Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 907 - Chương 907 - Ngủ Say??

Chương 907 - Ngủ Say??
Chương 907 - Ngủ Say??

Một lát sau, Lý Hạo dừng động tác lại, hỏi: "Tiền bối, ngươi cảm thấy bộ kiếm thuật này thế nào?"

Liễu Tự Kiếm là kiếm nối thẳng với mộc thế.

Nhưng Lý Hạo trong những ngày qua đều không có thu hoạch gì.

Tinh thần của Tiểu Thụ dao động: "Cái này. . . Cái này tựa như là kiếm pháp Nhân tộc trong thời kỳ Tân Võ. . . Nó tràn đầy hương vị của thời đại kia, khác hoàn toàn với những Võ Đạo trước đó của ngươi, đúng không?"

"Đúng thế!"

Lý Hạo vội vàng nói: "Cái này có hỗ trợ trong việc cảm ngộ mộc thế của ta không? À, chính là thứ cùng loại với mãnh hổ kia. . ."

Hắn cũng không biết nên giải thích ra sao.

Tiểu Thụ suy tư một phen: "Ngươi muốn cảm ngộ Mộc Chi Kiếm Đạo?"

"Đúng!" Lý Hạo gật đầu, ý của hắn cũng gần như vậy.

"Ta không biết cảm ngộ thế nào nhưng ngươi tu luyện ở bên cạnh ta, thể ngộ năng lượng sinh mệnh, cảm ngộ sinh mệnh bản nguyên, có lẽ có thể chiêm nghiệm một chút, đáng tiếc, phụ thân đã vẫn lạc, nếu không, phụ thân nhất định biết rõ. . ."

Ánh mắt Lý Hạo phát sáng, có thể chứ?

Bây giờ, hắn tiếc nuối nhất, cấp thiết nhất chính là điểm này, hắn một mực không thể xuất hiện ngũ thế, nếu không hắn mà sợ đám Bạch Sa đạo gì đó ư?

Tiểu Thụ lại bổ sung: "Bất quá, lực lượng bản nguyên muốn tràn lan thì cần rất nhiều đá năng lượng. . . số lượng ngươi cho còn thiếu rất nhiều!"

"Cần bao nhiêu?"

"So với ngưng tụ sinh mệnh tinh hoa còn khó hơn một chút, tối thiểu phải gấp ba trở lên mới có thể tỏa ra một chút."

Lý Hạo ngây ngẩn cả người.

"3. . . 30.000 viên?"

Mẹ nó, nói đùa sao!

3000 viên đá tu luyện trong quân, không phải chính là 30.000 viên trên đất sao?

Đùa gì thế!

Tiểu Thụ giải thích: "Lực lượng bản nguyên là một loại lực lượng áp đảo tầng thứ cao hơn, dù là ta thì cũng rất khó tỏa ra, đương nhiên không phải không có những biện pháp khác, tỉ như đánh giết. . ."

Nói đến đây, nó đột nhiên im miệng.

Lý Hạo tựa hồ ý thức được điều gì, vội nhìn về phía Tiểu Thụ.

Giờ khắc này, bầu không khí trở nên ngưng trọng.

Tiểu Thụ có lẽ chỉ là truyền thừa nên không kinh lịch quá nhiều tôi luyện, vừa rồi nó nói lỡ miệng, hiển nhiên đánh giết một chút người hoặc yêu có lực lượng bản nguyên thì cũng có thể tỏa ra.

Tiểu Thụ không nói thêm gì nữa.

Lý Hạo thì chủ động mở miệng: "Ý của tiền bối là đánh giết những sự tồn tại có lực lượng bản nguyên thì có thể tỏa ra, đúng không?"

Tiểu Thụ trầm mặc một hồi đành trả lời: "Không sai!"

Người này mà muốn giết mình. . . Vậy thì nó sẽ chiến!

Lý Hạo không tiếp tục vấn đề này, lại hỏi: "Vậy còn biện pháp khác không? Dùng chút ít năng lượng đổi lấy lực lượng bản nguyên để phụ trợ ta cảm ngộ thế là được, ta không có yêu cầu khác với thứ kia…"

"Ngươi dường như đã cảm ngộ mấy loại." Tiểu Thụ lại nói: "Ngươi rất kỳ quái. . . Đương nhiên, loại người như ngươi tại thời đại Tân Võ cũng có một số vị, ngươi muốn cảm ngộ càng nhiều đạo thì cần vứt bỏ cảm ngộ bản nguyên đại đạo khác. . . Thời kỳ đó, một vài đại nhân vật đều có biện pháp đặc thù để che đậy."

"Ta không có quá nhiều biện pháp có thể giúp được ngươi. . . Nhưng vẫn có thể tràn lan một chút lực lượng bản nguyên ra, chưa hẳn cần đá Thần Năng gì đó mà còn một cách khác."

"Cách gì?"

Lý Hạo chờ mong, nhưng hắn cũng lo lắng điều kiện sẽ phiền toái hơn.

"Trên người ngươi hình như có một số Thần Binh khác. . ."

"Thần Binh? Nguyên Thần Binh sao?"

Lý Hạo hơi nghi hoặc, hắn lấy ra một thanh Nguyên Thần Binh, trên người hắn hiển nhiên là có không ít thứ này. Chuông gió của Luân Chuyển Vương, quyền sáo và hộ tâm kính của Từ Phong, còn có hắc kiếm của Phi Thiên Xích Minh trưởng lão, cùng với lúc trước giết một vị thủ lĩnh Diêm La đã lấy được một bộ áo giáp Thổ hệ.

Giờ phút này, Lý Hạo lấy ra chiếc áo giáp Thổ hệ này.

Thứ đồ chơi này có giá trị thấp nhất.

Đương nhiên, Lý Hạo còn có Cự Côn Thần Chu, đây cũng là Nguyên Thần Binh, bất quá vật này không giống với những thứ còn lại cho lắm.

"Không phải cái này. . ."

Tiểu Thụ giống như cảm giác được cái gì, đưa tin nói: "Nếu có vật thích hợp với ta, tỉ như Thần Binh Mộc hệ thì cũng có thể cung cấp đại lượng năng lượng ta cần, bởi vì Thần Binh đều là dùng thi thể yêu thực hay Yêu tộc để chế tạo thành. . ."

Mới nói tới đây, nó nhận ra bản thân mình lại nói bậy rồi!

Quả nhiên, Lý Hạo đang xem xét đại thụ vỡ nát kế bên.

Đại thụ đã vỡ vụn, sụp đổ.

Nhưng đại thụ không triệt để vỡ nát, ý của Tiểu Thụ là nó có thể hấp thu lực lượng cùng hệ ư?

Đang nghĩ ngợi, Tiểu Thụ xao động vội nói: "Phụ thân di thuế đã hóa thành trận pháp phòng ngự của toàn bộ hành cung, không cách nào vận dụng, dù cho có thể thì cũng không thể vận dụng, ngươi chớ nghĩ tới những thứ này!"

Lý Hạo vội vàng gật đầu: "Ta hiểu, ta chỉ hiếu kỳ vì sao hành cung này lại lưu lại một cái hố?"

Đúng vậy, nếu giống như Chiến Thiên thành, vậy chẳng phải là không có cách nào tuỳ tiện tiến nhập sao?

"Ngươi. . . Ngươi không hiểu."

Tiểu Thụ bất đắc dĩ: "Không lưu lại khe hở, vậy ta không thể hấp thu chút xíu năng lượng nào cả, phụ thân di thuế, phong bế toàn bộ hành cung, cũng dẫn đến ta không cách nào hấp thu bất kỳ lực lượng gì. Ta chỉ có thể mở một khe nhỏ để hấp thu năng lượng, chỉ là không nghĩ tới, mở ra rồi lại sẽ dẫn các ngươi tới."

"Vậy không có cách nào lại đóng lại sao?"

"Có thể. . . Chỉ là đóng lại rồi ta sẽ rơi vào trong giấc ngủ sâu."

Tiểu Thụ bất đắc dĩ giải thích: "Lần trước, thực lực người tới không quá mạnh, bị ta chấn nhiếp rồi, cho nên ta nghĩ ta có thể kiên trì một đoạn thời gian nữa, hấp thu chút năng lượng tồn trữ, đủ cho ta tiêu hao thêm ít thời gian. . . Kết quả, ngươi lại đến, còn nhìn thấu hư thực."

Bởi vì Lý Hạo thấy nó tiêu hao đá Thần Năng, nếu không đại khái hắn cũng sẽ giống như Kim Thương, hoặc là trực tiếp rời đi, hoặc là gọi người khác tới.

Mà lúc này, trong lòng Lý Hạo có rất nhiều ý nghĩ.

Bỗng nhiên hắn nói: "Thụ tiền bối, nói như vậy, một số cường giả giống như tiền bối, có phải đều có thể ngủ say đến hôm nay hay không? Tỉ như một vài cường giả thời kỳ Tân Võ. . ."

"Vì sao phải ngủ say?"

Bình Luận (0)
Comment