Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 940 - Chương 940 - Lần Lượt Xuất Hiện

Chương 940 - Lần Lượt Xuất Hiện
Chương 940 - Lần Lượt Xuất Hiện

Vị lão nhân một mực không mở miệng ho nhẹ một tiếng, mở miệng nói: "Được rồi, việc này cứ để vậy đi! Bên phía Định quốc công phủ đến bây giờ cũng không công khai thừa nhận kẻ chết chính là người của họ, càng không hề báo án, chúng ta chẳng có tư cách tham dự vào trong đó, tùy ý bọn hắn đi."

Lão nhân cho song phương một bậc thang, lại nói: "Tiêu Trần vừa mới tới, không hiểu rõ lắm tình hình bên này, ở tổng bộ Tuần Dạ Nhân trừ những bộ trưởng như chúng ta thì còn có đô đốc ngũ phương quản lý Đông Nam Tây Bắc Trung. Bắc Phương đô đốc vẫn luôn do Hoàng Long bộ trưởng kiêm nhiệm. . . Tiêu Trần xuất thân từ Ngân Nguyệt phương bắc, chưa hiểu rõ lắm những khu vực khác, Hoàng bộ trưởng. . ."

Lão nhìn về phía Hoàng Long: "Không bằng trước tiên giao chức Bắc Phương đô đốc cho Tiêu Trần đi, để ông ấy hiểu rõ hơn một chút cũng tốt, cho ông ấy thêm chút chuyện làm, miễn cho không có việc gì lại lãng phí tài hoa."

Sắc mặt Hoàng Long như đóng băng.

Xét về chức quyền mà nói, đô đốc ngũ phương đương nhiên thấp hơn phó bộ trưởng, nhưng từ thực quyền mà nói, chức vị đô đốc hơn nhiều so với phó bộ trưởng thông thường.

Có thể quản lý Tuần Dạ Nhân một phương!

Gã một mực kiêm nhiệm chức Bắc Phương đô đốc, nhưng hôm nay, Hầu Tiêu Trần vừa đến thì lão bất tử này liền bắt đầu ép gã nhường ra chức vị ấy.

"Bộ trưởng, làm thế này không ổn lắm đâu?"

Hoàng Long tất nhiên là không nguyện ý, lập tức nói: "Hầu bộ trưởng chỉ quen thuộc Ngân Nguyệt, e là không hiểu rõ những địa phương khác, mà bây giờ phương bắc đang rung chuyển. Chỉ sợ Hầu bộ trưởng không hiểu rõ tình huống, tùy tiện đổi người thì Tuần Dạ Nhân của 18 hành tỉnh phương bắc chưa chắc sẽ hài lòng, chi bằng cứ từ từ đi. . . Ta vất vả một chút cũng chẳng sao, không phải bộ trưởng còn kiêm nhiệm chức Thiên Tinh đô đốc sao? Sự vụ ở Trung Bộ đô đốc cũng không nhiều, hay là để cho Hầu bộ trưởng đến đó?"

Gã trả lời một câu, Trung Bộ đô đốc có tên chính thức là Thiên Tinh đô đốc, chuyên chủ quản Trung Bộ, nhưng trên thực tế đó chỉ là cái danh, Trung Bộ có nhiều cơ cấu cường quyền, cửu ti hoàng thất cũng ở đó, còn có vô số vương phủ và phủ quốc công, các đại hành tỉnh cũng đều là nhân vật bá chủ, ai sẽ nghe lời Thiên Tinh đô đốc nữa đây?

Chức vị này thật sự chỉ là cái rắm.

Đô đốc tứ phương khác còn có thể quản một chút, dù có người không nghe lời thì cũng chẳng có khả năng hoàn toàn không nghe không phục.

Lão nhân nhìn thoáng qua Hầu Tiêu Trần rồi lại nhìn Hoàng Long, cười gật đầu: "Cũng tốt! Cứ như vậy đi, Tiêu Trần vừa tới, thích ứng từ từ cũng tốt, chức Thiên Tinh đô đốc liền do Tiêu Trần thay thế. Chút nữa ta sẽ gửi điện cho Tuần Kiểm ti, vấn đề này không lớn, Hoàng bộ trưởng cũng ủng hộ thì mọi chuyện chẳng còn đáng lo gì nữa."

Hoàng Long khẽ nhíu mày.

Ta ủng hộ sao?

Thôi được, đây là do gã đề nghị, chỉ là không nghĩ tới, lão già này đáp ứng thống khoái như vậy.

Trong mơ hồ, gã cảm thấy không quá thỏa đáng.

Thiên Tinh đô đốc thực sự không có quyền lợi gì, nhưng trên danh nghĩa cũng là đô đốc đứng đầu ngũ phương, mà chức quyền kỳ thật rất mạnh, có thể quản lý tất cả công việc của siêu năng ở Trung Bộ. Lão bộ trưởng trước đó là hữu tâm vô lực, cũng không có ý định quản sâu, một mực co đầu rút cổ.

Nếu Hầu Tiêu Trần cưỡng ép muốn cầm quyền. . . đây quả thực là chuyện phiền phức.

Có thể tưởng tượng, làm như vậy sợ rằng sẽ đắc tội nhiều cơ cấu cùng tổ chức, gã khẽ cười, nếu Hầu Tiêu Trần không sợ chết thì nhất định sẽ dính vào, vậy thì cũng không quan trọng, đến lúc đó không cần mình làm cái gì, tự nhiên sẽ có người sẽ dạy ông ta cách làm người!

"Được, ta cũng sẽ liên hệ với ti trưởng, vấn đề này không lớn."

Phía dưới, Hầu Tiêu Trần mỉm cười: "Vậy thì đa tạ, ta mới đến, cũng không hiểu cái gì, có chỗ nào làm việc chưa ổn thỏa, hi vọng chư vị đảm đương một hai."

Giờ phút này, không ai nghị luận về chuyện của Bắc Hải nữa.

Khoảng cách quá xa, ngoài tầm tay với của họ.

Huống chi, Hầu Tiêu Trần còn ở đây, mọi người cũng không tiện nói nhiều về võ sư Ngân Nguyệt.

Hầu Tiêu Trần nói xong, nhìn thoáng qua vị lão bộ trưởng kia rồi lại nhìn những vị bộ trưởng khác, ông chỉ mỉm cười nhàn nhạt không lên tiếng.

Về phần lão bộ trưởng rõ ràng có ý để cho mình và Hoàng Long đối chọi. . . Tất cả mọi người đều có thể nhìn ra, cũng có thể cảm nhận được lão bộ trưởng vô lực. Thế nhưng Hầu Tiêu Trần lại sẽ không khinh thường người này.

Phải biết, khi Tuần Dạ Nhân thành lập, vị này chính là bộ trưởng đầu tiên.

Phải biết, lúc trước người này chính là cường giả, nếu không làm sao có thể trở thành bộ trưởng đời đầu, mà bây giờ, nhiều năm rồi lão chưa từng xuất thủ, một mực an tĩnh như tượng phật, thật sự cho rằng lão là tượng phật thật ư?

Hầu Tiêu Trần thầm nghĩ, rồi ông lại nghĩ tới đám người Địa Phúc Kiếm.

Mấy tên này thật là điên cuồng.

Không xuất thủ thì thôi, một khi xuất thủ bèn giết nhiều cường giả như vậy, tiếp theo chỉ sợ chưa hẳn đã tốt hơn.

Mặc dù các phương đều rất kiêng kị, không nguyện ý là người đầu tiên xuất thủ, nhưng khoa trương như thế cũng sẽ làm bại lộ tất cả nội tình.

Hầu Tiêu Trần thở dài một tiếng, từng vị võ sư Ngân Nguyệt bại lộ nội tình, hiện ra trước mắt mọi người, cường giả tứ phương đều sẽ có chuẩn bị, cũng sẽ càng thêm hiểu về Ngân Nguyệt.

Chờ khi họ cảm thấy nắm giữ đủ tình báo của Ngân Nguyệt, đại khái đó sẽ chính là thời điểm ra tay.

Ngân Nguyệt. . . Tiếp theo sẽ có đại nạn!

Nhường lại Ngân Nguyệt?

Trong lòng của ông nghĩ đến điều này, rất nhanh lại phủ định đây hết thảy, đó là gốc rễ, sao có thể từ bỏ được đây.

Không chỉ ông mà những người khác cũng không nguyện ý.

. . .

Các phương đều đang sôi nổi nghị luận.

Lúc này, một vị trung niên bá đạo bá đạo đang tới gần khu vực Bắc Hải, nhìn về phía Bắc Hải, trong tay tóm chặt một người, lãnh khốc nói: "Chiến đấu ở Bắc Hải kết thúc rồi ư?"

"Kết. . . Kết thúc. . ."

Người bị gã tóm có sắc mặt trắng bệch, vội vàng nói: "Vị. . . Vị đại nhân này, ta chỉ đi ngang qua từ bên đó, ta không biết gì hết. . ."

Nam nhân trung niên tái mặt, cũng không nói gì, sờ soạng trên người kẻ kia, tìm ra một khối ngọc bội, tra xét một phen thì khẽ gật đầu: "Cũng không tệ, Địa Phúc Kiếm. . . Gia hỏa này thế mà lại che giấu thực lực."

"Hắc Quả Phụ chạy trốn rồi sao?"

Gã ta khẽ nhíu mày, rất nhanh lại giãn ra, thản nhiên nói: "Được rồi, giết nàng không có ý nghĩa gì hết, Ánh Hồng Nguyệt tới rồi nói."

Người bị tóm trong tay càng thêm run rẩy.

Nam tử nói xong thì tùy ý vung tay, người kia trực tiếp nổ bể trên không trung.

Thám tử của tam đại tổ chức, giết thì giết thôi.

Bình Luận (0)
Comment