Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 895 - Chương 895: Kết Thúc Tu Luyện

Chương 895: Kết Thúc Tu Luyện Chương 895: Kết Thúc Tu Luyện

Căn cứ Võ Vệ quân.

Ba ngày trôi qua rất nhanh.

Lý Hạo nói tĩnh tu ba ngày, cho nên thật sự là ba ngày, vừa qua thời gian ấy, hắn bèn trực tiếp ngừng lại, không tu luyện thêm nữa.

Mấy người Hách Liên Xuyên hiển nhiên vẫn còn dục cầu bất mãn, Lý Hạo nhìn cũng không thèm nhìn.

Ba ngày qua đi, Lý Hạo tiêu hao không nhỏ, năng lượng thần bí tiêu hao vượt qua 30.000 khối, hiển nhiên là vẫn như cũ, Lý Hạo hấp thu phân nửa, còn lại con chó kia hút ít nhất phải tới 5000 khối.

Còn lại mới là phần mà đám người Hách Liên Xuyên có thể hấp thu.

Cũng may là gần đây con chó kia không quá hứng thú với Ngũ Hành nguyên tố, bằng không, mấy người này sẽ chẳng hấp thu được nhiều như vậy.

Đá Thần Năng đã tiêu hao hơn 100 khối.

Bất quá đối với Lý Hạo bây giờ thì cũng chẳng tính là gì, diệt hai tên hải tặc Húc Quang thì trong nhẫn trữ vật của hai tên đó đã có tới hơn 800 viên đá Thần Năng, quả thực hải tặc rất có tiền.

Đến thời khắc này, đá Thần Năng Thạch của Lý Hạo không giảm mà trái lại còn tăng, tính cả thu nhập từ chỗ khác thì hiện tại đá Thần Năng trong tay hắn đã sắp đạt tới con số 3000.

So với khi mới ra khỏi di tích thì còn nhiều hơn một chút.

"Lý Hạo, đừng ngừng lại mà!"

Hách Liên Xuyên bày ra vẻ mặt đầy khát vọng, vội vàng nói: "Khóa siêu năng của ta còn chưa xuất hiện, thực lực cũng chẳng tăng lên. . ."

Lý Hạo liếc mắt nhìn hắn, nửa ngày sau mới nói: "Thật sao?"

"Đúng thế! Còn thiếu chút nữa. . ."

"Thật ư?"

"Đương nhiên!"

Hách Liên Xuyên kém chút nữa đã vỗ ngực bảo đảm.

Lý Hạo khẽ cười, "Tam Dương hậu kỳ còn được, khóa siêu năng không xuất hiện mà cảnh giới lại tăng lên sao? Hách bộ, lần sau bịa đặt thì chú ý kĩ chút."

Hách Liên Xuyên khẽ giật mình.

Hắn ta nhìn về phía Lý Hạo, nửa ngày sau vẫn không phản bác được, vẻ mặt đầy bi ai.

Gia hỏa này, ánh mắt thật độc.

Ta cứ ngỡ là không ai phát hiện!

Lý Hạo mặc kệ vị này, hắn lướt sơ qua những người khác, không thể không nói, hiện tại hắn thực sự hơi hơi hâm mộ siêu năng, Vương Minh đã là Nhật Diệu đỉnh phong, tùy thời đều có thể tiến vào Tam Dương.

Hồ Hạo, Vân Dao đều đã tiến nhập Nhật Diệu, mặc dù chỉ là sơ kỳ nhưng tốc độ cũng rất kinh người.

Xem ra Lý Mộng lại thảm nhất, vẫn còn lê lết ở Nguyệt Minh, bất quá tốt xấu gì cũng đã đến cấp độ Nguyệt Minh Nguyệt Doanh, tiến thêm một bước sẽ là Nhật Diệu.

Trên thực tế, mấy người này hấp thu cũng không quá nhiều.

Trong số 10.000 khối siêu năng, Hách Liên Xuyên tối thiểu đã xử lý một nửa, Vương Minh xử lý một nửa còn lại thì mới đến phiên ba người này, kết quả, người ta lại rất nhẹ nhàng bước vào Nhật Diệu.

Ngẫm lại võ sư muốn từ Phá Bách tiến vào Đấu Thiên, quả thực là chuyện rất khó.

Trước trước sau sau, Lý Hạo cũng chuyển vận không ít năng lượng Ngũ Hành.

Nếu dựa theo trình độ của mấy người kia, trong số 49 vị võ sư không dám nói nhiều, tối thiểu cũng phải có một nửa nên tiến vào Nhật Diệu, tương đương với cấp độ Đấu Thiên, có điều trên thực tế lại chẳng có một ai.

Thế đã ngăn trở bước chân của mọi người.

Lý Hạo nhìn thoáng qua Lý Mộng, vốn tưởng rằng nàng sẽ uể oải. . . Kết quả là hắn đã suy nghĩ nhiều, người ta tuyệt đối chẳng hề uể oải, giờ phút này đang vô cùng vui vẻ, cũng không hề giống với dáng vẻ đang vờ vịt chút nào, có lẽ người ta đang vui thật.

Mặc dù những người khác tiến bộ nhiều còn nàng tiến bộ ít nhất, nhưng giờ phút này Lý Mộng lại rất hưng phấn: "Ta sắp Nhật Diệu rồi, thật là mạnh!"

". . ."

Một đám người nhìn nàng bằng ánh mắt kì quái.

Chúng ta. . . ai mà không phải Nhật Diệu?

Ngươi mừng cái rắm!

Thấy mọi người nhìn mình, Lý Mộng đắc ý muốn nói gì đó, ngẫm nghĩ một hồi thì bỗng nhiên im miệng không nói.

Lý Hạo cảm thấy hiếu kỳ, nhìn bộ dạng này chắc là có thu hoạch gì rồi sao?

Con mắt biến dị ư?

Hay là cái khác?

Đương nhiên, Lý Hạo cũng không hỏi, nữ nhân này không thể giữ được bí mật gì, miệng còn rộng hơn Vương Minh nhiều, chỉ là nàng biết quá ít thứ cho nên mới không thể hiện rõ ràng, nếu nàng biết nhiều thì có khi còn lắm lời hơn Vương Minh.

Hiện tại nàng im lặng nhưng đại khái không cần mấy ngày nữa mọi người đều sẽ biết.

Lý Hạo cũng không nói thêm gì, cất bước đi ra ngoài.

Lúc này thực lực của hắn có tăng lên, chủ yếu vẫn là trên thân thể, thế lại chẳng có biến hoá quá lớn, thân thể cường hóa khá nhiều, ngũ tạng cũng cường hãn hơn hẳn.

Chỉ có thể nói, sinh mệnh lực mạnh hơn, đối phương sẽ khó đánh chết mình.

Nhưng nhục thân mạnh lên cũng không khiến lực công kích triển lộ ưu thế.

Hiện tại đối quyền với Hải Sa, Lý Hạo cảm thấy xác suất lớn là mạnh hơn trước đó một chút, không đến mức một mực rơi vào thế hạ phong, đến cuối cùng mới có thể lật bàn, nhưng có thể thế lực sẽ ngang nhau.

. . .

Lý Hạo đi ra khỏi khu tu luyện.

Giờ phút này, bên ngoài đã có võ sư bắt đầu vận động, hiển nhiên, ba ngày qua mọi người đều hấp thu tiêu hóa kha khá, Lý Hạo liếc mắt qua, nhìn không ra cụ thể gì nhưng có thể cảm nhận được một chút thế tựa hồ đang bắt đầu bừng bừng phấn chấn.

Điều này đại biểu, ba ngày trôi qua đã có người bước vào cấp độ viên mãn.

Nơi xa, nhìn thấy Lý Hạo đi tới, Lưu Long cấp tốc chạy lại, mấy ngày nay ông không tu luyện, chủ yếu là chỉ trao đổi kinh nghiệm trợ giúp mọi người, cùng với việc phân phối một chút cơ hội cảm ngộ Ngộ Đạo Cổ Binh cho mọi người.

Lý Hạo vẫn luôn vung tay không quan tâm những chuyện đó, luôn luôn mặc kệ, Lưu Long chỉ có thể lo liệu quản lý.

Trước kia, ông chỉ quản tiểu đội Liệp Ma là được, hiện tại nhiều người hơn hẳn, bất quá ông đã làm đội trưởng chấp pháp nhiều năm cho nên vẫn có thể đảm đương được.

"Đoàn trưởng!"

Lưu Long nhẹ nhàng thở ra: "Còn mấy người đang cảm ngộ Ngộ Đạo Cổ Binh, những người khác đều có một cơ hội cảm ngộ. . . Bất quá Ngộ Đạo Cổ Binh phá toái không ít, hiện tại chỉ còn lại thanh kiếm kia. . ."

Lý Hạo nhìn sang bên đó, nơi ấy dường như có người đang mơ hồ cảm ngộ thế.

"Hiện tại là ai đang cảm ngộ?"

"Hồng Hạo!"

"Hắn ư?"

Lý Hạo ngạc nhiên: "Cũng nhanh lắm, hắn lựa chọn thế nào để cảm ngộ cổ binh?"

Hồng Hạo vốn dĩ sẽ cảm ngộ thành công, dựa theo hiểu biết của Lý Hạo thì người này là tam đệ tử của Hồng Nhất Đường, hẳn sẽ không đoạt cơ hội của những người khác, ngược lại còn sẽ nhường cho người khác cảm ngộ mới đúng.

Lưu Long giải thích: "Đệ tử Kiếm Môn không nguyện ý cảm ngộ, không phải do công lao của Hồng Hạo lớn hơn mà là muốn có người cảm ngộ trước, dù sao quan sát nhiều thêm chút cũng tốt. Hồng Hạo không có cách nào nên đành phải đáp ứng. . ."

Lý Hạo không nói gì, đệ tử Kiếm Môn có thể xem như tương đối đoàn kết.

Hồng Hạo chưa đến nhập Phá Bách viên mãn, những người kia đại khái cũng không muốn đoạt cơ hội của hắn.

"Tình huống bây giờ thế nào?"

"Mấy người Liễu Diễm, Hồng Thanh đều tự chủ cảm ngộ thế, Lý Hằng và Hồng Cừu cũng vậy. . ."

Bình Luận (0)
Comment