Giết sạch hải tặc xong, Lý Hạo đạp không rời đi.
Nơi xa, đã mơ hồ có thể nhìn thấy vô số chùm ánh sáng.
. . .
Thời khắc này, Quang Minh Kiếm lộ rõ vẻ mặt căm phẫn, đã chạy trốn suốt cả một ngày nhưng cuối cùng nàng vẫn bị cản lại, càng ngày càng nhiều cường giả hội tụ đến đây, chỉ e lần này thật sự thất bại rồi.
Nếu hỏi nàng có hối hận không?
Quang Minh Kiếm cảm thấy chẳng có gì phải hối hận!
Vả lại cho dù có hối hận thì cũng chỉ là nuối tiếc vì thực lực còn chưa đủ mạnh mẽ, không giết đủ nhiều người, lực uy hiếp không đủ lớn, cùng với… Ngân Nguyệt cách nơi đây quá xa!
Nàng cầm trường kiếm trong tay, thanh kiếm được giấu trong lớp vỏ. Lực lượng quang minh tràn lan quanh thân. Trên người nàng đã sớm bị huyết dịch nhuộm đỏ, có cả máu của địch nhân và máu của chính nàng.
"Quang Minh Kiếm, giao Truy Phong Ngoa ra đây!" Kẻ đuổi theo đằng sau quát: "Bọn ta không định giết ngươi, ân oán giữa ngươi và Từ gia thì mặc kệ các ngươi tự giải quyết!"
Đúng vậy, bọn họ truy đuổi nàng ta chỉ là vì bảo vật. Về phần lấy mạng Quang Minh Kiếm thì đó là việc của Từ gia.
Quang Minh Kiếm rõ ràng đã rơi vào trạng thái liều mạng giãy chết, gặp phải những võ sư như vậy sẽ rất khó đối phó, bởi vì rất dễ bức nàng dồn sức phản sát cường giả phe đối địch.
Tu luyện đến Húc Quang cũng không dễ dàng gì, chẳng ai muốn bị một kẻ sắp chết lôi theo mình xuống nước.
Quang Minh Kiếm tiến lên một bước thì bọn họ lại cẩn thận lui một bước.
Dĩ nhiên không ai có ý định rời đi, cứ thế bao vây chặt lấy đối phương, chỉ cần Quang Minh Kiếm lộ ra sơ hở thì bọn họ sẽ lập tức thừa cơ ra tay.
Tạm thời không có người nào nguyện ý cường công!
Bốn phương tám hướng, càng ngày càng nhiều cường giả hội tụ đến.
Có người mang theo mặt nạ, có người mang theo áo choàng, cũng có người toàn thân mặc áo giáp giống như Lý Hạo, căn bản không nhìn ra được diện mạo.
Hầu hết bọn họ đều cố ý che giấu thân phận.
Nguyên nhân thì có rất nhiều, có kẻ kiêng kị Từ gia, cũng có kẻ kiêng kị những thế lực khác, thậm chí là dè chừng cao tầng Ngân Nguyệt. Bởi vì giới võ sư Ngân Nguyệt tương đối đoàn kết khi đi ra bên ngoài.
Ở nhà nội đấu như thế nào cũng được, nhưng ra ngoài thì bọn họ khá đồng tâm hiệp lực.
Vậy nên nếu công khai giết Quang Minh Kiếm thì cẩn thận sẽ bị những võ sư Ngân Nguyệt khác kéo đến trả thù.
Nếu là đoạn thời gian trước thì đương nhiên không cần để ý, nhưng hiện tại thì khác, càng ngày càng nhiều võ sư Ngân Nguyệt xuất quan, lộ ra thực lực cực kỳ cường hãn.
. . .
Nơi xa.
Khi Lý Hạo chạy tới thì hắn thấy Quang Minh Kiếm đã bị vây quanh ở giữa, bốn phía đều là cường giả đang chằm chằm tìm cơ hội giải quyết nàng.
Giờ phút này, hễ Quang Minh Kiếm tiến lên một bước thì những người kia liền đồng loạt lùi về sau một bước.
Thế nhưng cả hai chỉ đang lâm vào thế giằng co chứ không một ai chịu rời đi. Cứ tiếp tục như thế, Quang Minh Kiếm chắc chắn phải chết.
Lý Hạo đã thấy chùm sách thuộc về Quang Minh Kiếm, hết sức hỗn tạp. Đây là hậu quả sau khi bộc phát đứt đoạn khóa siêu năng dẫn tới, giờ phút này, năng lượng trong khóa siêu năng đang tràn lan, dẫn đến siêu năng lượng bộc phát nhưng lại bị mạnh mẽ áp chế.
Không cần xem nhiều liền biết nhất định thể nội của Quang Minh Kiếm đang rất rối loạn.
Đương nhiên, còn có một cỗ năng lượng đặc thù đang bảo vệ và cố gắng chữa trị cho nàng, đáng tiếc nó không mang lại quá nhiều tác dụng, xem ra đây chính là lực lượng quang minh của nàng.
Lý Hạo không vội tới gần, hắn âm thầm quan sát tình cảnh xung quanh trước, không nhìn còn đỡ, vừa nhìn liền không khỏi hít một ngụm khí.
Đáng sợ thật!
Phụ cận có đến 14 chùm sáng lớn, đại biểu cho 14 vị cường giả Húc Quang. Trong đó, kẻ yếu nhất cũng có thực lực Húc Quang trung kỳ, thậm chí còn có hai chùm sáng hơi có vẻ chói mắt!
Lý Hạo thử so sánh một phen, xem ra chùm sáng lớn như thế phải tiếp cận đến cường độ của bộ tứ đại yêu, so với đại xà kia thì có lẽ còn mạnh hơn, nhưng hẳn là không bằng ba đầu đại yêu còn lại.
Có lẽ đối phương cũng đang rơi vào thời kỳ lột xác, có điều lại không cường hãn được như Yêu tộc.
Đây chắc là cường giả siêu việt cảnh giới Húc Quang đỉnh phong!
"2 vị Húc Quang trong thời kỳ lột xác, 4 vị đỉnh phong, 6 vị hậu kỳ, 2 vị trung kỳ."
Lý Hạo bất giác thấy hơi ê răng, vẻ phách lối vừa rồi lập tức mất tăm mất tích.
Má nó, ở đâu ra nhiều cường giả như vậy?
Vốn hắn còn tưởng rằng chỉ có một ít Húc Quang truy sát Quang Minh Kiếm, như vậy đã xem như không tầm thường. Nhưng tình hình thực tế thì đúng là khiến người ta phải nhìn bằng con mắt khác, khá lắm, đây là có bao nhiêu cường giả ở gần khu vực này đều chạy đến hết có đúng không? Nếu không phải khoảng cách khá xa, chi e sẽ có càng nhiều cường giả nữa chạy đến.
Có cần thiết làm tới mức độ này không?
Truy Phong Ngoa chỉ là một trong số những binh khí do bát đại gia tộc truyền thừa, nếu đã vậy, tại sao lại không có nhiều cường giả đi tìm ta gây phiền phức như này?
Một lát sau, Lý Hạo đã nghĩ thông. Có lẽ là vì bọn họ kiêng kị thế lực của Ngân Nguyệt.
Mặc dù mấy lão âm hàng của Ngân Nguyệt chưa từng ra mặt công khai che chở cho Lý Hạo, nhưng ai ai cũng biết bọn họ cường đại cỡ nào. Hầu Tiêu Trần chính là ví dụ tiêu biểu nhất. Vì vậy không thể không nói, đến bây giờ mà Lý Hạo vẫn còn có thể bình yên vô sự thì nhất định phải kể đến công lao của cao tầng Ngân Nguyệt.
Đầu tiên là Viên Thạc, tiếp đó là Hầu Tiêu Trần và những người xung quanh ông, ngay cả chính bản thân Lý Hạo cũng không yếu, cho nên chỉ cần hắn còn ở Ngân Nguyệt thì sẽ không có cường giả nào quá mạnh chủ động đi tìm hắn gây sự.
Bởi vì kẻ càng mạnh thì càng biết rõ Ngân Nguyệt hung hiểm như thế nào.
"14 vị cường giả Húc Quang..."
Lý Hạo thật sự đau đầu, mà đây chỉ là những kẻ đang có mặt ở phụ cận, ai biết nơi xa có còn cường giả nào khác đang ẩn nấp hay không.
Bấy giờ, Lý Hạo lặng yên không một tiếng động lẻn vào sâu trong biển.
Ban nãy đã khoa trương một phen rồi, chi bằng hiện tại hành sự khiêm tốn một chút đi.
Thân là võ sư mà muốn che giấu ẩn trốn thì vẫn tương đối dễ dàng.
Chỉ tiếc Quang Minh Kiếm đã làm đứt đoạn khóa siêu năng khiến năng lượng xung quanh người nàng trở nên vô cùng tán loạn, muốn tránh thoát khỏi sự quan sát truy đuổi của kẻ địch là chuyện không thể nào, bằng không thì nàng đã có thể dễ dàng trốn đi.
Trong biển, Lý Hạo cấp tốc suy nghĩ xem rốt cuộc phải làm sao mới cứu được Quang Minh Kiếm. Cường giả tuy nhiều, nhưng Lý Hạo đã không còn là kẻ yếu như lúc trước.
Hắn vẫn giữ được tâm tình bình thản, không chút hoảng sợ.