Mà lúc này, trong lòng các vị cường giả đang tấn công vòng ngoài đều hoảng sợ.
Bọn hắn đã xuất hết toàn lực chưa?
Dĩ nhiên là chưa!
Tối thiểu thì hai vị cường giả đang tiến vào thời kỳ thuế biến đều không xuất toàn lực. Bởi vì dưới loại tình huống giằng co này, một khi kẻ nào tiên phong xuất toàn lực thì kẻ đó ắt sẽ trở thành mục tiêu hàng đầu của Địa Phúc Kiếm.
Đây rõ ràng không phải là ý kiến hay, vả lại bọn họ cũng đâu phải người cùng một phe, cường giả đang tụ tập nơi đây đa phần đều đến từ rất nhiều thế lực riêng biệt.
Có điều trọn vẹn 13 vị cường giả đỉnh cấp, dù đặt tại Trung bộ thì đây cũng là sự tồn tại rất đáng gờm. Thực lực như vậy thậm chí đủ để hủy diệt một vài tổ chức cường đại.
Vậy mà hôm nay, đối mặt với sự phòng thủ của một người nhưng bọn họ lại không cách nào công phá được. Đúng là chuyện không thể tưởng tượng nổi!
Hai vị cường giả đang tiến vào thời kỳ thuế biến, một người đeo mặt nạ, một người thân mặc áo giáp màu đen. Lúc này, vị cường giả mặc áo giáp nhịn không được cảm khái: "Ngân Nguyệt Thất Kiếm, có lẽ Địa Phúc Kiếm mới là kẻ đệ nhất thiên hạ."
Không nói tới cái khác, chỉ riêng chiêu kiếm thuật phòng thủ kín kẽ đến một giọt nước cũng không lọt, bốn phương tám hướng đều được phòng ngự kín chặt, chưa kể lực phản ứng, nội kình, kinh nghiệm chiến đấu,... hết thảy đều là đỉnh cấp đương thời.
Thấy đang lúc chiến đấu mà người này còn có tâm tư khen ngợi đối thủ, có người trong lòng thầm mắng một tiếng, còn không phải do các ngươi không chịu xuất toàn lực hay sao?
Người nọ vừa lên tiếng, kỳ thật liền có người nhận ra.
Đến trình độ này rồi thì đều là đại nhân vật, còn có ai có thể giấu diếm được thân phận của mình?
Cho nên rất nhanh đã có người đoán ra được thân phận của vị cường giả mặc áo giáp.
Lâm Giang Tổng đốc, bá chủ Lâm Giang hành tỉnh. Vốn y chỉ là Thự trưởng Hành chính tổng thự, nhưng về sau y dứt khoát sáp nhập cơ cấu khác, gầy dựng phủ tổng đốc, xem như là hàng xóm cũ của Ngân Nguyệt.
Nghe nói trong số tám nhà Hải tặc trên biển, Hải Yêu đạo chính là do người này nâng đỡ.
Mà y cũng là cái đinh đáng ghét, thường xuyên nhắm vào Ngân Nguyệt.
Khó trách người này muốn che giấu tung tích, bởi vì thân phận của y tương đối đặc thù, nếu trực tiếp bại lộ thân phận mà đánh chết Quang Minh Kiếm thì chắc chắn sẽ dẫn tới võ sư Ngân Nguyệt tìm đến trả thù.
Huống chi khoảng cách giữa Lâm Giang và Ngân Nguyệt quá gần.
Bất quá cũng không có mấy người để ý việc thân phận của đối phương bị bại lộ, bởi vì thật ra từ lúc bắt đầu bao vây Quang Minh Kiếm đến bây giờ, 13 người ở đây đều là chí cường giả, ít nhiều đều đã đoán ra thân phận của nhau.
Trong lòng Từ Trấn thầm mắng một tiếng.
Hai vị cường giả thời kỳ thuế biến, một người là Phiền Xương, người thứ hai thì hóa ra không phải người của Phi Thiên. Nếu ông không đoán sai thì kẻ mặc áo choàng này chính là thống lĩnh cấm quân.
Hừ, Bình Nguyên Vương!
Đúng vậy, ông từng gặp đối phương mấy lần, không nghĩ tới thực lực của Bình Nguyên Vương còn mạnh hơn so với ông tưởng tượng. Bình Nguyên Vương chính là cấp trên của đám người Hầu Tiêu Trần, năm xưa là người đứng ra gây dựng Võ Vệ quân.
Vương phủ cách nơi này không quá xa, hiển nhiên bên phía Bình Nguyên Vương cũng có cường giả đến đây. Vị Húc Quang thuế biến kỳ này tên là Càn Phong, là đại tướng hàng đầu dưới trướng của Bình Nguyên Vương.
Trong số 4 vị cường giả đỉnh phong kỳ, ngoại trừ một người thuộc Định Quốc công phủ ra thì còn có một người khác cũng đeo mặt nạ, Từ Trấn đã sớm nhận ra đó là Chanh Nguyệt.
Còn lại hai người tuy cũng giấu giếm thân phận nhưng không thể gạt được ông.
Một người thuộc Bắc Hải đạo tặc, là Đại công tước dưới trướng Bắc Hải Vương, cụ thể tên gì thì Từ Trấn không rõ. Nhưng nghe nói đối phương đã tự phong mình thành Bình Hải Công. Lúc biết được chuyện này, ông còn cười nhạo đám Bắc Hải đạo tặc đúng là lũ ngu ngốc!
Bây giờ nhìn lại mới thấy thực lực của gã cũng không yếu - Húc Quang đỉnh phong. Không biết Bắc Hải Vương có thực lực gì, xem ra ít nhất cũng đã bước vào thời kỳ thuế biến. Chỉ là hiện giờ vẫn không thấy ông ta xuất hiện, chẳng biết là đã đi đâu.
Từ Trấn còn nhận ra vị Húc Quang đỉnh phong cuối cùng, gã không phải là cường giả của Phi Thiên hay Diêm La, có vẻ cường giả của hai nhà này còn chưa kịp đến.
Vị đỉnh phong kỳ này là cường giả của Phù Đồ Sơn - một trong Thất Thần Sơn, nhưng cụ thể là ai thì Từ Trấn không rõ, có điều nhìn từ thủ đoạn ra tay thì chắc chắn ông đoán không sai.
Thất Đại Thần Sơn tuy thanh danh không bằng tam đại tổ chức siêu năng, nhưng thực lực thì tuyệt đối không kém.
Thiên Kiếm sơn, sơn chủ là Thiên Kiếm.
Hạo Thiên thâm sâu, sơn chủ Hạo Thiên chính là một trong bá chủ tuyệt thế.
Thiên Bằng sơn do một đầu đại yêu trấn thủ, từng một ngụm thôn phệ một vị Húc Quang khiến người ta nghe mà thấy sợ hãi.
Phù Đồ sơn, nghe nói người trong núi đều có năng lực giết chóc cực kỳ cường hãn, tựa như thần linh giáng lâm, đình chiến tắt binh, mà hết thảy những việc này đều là dựa vào thực lực mạnh mẽ.
. . .
Những người này, mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được.
Mặc dù bọn họ đều thầm tán thưởng Hồng Nhất Đường cường đại, nhưng trên thực tế, ai nấy đều tin chắc thắng lợi đang nằm trong tay mình.
Bởi vì nãy giờ bọn hắn vốn chưa tiêu hao bao nhiêu, trong khi rõ ràng là Hồng Nhất Đường đã sắp không chống đỡ được nữa.
Phía trước là Hồng Nhất Đường đang giằng co với đám cường giả Húc Quang, không ai biết, phía sau lưng Hồng Nhất Đường, ngũ thế của Lý Hạo đã dần dần đạt đến trạng thái cân bằng.
Tinh Không kiếm trong tay hắn cũng khẽ rung lên, hắn không nhìn Hồng Nhất Đường, Hồng Nhất Đường giờ phút này chỉ có thể phòng thủ, đây đã là cực hạn của gã.
Không biết Quang Minh Kiếm còn cần bao lâu mới có thể ổn định thương thế, lấy tình trạng cơ thể của nàng bây giờ chưa chắc đã có thể thành công trấn áp khóa siêu năng bạo động.
Từng suy nghĩ lướt qua, mà bên trong cơ thể Lý Hạo lúc này, năm đầu xiềng xích bắt đầu vờn quanh ngũ tạng. Mặc dù bây giờ hắn vẫn chưa có nhiều nghiên cứu đối với ngũ tạng nhất thể, nhưng Lý Hạo cũng có vài trải nghiệm riêng đáng để tham khảo.
Ngũ thế lướt dọc theo năm đầu xiềng xích, tiến hành tiếp xúc, va chạm lẫn nhau.
Đây là lần đầu tiên Lý Hạo thử nghiệm dung hợp ngũ thế.
Ngũ thế hiện ra không có nghĩa là có thể dung hợp.
Trước kia kỳ thật cũng không tính là đã triệt để dung hợp, chỉ là Lý Hạo có kiếm ý tổng cương, kiếm ý đủ cường đại nên mới có thể trấn áp xuống.
Lúc này hắn muốn thử xem xem ngũ thế có thể tự nhiên dung hợp hay không, chứ không phải là dùng lực lượng trấn áp nó.