Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 919 - Chương 919 - Tung Tích Của Quang Minh Kiếm

Chương 919 - Tung Tích Của Quang Minh Kiếm
Chương 919 - Tung Tích Của Quang Minh Kiếm

Trong biển có rất nhiều đoàn đội mua bán di chuyển qua lại.

Bọn họ chuyên đem vật tư từ Trung bộ vận chuyển đến khắp mọi nơi, đồng thời cũng đem sản vật trân quý khắp bốn phương mang về Trung bộ. Bọn họ làm ăn sinh ý rất lớn, bởi vì đa phần đều có thế lực lớn ở phía sau làm chỗ dựa.

Thường thì tin tức của những người này cũng rất linh thông.

Vả lại các thương đội thường di chuyển trên biển nên quan hệ đối với hải tặc cũng sẽ không quá kém. Thậm chí có những thương đội làm ăn quá hắc đạo thì có khi còn trở mình thành chính hải tặc. Đây chính là những thông tin mà trên tư liệu của bọn người Kim Thương có ghi chép.

Bằng không thì Lý Hạo cũng không biết được chi tiết cụ thể những việc đó.

Biển rộng mênh mông, muốn tìm người thật sự rất khó. Thế nhưng một khi đã có ý tưởng thì tốc độ hành động của Lý Hạo cũng trở nên mau lẹ hơn. Thần Châu lần nữa xuyên qua hơn trăm dặm, rất nhanh trước mặt hắn đã xuất hiện ba chiếc thuyền, cũng không biết là thương đội hay là hải tặc.

Lý Hạo tới gần cảm ứng một phen, hẳn là thương đội.

Thường thì thuyền hải tặc sẽ có điểm đặc thù rất rõ ràng, đó là trong thuyền gần như không có người bình thường. Tuy hải tặc cũng cần bồi dưỡng người mới, nhưng bọn họ hiếm khi làm điều đó trên thuyền, các đội ngũ hải tặc đều có căn cứ riêng, hoặc là nằm trên hòn đảo vắng vẻ nào đó, hoặc là dứt khoát nằm ngay trên đất liền.

Mà thương thuyền thì tuy cũng có Siêu Năng Giả hộ đạo, nhưng chắc chắn số lượng cường giả sẽ không nhiều.

Chiếc thuyền buôn phía trước có treo một lá cờ trên cột thuyền. Dù sao thì bây giờ Lý Hạo cũng là phó bộ trưởng Tuần Dạ Nhân, đối với mấy cờ xí có danh tiếng lớn thì ít nhiều hắn đều nhận ra. Nhìn lá cờ trước mặt, Lý Hạo liền biết đây là cờ xí của Tài Chính tư - một trong số Cửu Ti.

Là thương đội của Tài Chính tư à?

Lý Hạo thầm nghĩ, hình như thanh niên Lưu gia lần trước bị giết chết chính là người của Tài Chính tư, có điều chuyện của y không liên quan đến Lý Hạo, người là do Tề Cương và Hồ Thanh Phong giết.

Cửu Ti đều có cờ hiệu riêng của mỗi bên.

Đương nhiên, Vương triều cũng có Thiên Tinh cờ, chỉ là đã rất nhiều năm rồi Thiên Tinh cờ không còn tung bay trước gió nữa.

Trên chiếc thuyền đối diện có Tam Dương trấn thủ, xem ra thực lực của Tài Chính tư cũng không kém.

Lý Hạo đạp không phóng lên, bay về hướng chiếc thuyền lớn nơi xa.

Trên thuyền có một nam tử chừng 30 tuổi đang đứng quan sát tứ phương, bỗng nhiên ánh mắt y khẽ biến, giờ phút này sắc trời đã sáng rõ, nam tử vừa liếc nhìn liền phát hiện có một vị cường giả đang bay tới.

Không hề có khí tức lộ ra!

Nếu không phải là võ sư đỉnh cấp thì chính là cường giả Húc Quang cảnh.

"Phía trước là người nào? Bọn ta là tập đoàn Tứ Hải dưới trướng Tài Chính tư - trực thuộc Cửu Ti…"

Đương lúc người kia còn đang nói chuyện thì Lý Hạo đã hạ xuống thuyền.

Sắc mặt nam tử kịch biến, trong nháy mắt liền có hơn mười vị Siêu Năng Giả tập hợp bên cạnh y, bọn họ đều hết sức cảnh giác xen lẫn lo lắng. Rốt cuộc là ai dám to gan đến tập kích thương đoàn?

Lý Hạo lấy ra một khối lệnh bài: "Tuần Thành sứ cao cấp của Tuần Dạ Nhân. . ."

"Lớn mật!"

Vừa nghe thấy Lý Hạo nói mình là Tuần Dạ Nhân liền có một vị Siêu Năng Giả lớn giọng quát: "Tuần Dạ Nhân mà cũng dám xông vào thương thuyền của tập đoàn Tứ Hải? Ngươi là người của bộ phận nào?"

Lý Hạo khẽ giật mình, "Nhìn thấy hải tặc thì khúm núm, nhưng nhìn thấy Tuần Dạ Nhân thì lại lớn gan xuất kích sao?"

Dứt lời, hắn liền đá mạnh một cước!

Rầm! Người kia trực tiếp bị một cước đá bay, nện lên trên mạn thuyền.

Lý Hạo lại nhìn về phía thanh niên kia, thấy y định mở miệng nói chuyện, một vòng kiếm quang lập tức lấp lóe cắt đứt một mảng tóc của đối phương, nhất thời khiến toàn thân y thấm ướt mồ hôi lạnh.

"Thường nghe nói Cửu Ti và tam đại tổ chức tà năng đều cùng một giuộc, ta còn không tin, bây giờ xem ra cũng chẳng kém bao nhiêu."

Sở dĩ hắn nói vậy là bởi vì thanh niên kia đang chuẩn bị ra tay.

Hắn đã biểu thị mình là người của Tuần Dạ Nhân, vậy mà đối phương còn muốn xuất thủ, trong khi ban nãy khi hắn chưa tiết lộ thân phận thì ngược lại gia hỏa này lại lộ rõ vẻ lo lắng, thấp thỏm.

Đây là thương đoàn trực thuộc Cửu Ti sao?

Cảm giác so với hải tặc còn muốn bết bát hơn!

Thanh niên sợ hãi nuốt một ngụm nước bọt, lắp bắp nói: "Tuần Thành sứ. . . Ta. . ."

"Ta lười nhiều lời với các ngươi. Trả lời ta, khi Quang Minh Kiếm bị truy đuổi thì đã tiến vào khu vực Bắc Hải, ngươi có biết vị trí cụ thể của nàng ta hiện tại không?"

Thanh niên khẽ giật mình, trong lòng kinh hãi.

Người này hỏi thăm về tình huống của Quang Minh Kiếm thì hẳn là thực lực của hắn rất mạnh, lẽ nào đây là võ sư đỉnh cấp hoặc là cường giả Húc Quang?

Nhưng một nhân vật lợi hại như vậy mà chỉ là Tuần Thành sứ thôi sao?

Có điều hiện giờ thanh niên không dám nói nhảm nửa lời, vội vàng trả lời câu hỏi của Lý Hạo: "Hai giờ trước ta có thu được tin tức, bảo chúng ta chủ động tránh đi một chút. . ."

"Các ngươi dùng cách nào để câu thông tin tức với nhau?" Lý Hạo ngắt lời.

Thanh niên hơi ngạc nhiên, có điều chỉ do dự một thoáng liền dứt khoát lấy ra một khối ngọc bội, "Đây là ngọc bội truyền tin được đào ra từ trong các di tích Cổ văn minh. Từ vài năm trước đã được các tổ chức lớn hoặc các cơ cấu lớn đưa vào sử dụng."

Trong lòng y nhịn không được mà thấy nghi hoặc, dư quang nhìn thoáng qua Lý Hạo.

Đừng nói là ngươi giả mạo Tuần Dạ Nhân nhé? Thực lực ngươi như thế ắt hẳn cũng có vị trí không thấp trong nội bộ, sao có thể không biết những thứ này?

"Đây là ngọc bội truyền tin, có thể đưa tin tức cần thiết trong phạm vi 3.000 dặm. Mỗi tổ chức đều có để kịp thời phản ứng nhanh chóng đối với các sự kiện diễn ra, hơn nữa trong các khu vực đều có một trạm trung chuyển thông tin, có thể truyền đạt tin tức đến cho cá nhân, cũng có thể gửi đến quy mô lớn, bất quá làm vậy thì sẽ mất một chút thời gian, hoặc có đôi khi trạm trung chuyển sẽ không kịp thu nhận tin tức."

Lý Hạo tiếp nhận ngọc bội, có phần ngoài ý muốn.

Hóa ra còn có thủ đoạn như vậy à?

Hắn thật sự không biết chuyện này.

Khó trách thỉnh thoảng vẫn có những tin tức được truyền đi rất nhanh, ví dụ như khu vực Đông bộ mà bộc phát chiến tranh thì chưa đến 5 giờ đồng hồ, Ngân Nguyệt đã thu được tin tức. Đội ngũ nhân mã báo tin còn chẳng hành động mau lẹ được như vậy.

Quả nhiên Cổ văn minh vẫn rất lợi hại.

Không nói đâu xa, cứ nhìn chiến giáp liền biết.

Bình Luận (0)
Comment