Lý Hạo bất đắc dĩ, đưa tay ngắt lời: "Hách bộ đừng nhiệt tình như vậy, ta chịu không được, hai ta quen biết thời gian tương đối dài, vị Tam Dương đầu tiên mà ta gặp chính là Hách bộ. . ."
"Nói bậy, Đoạn Thiên mới là người đầu tiên!"
". . ."
Lý Hạo ho khan một cái, không phản bác được, sau đó hắn lại nở nụ cười, lời này của Hách Liên Xuyên đúng là không có vấn đề gì.
Hắn lười tranh luận vấn đề này với Hách Liên Xuyên, vội giải thích: "Lần này tới đây là để giải thích vì sao trước đó không gọi Hách bộ theo. . ."
"Ta hiểu!" Hách Liên Xuyên tươi cười: "Ta là siêu năng, dễ bị bại lộ, mà ngươi chỉ là tùy tiện đi ra xem thử một chút, không nghĩ tới lần đầu ra biển lại đại chiến với hải tặc, đúng không?"
". . ."
Lời ta định nói đều bị ngươi nói hết, ta còn biết nói cái gì.
Hách Liên Xuyên cũng không quan tâm, cười ha hả nói: "Lý Hạo này, lúc bộ trưởng ra đi đã nói về sau Tuần Dạ Nhân phải nhờ vào ngươi, ta ngẫm lại thấy cũng đúng! Chức bộ trưởng này dù chỉ là đại diện thì ta làm cũng không an lòng, quá yếu."
Ông định nói tiếp, Lý Hạo đã ngắt lời: "Minh bạch! Cho nên, lần này tìm đến Hách bộ, ta cũng có suy nghĩ ở phương diện đó, kỳ thật siêu năng dễ tăng lên hơn, nhưng ở Tuần Dạ Nhân bên này có quá ít siêu năng, cho nên mới để Hách bộ tới căn cứ Võ Vệ quân, mấy ngày tới ta muốn tu luyện, Hách bộ có lẽ cũng có thể mượn cơ hội này để tìm ra khóa siêu năng thứ năm."
"Thật ư?"
Hách Liên Xuyên mừng rỡ, đây là sự thật sao?
Lý Hạo gật đầu, khóa siêu năng quá yếu sẽ không hiện ra được, đó kỳ thật cũng không phải phiền toái gì lớn, yếu thì cứ cường hóa là được.
Huyết Thần Tử có thể làm được, nguyên tố Ngũ Hành nguyên tố cũng có thể.
Năng lượng thần bí thì không được!
Nhất định phải là lực lượng nguyên tố Ngũ Hành, đương nhiên, nếu có nhiều đá Thần Năng thì có lẽ có thể, dù sao năng lượng trong đá Thần Năng tinh khiết hơn rất nhiều, nhưng hiển nhiên, Hách Liên Xuyên chắc hẳn không có nhiều đá Thần Năng đến vậy.
Lần này, Lý Hạo chuẩn bị tăng ngũ tạng cùng nhục thân của mình lên tới mức độ 10. 000 khối.
Các võ sư hiện tại không cần thiết hấp thu.
Bởi vì họ đều đã cường hóa đến cực hạn, trừ phi cảm ngộ thế, nếu không hiệu quả sẽ không quá lớn.
Lần này, Lý Hạo suy nghĩ chủ yếu là phải cường hóa mấy vị siêu năng.
Siêu năng tăng lên đơn giản, nếu không trong vòng 20 năm sẽ chẳng xuất hiện nhiều cường giả như vậy. Đây là còn dừng lại ở giai đoạn thăm dò, tìm kiếm, nếu không, làm từng bước thì những tên ở Trung Bộ kia chỉ cần mấy năm liền bước vào Húc Quang, có thể thấy được tốc độ nhanh chóng nhường nào.
Hách Liên Xuyên vui vẻ không gì sánh được, có hi vọng rồi!
Bởi vì chậm chạp không cách nào phát hiện khóa siêu năng thứ năm, lúc trước ông đã ở bên bờ tuyệt vọng, hiện tại có hi vọng, ông lập tức trở nên nhiệt tình: "Lý Hạo, Hầu bộ đi rồi, phòng làm việc của ông ấy tại lầu sáu, bình thường ta cũng lười đến, về sau ngươi cứ làm việc ở đó đi nhé. . ."
". . ." Lý Hạo lắc đầu: "Đừng, ta không muốn!"
"Ngươi ấy, đây chính là nguyên một tầng, đừng nhìn bên ngoài phòng làm việc có vẻ không lớn, kỳ thật bên trong có càn khôn khác, Hầu bộ ở ngay trong đó, bên trên còn có sân thượng rộng rãi. . ."
Lý Hạo nhìn ông một hồi: "Hách bộ, ngươi cảm thấy Hầu bộ không về được à?"
". . ." Hách Liên Xuyên lập tức trở nên an tĩnh, xấu hổ không gì sánh được, cười khan một tiếng: "Sao có thể!"
"Vậy ngươi còn phân cho ta?"
Lý Hạo trợn trắng, nếu Hầu Tiêu Trần trở về lại thấy mình đi chuyến này ngay cả nhà ở mấy chục năm cũng mất, không đánh chết các ngươi mới là lạ!
"Ha ha ha. . . Vậy. . . Vậy để nói sau đi!"
Hách Liên Xuyên gượng cười, nhưng trong lòng thì nghĩ lão Hầu đã chạy, quản nhiều như vậy làm gì.
Ai bảo lúc lão Hầu ra đi không chính cống cơ chứ.
"Vậy thì cứ thế đi, ta về trước, sau này Hách bộ xong việc thì đến căn cứ tìm ta là được, ba ngày tới đây, ta hẳn là đều sẽ tu luyện. Ba ngày này, nếu Hách bộ có thể hiện ra khóa siêu năng thứ năm thì đó chính là kết quả tốt nhất."
Hách Liên Xuyên vội vàng gật đầu, hơi chờ mong, cũng có chút kích động.
Khóa siêu năng thứ năm đó!
Không nhìn thấy cũng đại biểu không có hi vọng tiến vào Húc Quang, chỉ khi thấy được mới đại biểu Húc Quang có hi vọng.
Lúc này ông chỉ hận không thể đi cùng Lý Hạo.
Nhưng mà rời đi mấy ngày vẫn phải an bài sự vụ, ông chỉ đành lưu luyến không rời: "Được, vậy ngươi về trước đi, ta xong việc lập tức sẽ tới."
Hách Liên Xuyên quá nhiệt tình, nhất định muốn tiễn Lý Hạo xuống lầu, Lý Hạo cũng rất bất đắc dĩ, trước ánh mắt cung kính của vô số Tuần Dạ Nhân, hắn đi ra cửa lớn. Sau đó Hách Liên Xuyên trực tiếp cho lái xe của mình đưa Lý Hạo rời đi, thuận tiện dặn dò lái xe, một khi Lý Hạo ở đây thì y sẽ phục vụ cho Lý Hạo.
Lý Hạo dở khóc dở cười, trước kia sao hắn không nhìn ra Hách Liên Xuyên giỏi nịnh nọt như vậy nhỉ.
Mặt mũi cũng khỏi cần nữa.
Gia hỏa này và Vương Minh như từ một khuôn đúc ra, không phải là phụ tử thất lạc đó chứ?
. . .
Trở lại căn cứ, Lý Hạo an bài chút sự vụ, kỳ thật hắn cũng mặc kệ mọi chuyện, chỉ đưa mấy món Ngộ Đạo Cổ Binh cho Lưu Long, để ông dựa theo quân công mà tiến hành phân phối cơ hội ngộ đạo.
Lúc này họ vẫn tính là Võ Vệ quân, nhưng Lý Hạo dựng định tính vào Chiến Thiên quân, có giáp đen ở đây, kỳ thật thống kê quân công rất đơn giản, chỉ là giờ phút này, những giáp đen đó bởi vì rời khỏi Chiến Thiên thành cho nên hệ thống quân công hình như đã bị che đậy.
Lý Hạo tuần tra giáp bạc, làm đoàn trưởng, nếu mất liên hệ với Chiến Thiên thành thì chính hắn cũng có thể thiết trí một bộ hệ thống quân công cùng loại với Chiến Thiên thành, chỉ cần sửa đổi phù hợp là được.
Những võ sư này chiến đấu đa phần đều không có mặt Lý Hạo, cũng không biết ai xuất lực nhiều hơn, ai xuất lực ít hơn, cho nên hiện tại chỉ có thể ăn chung nồi, điểm phân phối bình quân.
Ít người thì vẫn được, nhiều người thì không thể làm vậy.
Liệp Ma đoàn cần khuếch trương sao?