Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 885 - Chương 885: Dưỡng Kiếm

Chương 885: Dưỡng Kiếm Chương 885: Dưỡng Kiếm

Lý Hạo đọc tới đâu lại âm thầm gật gù tới đó. Kim kiếm thế của hắn chính là thiên về tốc độ cực hạn, sau đó bộc phát. Thế nhưng có đôi khi hắn lại không đạt được loại tốc độ cực hạn kia, dẫn tới uy lực bạo phát sẽ yếu đi một chút.

Vì vậy cần phải áp súc thế mới được.

Mà trong sách lại đề cập đến một kỹ xảo đặc thù nho nhỏ, đó là dưỡng kiếm!

Nuôi binh nghìn ngày, dùng binh trong một giờ.

Binh này không chỉ là binh sĩ, mà cũng có thể là binh khí.

Dùng thần, ý, khí huyết, nội kình và sát ý của ngươi để uẩn dưỡng thanh kiếm này, đợi đến một khắc khi gặp phải cường địch thì rút kiếm giết chết đối phương. Còn bình thường thì phải cố gắng áp súc đè nén sát khí!

Trong sách cũng có kể một ít chuyện xưa của Trường Sinh Kiếm Tôn như vượt cấp giết địch, một kiếm trảm kim thân. Lý Hạo đã từng nhìn thấy trước đó trong quyển « Nam Giang chi chiến ».

"Dưỡng kiếm. . ."

Lý Hạo lấy Tinh Không kiếm ra, nhìn chằm chằm nó như có điều suy nghĩ. Trong sách nói tuy kiếm là binh khí nhưng kiếm cũng có tư tưởng, tư tưởng về khái niệm giết chóc.

Hơn nữa kiếm cũng không muốn lúc nào cũng bị giấu trong nhẫn chứa vật hoặc nhập vào thể nội, chỉ cần đeo ở thân là đủ.

"Quan điểm này có chút ý tứ."

Lý Hạo cảm thấy rất thú vị, dưỡng kiếm cẩn thận thì sẽ bộc phát ra chiến lực càng mạnh mẽ hơn, liệu điều này có khả năng không?

Dĩ nhiên dưỡng kiếm cũng không phải là việc đơn giản.

Theo như sách viết thì phải để khí huyết phun trào tràn vào trong kiếm, Lý Hạo đã thử nhưng không thấy có phản ứng gì. Có điều trong sách cũng ghi rõ, đây là một quá trình trường kỳ, không nên nóng lòng nhất thời.

Người bình thường sẽ không dưỡng được kiếm.

Còn những kẻ được xưng là Kiếm khách thì không có khả năng một mực không sử dụng kiếm, trừ phi ngươi quyết tâm cả đời không chiến đấu. Mà nếu vĩnh viễn cũng không chiến đấu thì không xứng được gọi là Kiếm khách.

Trường Sinh Kiếm Tôn tuy có đến 10 năm không sử dụng kiếm, nhưng đó là bởi vì ông bị thương nặng nên phải lui về ở ẩn.

Còn Kiếm khách chân chính bình thường thì thường xuyên cần phải chiến đấu.

Lý Hạo không nghĩ nhiều về những chuyện đó nữa. Hắn suy tính một chút, sau đó nhanh chóng đưa một cỗ kiếm thế hòa vào trong kiếm. Tiểu kiếm lập tức rung lên nhè nhẹ, phát ra âm thanh kiếm reo nhẹ nhàng, tựa như đang hoan hô vui mừng.

Tiếp đó, hắn lần lượt đưa Địa Kiếm thế, Hỏa Kiếm thế, Thủy Kiếm thế vào trong tiểu kiếm, các loại Kiếm thế thay nhau chậm rãi lưu chuyển.

Lý Hạo lại xem sách, trong sách không có giảng cụ thể về kiếm thế, có lẽ bởi vì tri thức của cổ nhân và người hiện đại không giống nhau, nhưng trong sách cũng bảo đó là một loại rèn luyện đối với Kiếm khách.

Bảo trì khí huyết trong một thời gian dài, tinh thần cũng sẽ được rèn luyện, nếu ngươi có thể kiên trì thì cũng là một cách để khổ luyện lực lượng trong cơ thể ngươi.

Tương tự, đối với Kiếm thế thì đây cũng là một loại rèn luyện.

Tiểu kiếm ở trong tay lấp lóe quang huy, mấy loại Kiếm thế thay nhau lưu động, mà Lý Hạo lại khẽ nhíu mày.

Muốn hắn kiên trì một lúc chỉ là chuyện nhỏ, thậm chí bảo hắn kiên trì mấy giờ đồng hồ hắn cũng có thể làm được.

Thế nhưng cứ tiếp tục dưỡng kiếm bằng phương thức này trong một quãng thời gian dài thì chỉ e Lý Hạo sẽ sớm sụp đổ. Bởi vì kiếm thế tiêu hao quá lớn, trong thời gian ngắn chưa hẳn có thể khôi phục.

"Dưỡng kiếm đúng là một việc quá khó khăn!"

Nhưng trong sách cũng đã nói hiệu quả sẽ không tệ, Lý Hạo ngẫm nghĩ, cảm thấy hay là trước tiên cứ thử dưỡng một thời gian đi, về sau không được thì từ bỏ cũng chưa muộn.

Vả lại cũng có thể dùng vài năng lượng đặc thù như Kiếm để khôi phục phần nào Kiếm thế.

Có điều Lý Hạo vẫn chưa thể cảm nhận được việc dùng ngũ tạng uẩn thần để nuôi thế, tuy lão sư đã nói ngũ tạng có tác dụng uẩn thần, nhưng Lý Hạo cho rằng do mình chưa thể tiếp thu toàn diện, hẳn đúng là ngũ tạng có thể uẩn dưỡng thế, nhưng tới tận hôm nay hắn vẫn không cảm nhận được mấy.

"Đáng tiếc lão sư không ở đây."

Lý Hạo hơi tiếc nuối, cảnh giới Uẩn Thần là do lão sư đưa ra, nhưng do ông rời đi quá sớm nên có nhiều thứ Lý Hạo cần phải tự mình mày mò lĩnh ngộ.

Uẩn Thần. . . Nhất định không phải là thứ mà lão sư chỉ thuận miệng nói. Cho nên hắn rất tin tưởng việc ngũ tạng có thể hỗ trợ rèn luyện cho ‘thế’ thêm phần cường đại.

Thế nhưng rốt cuộc phải làm sao mới khiến nó cường đại lên?

"Aiiz, lão sư thật là, nói chuyện thì nên nói cho xong mới phải… Thôi, có lẽ lúc ấy lý luận của lão sư còn chưa hoàn thiện."

Hắn suy tư một phen, cảm thấy có khả năng chuyện này có quan hệ với khóa siêu năng.

Hiện tại Lý Hạo cũng có một vài phán đoán riêng.

Khóa siêu năng chính là một loại phong tồn tiềm lực. Bởi vì lo lắng võ sư quá mạnh, trong khi ngũ tạng và nhục thân lại không đủ cường đại, dẫn tới tự thân dư thừa một ít lực lượng tồn trữ không thể phóng thích.

Đây chính là bản chất của khóa siêu năng!

Kỳ thật trong cơ thể mỗi người đều tồn tại một cỗ lực lượng, cỗ lực lượng ấy sẽ được phong tồn bên trong khóa siêu năng, cho nên lý niệm về Uẩn Thần của lão sư hẳn là muốn mượn dùng khóa siêu năng để uẩn dưỡng thế.

"Uẩn Thần chính là một loại phóng thích tiềm năng, một quá trình tiến lên theo tuần tự, đồng thời còn phải cường đại thế và ngũ tạng, kể từ đó có thể giúp người tu luyện tránh khỏi rất nhiều phiền phức, thậm chí có thể tránh khỏi cục diện khó xử mà đám người Hầu Tiêu Trần đang gặp phải, chính là loại tiềm lực hết sức cường đại nhưng lại không dám cởi bỏ niêm phong."

Trong lòng Lý Hạo như có điều suy nghĩ, càng suy ngẫm thì hắn lại càng cảm thấy lý niệm về Uẩn Thần của lão sư phức tạp hơn nhiều so với mình tưởng tượng!

Hoàn toàn không hề đơn giản!

Có lẽ lão sư đã sớm có ý tưởng về việc này, chỉ là về sau mới bắt đầu tiến hành thực tiễn mà thôi.

"Khóa siêu năng và thế, khóa siêu năng có thể khóa lại thế, khóa thế… Thật sự chỉ là vì khóa lại nó thôi sao?"

Lý Hạo trầm tư suy nghĩ, hành động khóa thế chưa chắc mục đích đã là khóa, cũng có thể là vì nuôi dưỡng!

Nhưng làm thế nào để phong tồn lực lượng bên trong khóa siêu năng, sau đó phóng thích một chút để đi nuôi thế?

Hay là học theo bọn Nam Quyền, thử làm đứt đoạn một chút?

Nhưng phương thức này cũng không quá đáng tin cậy!

Từng suy nghĩ hiện lên trong đầu Lý Hạo, sau khi xem qua một lượt bản Kiếm thuật căn bản, không hiểu sao Lý Hạo bỗng nảy sinh ra rất nhiều ý tưởng về võ đạo. Nhất là đối với quan điểm của lão sư về Uẩn Thần, trước kia hắn từng cảm thấy lý luận của ông rất đơn giản, bây giờ nghĩ lại thì mới thấy cao thâm khó dò!

Xem ra cảnh giới Uẩn Thần không hề đơn giản như hắn từng tưởng tượng.

Đương nhiên chưa chắc bản thân Viên Thạc đã hoàn thiện cơ sở lý luận này.

"Được rồi, bây giờ còn chưa biết lão sư đang ở đâu, lý luận của ngài ấy chưa hẳn đã triệt để hoàn thiện, có lẽ ta có thể tự mình bổ sung, thử hoàn thiện nó trước."

Bình Luận (0)
Comment