Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 918 - Chương 918 - Ngũ Cầm Môn, Lý Hạo!

Chương 918 - Ngũ Cầm Môn, Lý Hạo!
Chương 918 - Ngũ Cầm Môn, Lý Hạo!

Trời cao biển rộng.

Thần Châu xuyên qua mặt biển, thấy được thiên địa rộng lớn trước mắt khiến tinh thần Lý Hạo sảng khoái hơn hẳn.

Nơi đây khác biệt so với Nguyệt Hải, tuy nói Nguyệt Hải là biển rộng nhưng vẫn còn có thể nhìn thấy hai bên bờ. Còn Bắc Hải thì dõi mắt ra xa cũng chẳng thấy đất liền đâu.

Lý Hạo đứng ở đầu thuyền quan sát bốn phương.

Đây chính là Bắc Hải!

Mà hạch tâm của Vương triều, khu vực Trung bộ được bao bọc bởi bốn bề là biển xung quanh, xem như Đông Tây Nam Bắc tứ hải chia tách Vương triều ra thành hai khu vực.

Lý Hạo nhìn về phía nam, bên đó chính là trung ương đại lục. Nhưng từ tư liệu mà hắn lấy được bên chỗ Chiến Thiên quân thì năm xưa nơi đó chỉ là một hòn đảo, không phải là hạch tâm đại lục.

Lý Hạo quan sát khắp bốn phương, vừa nhìn vừa nhẹ nhàng múa thanh kiếm trong tay.

Đường kiếm phiêu lãng theo gió, mềm mại tựa tơ liễu.

Di chuyển hồi lâu, Lý Hạo bỗng mơ hồ thấy được một vài chùm sáng, hắn có thể nhìn thấy thì hẳn là khoảng cách không quá xa.

Thuyền nhỏ đi thẳng về hướng chùm sáng nọ, chốc lát sau, một chiếc thuyền buôn đã hiện ra trước mắt hắn.

Phía trên mạn thuyền cũng có người đang đứng, Lý Hạo liếc mắt nhìn qua thì thấy đây không phải là hải tặc liền lười nhìn thêm. Thần Châu rẽ sóng đi tiếp. Mà trên thuyền buôn nọ, người đang đứng trên mạn thuyền mơ hồ nhìn thấy thứ gì đó vừa lướt qua, có điều nhìn kỹ lại thì không phát hiện được gì.

Lòng y thầm nhủ, có lẽ vừa nãy có một loài cá lớn nào đó có tốc độ như thoi đưa bơi ngang qua, dù sao đây cũng không phải là chuyện hiếm gặp.

. . .

Rất nhanh, Thần Châu lại chạm mặt với một chiếc thuyền khác.

Nhìn bề ngoài thì cũng chỉ tương tự như các thuyền buôn mà Lý Hạo từng gặp, điểm khác biệt là nơi đây tụ tập rất nhiều Siêu Năng Giả, chí ít phải có tới trăm vị siêu năng, chưa kể còn có hai vị Tam Dương.

Ở trong biển mà xuất hiện một đội ngũ như thế thì 90% chính là hải tặc.

Dĩ nhiên vẫn có trường hợp ngoại lệ, ví dụ như một đội quân lục địa nào đó đang trên đường đi tiêu diệt hải tặc. Có điều trường hợp này phải nói là cực ít!

Lý Hạo đạp lên mạn thuyền, đằng không lao lên trời.

Trong nháy mắt hắn đã xuyên qua hư không, đứng lặng trên thuyền lớn, lỗ tai khẽ rung động. Lý Hạo đang tập trung lắng nghe xem mọi người trên thuyền nói những gì, chốc lát sau, hắn đã xác định được thân phận của đối phương, đích thật là một đám hải tặc.

Lập tức, kiếm quang lấp lóe!

Oanh!

Một tiếng nổ mạnh vang thấu màn đêm đen, khoang thuyền nổ tung khiến một đám Siêu Năng Giả gào lên, Tam Dương gầm thét lao ra, kiếm quang chiếu rọi hư không.

"Ngươi là người phương nào? Có thù hận gì mà lại đột ngột ra tay như vậy?"

Một vị Tam Dương quát: "Bọn ta chính là Phá Hải quân."

Cái gọi là Phá Hải quân bất quá chỉ là tấm màn mà che thôi, trên thực tế bọn chúng chính là Phá Hải đạo - một trong bát đại hải tặc trên biển khơi.

Đường kiếm của Lý Hạo dập dờn lướt qua, lập tức có một đầu người văng xuống.

"Ngũ Cầm môn, Lý Hạo!"

Lý Hạo khẽ cười một tiếng, tiếp tục chém xuống khiến đám hải tặc ầm ầm nổ tung!

Cái đầu của tên Tam Dương mới lên tiếng ban nãy lăn lông lốc dưới đất.

Thoáng cái, toàn bộ Siêu Năng Giả trên thuyền đã bị giết sạch sẽ không còn một mảnh.

Lý Hạo huơ tay, thu lấy toàn bộ nhẫn trữ vật.

Hắn cũng lười lục soát, chỉ đơn giản xem xét một chút, thấy trong thuyền không còn ai sống sót, hắn liền dùng kiếm đâm xuyên thủng chiếc thuyền khiến nước tràn vào trong nháy mắt.

Lý Hạo đằng không phóng lên, mau chóng quay trở lại Thần Châu của mình.

Từ đầu đến cuối không mất bao nhiêu thời gian, xem như gặp phải chuyện bất bình nên rút kiếm giải sầu mà thôi.

Lý Hạo rất chán ghét hải tặc.

Đối với võ sư, thích thì sẽ rất thích, mà đã không thích vậy thì hãy dựa vào bản lĩnh của mình khiến cho thứ mình chán ghét biến mất.

Kể từ khi rời khỏi Ngân Nguyệt, Lý Hạo cứ như được phóng thích, tinh thần càng thêm thả lỏng, hành sự cũng càng thoải mái hơn.

"Đi thôi!"

Nhìn thấy Hắc Báo còn đang ở trong nước trêu đùa mấy tên hải tặc nhảy xuống biển lẩn trốn, Lý Hạo bèn gọi một tiếng.

Nghe tiếng Lý Hạo gọi mình, tiểu cẩu liền dùng móng vuốt đâm chết tên hải tặc cuối cùng, sau đó lắc lư móng vuốt mấy cái dưới nước cho sạch sẽ rồi bơi về thuyền.

Thần Châu tiếp tục xuyên qua biển lớn, mà chiếc thuyền sau lưng bọn họ thì đang dần dần đắm chìm xuống biển khơi.

Một đội ngũ hải tặc trăm người, có Tam Dương dẫn đội đã lặng lẽ biến mất giữa màn đêm tối.

Lý Hạo một đường phi nhanh.

Trên đường hắn di chuyển, hễ nhìn thấy chiếc thuyền hải tặc nào thì hắn đều sẽ dừng bước, trực tiếp ra tay đánh giết, về phần phải tìm kiếm Quang Minh Kiếm… Kể ra đây cũng là một biện pháp mà, nhỡ đâu giết nhiều người như vậy sẽ khiến Quang Minh Kiếm tự mình xuất hiện thì sao?

. . .

Trời đã sáng.

Bình minh trên biển rất đẹp, giống như một vòng ánh sáng rạng rỡ chậm rãi trải rộng ra toàn bộ mặt biển.

Thế nhưng lúc này Lý Hạo lại không có tâm tư ngắm mặt trời mọc, hắn khẽ cau mày quan sát tứ phương. Đã được ba giờ đồng hồ kể từ khi hắn giong thuyền ra biển.

Tốc độ của Cự Côn Thần Châu rất nhanh, tối thiểu có thể đi tới hơn nghìn dặm, thế nhưng tới bây giờ hắn vẫn chưa nhìn thấy Quang Minh Kiếm. Lý Hạo cũng lo lắng sẽ bỏ lỡ mất đối phương, bởi vì Bắc Hải quá rộng lớn, nếu đối phương di chuyển ngược hướng thì chưa chắc Lý Hạo đã nhìn thấy nàng.

Tuy hắn có thể nhìn thấy chùm sáng từ khoảng cách khá xa, nhất là ở địa phương không thể che chắn gì như biển khơi thì hắn có thể thấy chùm sáng của Húc Quang từ cách đó cả 20 dặm, nhưng ở trong biển cả mênh mông rộng lớn như này thì 20 dặm thật sự quá ngắn.

"Thật khó tìm!"

Lý Hạo cảm khái một câu, lại quay sang hỏi tiểu cẩu: "Hắc Báo, ngươi có ngửi thấy mùi của nàng ta không?”

Cái mũi của Hắc Báo co rúm một cái, lắc lắc đầu. Khứu giác của nó cũng có giới hạn.

Muốn tìm người giữa biển cả mênh mông như vậy quả thật không phải chuyện đơn giản.

"Có lẽ chúng ta nên bắt một vị cường giả nào đó để hỏi thăm thử xem."

Lý Hạo thầm nghĩ, bát đại đoàn hải tặc ở Bắc Hải bên này nắm bắt tin tức rất nhạy, có khi bọn họ sẽ biết được Quang Minh Kiếm đang ở đâu.

Có điều bát đại đoàn hải tặc cũng không dễ trêu vào.

"Hoặc là tìm những thương đội lớn cũng được…"

Bình Luận (0)
Comment