà Ngân Nguyệt vẫn có một ít hi vọng.
Trong tay Lý Hạo chợt xuất hiện một quyển sách, là Ngũ Kiều Đáp Kiến Pháp. Lý Hạo nhìn nó, nguyên bản điểm màu vàng ở vị trí ngũ tạng đã lớn hơn nhiều so với trước đó, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục cường hóa.
Đáng tiếc là tam thế còn lại vẫn có vẻ hơi yếu ớt. Ngũ hành Mộc thế càng không thấy tung tích.
Trước mắt thì tứ thế đã lộ ra vẻ không phát triển ổn định.
Trước mặt Lý Hạo đột ngột xuất hiện một cái bàn nho nhỏ chứa Uẩn Thần quả, hắn đã đổi tổng cộng 20 mai.
Vốn dĩ hắn còn muốn đợi Mộc thế tập hợp xong thì mới sử dụng. Nhưng giờ phút này Lý Hạo lại quyết định không đợi nữa, hết thảy cứ thuận theo tự nhiên là được.
Võ đạo cũng không cần thiết quá mức chấp nhất tại một con đường nào đó, cứ nghĩ thoáng ra rằng từng cái, từng cái đại đạo đều là thông thiên chi lộ thì sẽ tốt hơn.
Sự uy hiếp của Bạch Sa đạo còn đang ở ngay trước mắt.
Ý của Khổng Khiết là có vẻ Ngân Nguyệt cũng có sự chuẩn bị, thế nhưng Lý Hạo vẫn giữ suy nghĩ của riêng mình. Nếu có thể không phiền đến người ngoài thì hắn cũng không hi vọng người ngoài nhúng tay, chuyện gì tự mình giải quyết được vậy thì cứ để tự mình giải quyết.
Uống thêm một hớp rượu rồi lại nhìn quyển sách trong tay, Lý Hạo thuận tiện phục dụng một viên Uẩn Thần quả.
Một cỗ lực lượng mát lạnh lập tức tràn vào thể nội.
So với Thiên Kim Liên thì hiệu quả kém hơn rất nhiều, Lý Hạo có cảm giác không tăng lên quá mãnh liệt, vì vậy lần này hắn cũng không định chọn cường hóa Kim thế.
Lý Hạo vẫn luôn hi vọng cường hóa tam thế còn lại trước, để tứ thế tạo thành trạng thái cân bằng.
Không biết phục dụng 7 mai Uẩn Thần quả xong thì có thể vượt qua hiệu quả của việc sử dụng một mảnh Thiên Kim Liên hay không.
Theo tỷ lệ trao đổi giá cả của phòng quân nhu thì… Không được!
Dựa vào tỷ lệ của phòng quân nhu thì cần 1000 điểm mới đổi được một đóa Thiên Kim Liên, xem như một mảnh trị giá 125 điểm quân công.
Mà Uẩn Thần quả thì một khỏa chỉ cần 10 điểm quân công.
Chênh lệch giá cả giữa hai món tới cả mười lần. Dĩ nhiên có đôi khi giá trị cũng không đơn thuần chỉ nhìn vào giá cả.
Lý Hạo ăn một khỏa Uẩn Thần quả, yên lặng cảm nhận thế cường hóa. So ra thì giữa thế và tinh thần lực vẫn còn có chút chênh lệch, tinh thần lực chỉ là một loại lực lượng thuần túy mà thôi.
Mà thế lại là một loại lực lượng có hình thức ban đầu và vận dụng càng cao cấp hơn.
Tính ra thì bây giờ Lý Hạo đã xem qua không ít cổ tịch, hắn cũng đã so sánh một lượt giữa hệ thống tu luyện trong cổ tịch với hệ thống tu luyện của giới võ sư hiện đại để thấy rằng, đó là một hệ thống hết sức đặc biệt. Hoặc là nói thời kỳ cổ văn minh, chỉ có một số ít người bàn luận về thế, sau đó vận dụng toàn bộ hệ thống tu luyện từ thời kim cổ để cố gắng khuếch đại phương diện này.
. . .
Phục dụng cùng lúc cả Uẩn Thần quả và một ít rượu, cảm giác cũng không tệ lắm.
Tam thế Hỏa, Thổ, Thủy cũng cố rút lấy một phần năng lượng, Lý Hạo thầm cảm nhận một phen, có điều chỉ có mỗi năng lượng cường đại thì vẫn không đủ. Kỳ thật muốn tăng cường thế không đơn giản chỉ dựa vào năng lượng, mà còn cần có cảm ngộ và tâm tính.
Ngươi đi nhiều, gặp nhiều, nhìn thấy nhiều thứ mạnh mẽ thì tự khắc tầm nhìn sẽ có khác biệt.
Nếu ngươi chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà muốn cảm ngộ thế, cho dù ngươi hấp thu được vô số năng lượng thì đến cuối cùng, thế của ngươi cũng chỉ là một cỗ năng lượng đơn thuần.
Lý Hạo cảm nhận xong liền tiếp tục phục dụng Uẩn Thần quả. Cùng lúc đó, hắn lại bắt đầu quá trình cường hóa chính mình.
Cả ngũ tạng và nhục thân đều phải cường hóa đến trình độ vạn phương thì mới được, trước đó khi đối chiến với Hải Sa, Lý Hạo đã cảm nhận được, dù hắn có mặc áo giáp bạc bên ngoài thì kẻ địch vẫn có thể đả thương nội phủ của hắn.
Siêu Năng Giả tu luyện đến giai đoạn này đều rất cường hãn.
Dù chỉ đơn thuần so đấu nội kình và năng lượng siêu năng thì Lý Hạo đều đấu không lại một vị Húc Quang trung kỳ cường đại.
Hắn có được thành tích như ngày hôm nay chẳng qua là do dùng tới Huyết Đao quyết. Có điều tuy Huyết Đao quyết quả thật giúp tăng cường thực lực, nhưng theo trình độ thực lực ngày càng tăng cao thì hiệu quả của môn công pháp đặc thù này cũng có điểm giảm sút, tối thiểu là trình gia tăng không lớn như trước đó nữa.
Giai đoạn hiện tại, Lý Hạo muốn đề tăng thực lực lên thì cách nhanh nhất chính là uẩn dưỡng Mộc thế.
Sau khi ngũ thế dung hợp thì hiển nhiên sẽ có một lần tăng lên rõ rệt.
Nhưng Liễu Nhứ Kiếm còn chưa có bao nhiêu đầu mối, Lý Hạo tuy sẽ dùng Liễu Nhứ Kiếm nhưng lại không hấp thu được tinh túy trong đó, tự nhiên khó mà cảm ngộ được cái gì.
Ngoại trừ Liễu Nhứ Kiếm cảm ngộ Mộc thế thì việc thứ hai cần làm chính là cường hóa nhục thân.
Thứ ba là bão hòa khóa siêu năng, nếu có thể làm được như đám người Nam Quyền, cởi bỏ lớp niêm phong, như vậy Lý Hạo sẽ có thể mạnh lên, có điều cái này cần chạm tới một ngưỡng giới hạn, trước đó hắn hấp thu rất nhiều năng lượng thần bí mà vẫn chưa đạt tới cực hạn, khóa siêu năng vẫn chưa có dấu hiệu bão hòa.
Biện pháp tăng cường thực lực cuối cùng chính là… Liệp Ma đoàn!