Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 926 - Chương 926 - Địa Phúc Kiếm Tới

Chương 926 - Địa Phúc Kiếm Tới
Chương 926 - Địa Phúc Kiếm Tới

Lý Hạo đã gặp qua không ít cường giả trong thời kỳ thuế biến. Đám người Hầu Tiêu Trần là ví dụ điển hình. Thời điểm Địa Phúc Kiếm và Nam Quyền cởi bỏ niêm phong cũng vượt qua cấp bậc Húc Quang. Bên trong Chiến Thiên thành, những tên Bạch Ngân khi khôi phục cũng có thực lực của thời kỳ thuế biến. Lúc Hoàng Kim ra tay thì càng không cần phải nói, hết sức cường đại.

Đích thân chứng kiến những việc này khiến tầm mắt của Lý Hạo đã không còn là thứ mà lúc trước có thể so.

Hắn nhanh chóng tính toán một lượt, hiện giờ biện pháp tốt nhất chính là Quang Minh Kiếm khôi phục trạng thái toàn thịnh, lấy thực lực cường hãn của nàng, bảo đảm có thể địch nổi mấy vị Húc Quang đỉnh phong và mấy vị cường giả đang trong thời kỳ thuế biến kia.

Về phần hậu kỳ và trung kỳ thì có tổng cộng 8 vị. Tiểu cẩu tử có thể đối phó với một người, Lý Hạo cũng có thể đối phó một vị trung kỳ.

Nhưng tính ra thì vẫn còn thiếu rất nhiều lực lượng, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Quang Minh Kiếm phải khôi phục được thực lực. Bằng không thì hết thảy chỉ là vọng tưởng.

Còn may sức chiến đấu cũng không phải so nhiều người, nhiều khí thế cùng một chỗ. Phải biết, một khi Quang Minh Kiếm khôi phục thì những người kia nào dám cùng nàng chém giết.

"Không biết có thể tiếp cận Quang Minh Kiếm từ dưới đáy biển này hay không."

Lý Hạo ngâm mình trong biển chờ đợi, lẳng lặng nhìn về nơi xa. Bất quá dưới chân Quang Minh Kiếm hiện tại cũng có một vị Húc Quang hậu kỳ, là Siêu Năng Giả hệ Thủy. Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Quang Minh Kiếm không lựa chọn trốn xuống biển.

Bởi vì trong biển cũng có người đang vây bắt nàng.

"Quá nhiều cường giả. . ."

Mấu chốt ở chỗ hắn chưa nghĩ ra cách nào trợ giúp Quang Minh Kiếm khôi phục sức chiến đấu, đây cũng là chỗ khó rất lớn trong cuộc chiến này.

Đúng lúc này, bên tai Lý Hạo bên tai bất chợt vang lên âm thanh: "Nàng ta sắp chịu không nổi nữa rồi, để ta ra tay vậy."

Lý Hạo nhíu mày, "Chỉ có một mình ngài thì… Ở đây có nhiều Húc Quang như vậy, thậm chí còn có cả cường giả trong thời kỳ thuế biến, hơn nữa đây còn chưa hẳn là toàn bộ. Quang Minh Kiếm xem như đã tàn phế, nếu ngài ra tay nhất định phải giết chết toàn bộ, bằng không sẽ gặp phải vô số phiền phức."

"Hay là ta thử bỏ niêm phong một chút?"

"Sư thúc không sợ lãng phí Thần Năng thạch sao?"

"Đều là võ sư Ngân Nguyệt, vả lại nàng ta còn là một trong Thất Kiếm. Cả Ngân Nguyệt to như vậy nhưng hiện giờ chỉ có mỗi ta là nhàn rỗi, những tên kia đều đang ở Trung bộ, khoảng cách quá xa. Nghĩ tới nghĩ lui thì cũng chỉ có thể là ta ra tay."

Đúng vậy, người đang nói chuyện chính là Hồng Nhất Đường!

Lấy sự cảnh giác của Lý Hạo, đã biết rõ lần này sẽ có rất nhiều cường giả xuất hiện, nếu không có sự chuẩn bị gì thì sao hắn có thể lỗ mãng trực tiếp chạy đến đây được?

Sau khi rời khỏi di tích, hắn đã cho người đưa tin đến Kiếm Môn cho Hồng Nhất Đường, đại ý bảo gã đi theo bảo vệ mình, kết quả giờ phút này Hồng Nhất Đường lại tình nguyện xung phong xuất thủ cứu Quang Minh Kiếm.

Ngẫm lại thì nguyên nhân cũng rất đơn giản, bởi vì bọn họ cùng là võ sư của Ngân Nguyệt.

Nay thấy Quang Minh Kiếm tao ngộ phiền phức, hiển nhiên Hồng Nhất Đường sẽ muốn cứu viện.

"Sư thúc, nếu ngài cũng cởi bỏ niêm phong, lại thêm tình huống của Quang Minh Kiếm bên kia, ta khó có thể một bên vừa giúp nàng một bên vừa giúp ngài. Không nói đến việc tiêu hao bao nhiêu, trọng điểm là phân bổ thời gian không kịp!"

Tình huống của Hồng Nhất Đường và Quang Minh Kiếm hiện tại còn rắc rối hơn cả Nam Quyền khi trước.

Trạng thái của Quang Minh Kiếm bây giờ rất tệ.

Hồng Nhất Đường lần nữa truyền tin: "Phiền toái thì phiền toái thôi, không sao. Lý Hạo, Ngân Nguyệt không lớn, võ sư cũng không nhiều, có lẽ bây giờ ngươi còn chưa có nhiều trải nghiệm nên chưa hiểu rõ. Đợi về sau ngươi đến Trung bộ thì sẽ minh bạch, đi ra bên ngoài mà gặp được đồng hương đáng tin cậy một chút là việc tốt tới cỡ nào. Tối thiểu thì khi ngươi gặp phải phiền toái sẽ có võ sư Ngân Nguyệt nguyện ý đứng ra, cũng chính vì vậy nên giới võ sư của Ngân Nguyệt chúng ta mới có uy danh."

"Bằng không nếu chỉ đơn đả độc đấu thì dù võ sư Ngân Nguyệt có mạnh hơn nữa cũng chỉ là cảnh song quyền nan địch tứ thủ." (Một người khó địch lại đám đông)

"Ngươi tìm mấy tên kia thu phí đòi tiền đều là chuyện nên làm, cũng do bọn chúng đáng đời. Nhưng Quang Minh Kiếm thì khác, có vài ân oán không nhất thiết phải hóa giải, nếu ngươi không được thì cứ để lão sư của ngươi tự tìm nàng ta giải quyết. Nhưng hiện tại chúng ta nên cứu người. Hôm nay ngươi cứu được nàng, về sau khi ngươi xảy ra chuyện ắt sẽ có một lượng lớn võ sư Ngân Nguyệt tới cứu ngươi!"

"Trước tiên ta sẽ đánh lạc hướng bọn chúng, ngươi tìm cơ hội lập tức mang Quang Minh Kiếm rời đi. Có thể chữa trị thì hãy cấp tốc chữa trị cho nàng, tạm thời không cần phải để ý đến ta, khôi phục được thực lực cho Quang Minh Kiếm chút nào thì hay chút ấy."

Lý Hạo cau mày.

Việc Hồng Nhất Đường muốn xuất thủ thì không thành vấn đề, nhưng thời điểm Hồng Nhất Đường gỡ bỏ niêm phong thì Lý Hạo thật sự không thể cam đoan có thể giúp cả hai người trấn áp bạo động, vả lại nơi đây đang rất nguy hiểm.

Cẩn thận coi chừng có cá lớn đang âm thầm giấu mình.

Đáng tiếc Hồng Nhất Đường không phải thuộc hạ của Lý Hạo, lần này gã đến đây không chỉ đơn giản là vì bảo hộ hắn, thật ra ngay khi biết Quang Minh Kiếm gặp nguy hiểm thì gã đã quyết định chạy tới hỗ trợ.

Lý Hạo cũng chỉ tiện thể nói cho gã biết một vài tin tức hắn thu thập được mà thôi.

Ngay khi Lý Hạo còn đang trầm tư suy nghĩ, trên mặt biển bất giác nổi lên sóng cả mãnh liệt.

. . .

Quang Minh Kiếm vốn đang rơi vào tuyệt vọng, bỗng nhiên sắc mặt biến hóa.

Cùng lúc đó, đám cường giả đang che lấp thân phận cũng nhao nhao nhìn về một phương hướng.

Nơi xa, một người cầm trường kiếm trong tay, theo dòng nước biển mà lướt sóng đến.

Hồng Nhất Đường không định che lấp thân phận, cứ như vậy trực tiếp xuất hiện, rất nhanh đã có người nhận ra gã, ánh mắt khẽ biến, âm thanh lạnh lùng truyền vang: "Địa Phúc Kiếm Hồng Nhất Đường?"

Võ sư Ngân Nguyệt đến rồi?

Nhất thời mọi người đều giật mình nhìn quanh bốn phía, thế nhưng cả đám nhanh chóng nhận ra chỉ có một mình Hồng Nhất Đường lộ diện.

Hồng Nhất Đường mỉm cười, cất tiếng: "Có lẽ Ngân Nguyệt Thất Kiếm không ưa lẫn nhau, nhưng đó là chuyện riêng của bọn ta. Các ngươi nhiều người nhưng lại liên thủ khi dễ một nữ nhân, không cảm thấy quá phận sao?"

"Quá phận?" Có kẻ không cho là đúng.

Bình Luận (0)
Comment