Từ Tinh dè dặt nhìn Hắc Báo, sợ gia hỏa này lại phán đây là rác rưởi, gã lập tức nói: "Đây đều là Nguyên Thần Binh..."
"Ta biết!"
Lý Hạo không khách khí phê phán: "Cũng chỉ là rác rưởi mà thôi, hơn nữa còn chẳng hay ho gì với Yêu tộc! Những cái gọi là Nguyên Thần Binh này đều chế tạo từ thi thể Yêu tộc, từ mấy năm trước đã bị đào thải rồi, ở thời kỳ Tân Võ cũng chỉ có thời kỳ đầu còn sử dụng, sau này đều dùng Thần Binh kiểu mới, những Nguyên Thần Binh này chỉ là thứ bị đào thải, giành cho tán tu hoặc nhân viên hậu phương sử dụng năm đó."
Từ Tinh cảm thấy mình lại được mở mang kiến thức!
Thì ra là thế!
"Vậy trước đó sứ giả nói rằng trong Truy Phong Ngoa có bản nguyên Yêu tộc..."
Gã không nhịn được mà hỏi, theo lời ngươi nói, chẳng lẽ Truy Phong Ngoa cũng là Thần Binh rác rưởi ư?
Lý Hạo giật mình, nhanh chóng cất tiếng mắng: "Ngươi thì biết cái gì! Truy Phong Ngoa là Thần Binh của bát đại gia thì sao đánh đồng được, dù nó có là Nguyên Thần Binh chế tạo bằng thân thể Yêu tộc thì cũng là thi thể Yêu tộc vô cùng cường đại, không phải đám rác rưởi này có thể so sánh!"
Từ Tinh nhìn bảo khố mình từng lấy làm kiêu ngạo, hôm nay gã đột nhiên cảm thấy có chút bi ai, thì ra bảo bối nhà chúng ta, bảo bối được những cường giả khác thèm nhỏ nước dãi lại chỉ là rác rưởi trong mắt người khác!
Phải biết rằng nơi này có đến mấy triệu Thần Năng Thạch, mấy chục kiện Nguyên Thần Binh!
Đám bảo vật trọng yếu nhất Từ gia đều ở chỗ Từ Khánh.
Nhưng nơi này cũng là nơi trọng yếu nhất của Từ gia, là yếu tố mấu chốt nhất giúp Từ gia quật khởi, xưng bá phương Đông, thậm chí xưng bá vương triều... Vậy mà đến trong miệng vị này thì đều thành rác rưởi.
Lúc này, Lý Hạo chẳng thèm quan tâm kẻ khác nghĩ gì. Hắn trốn trong bụng Hắc Báo, nước bọt ứa ra.
Trời ạ, giàu thật.
Mặc dù hắn cũng từng lấy được rất nhiều Nguyên Thần Binh, lần trước thậm chí còn cho Tiểu Thụ đến mười mấy kiện, nhưng hiện giờ nhìn thấy có đến mấy chục kiện cũng khiến hắn thèm nhỏ nước dãi.
Giờ phút này, hắn chỉ muốn cướp đoạt!
Nhưng nghĩ lại thì hắn vẫn nhịn được.
Không được!
Tham nhỏ mất lớn, hắn còn chưa thấy Truy Phong Ngoa đâu.
"Tầng hai chỉ là rác rưởi thì tầng ba chắc cũng chỉ có rác rưởi thôi."
Thái độ Lý Hạo có vẻ cực kỳ bất mãn!
"Phủ Định Quốc Công ngươi nổi danh khắp phương Đông, được xưng là bá chủ phương Đông, vậy mà chỉ chứa rác rưởi thôi sao? Nếu vậy, ta cần cân nhắc lại thực lực của phủ Định Quốc Công ngươi! Chỉ có một chút cường giả, một chút tài phú, tài phú không đủ thì dù có nhiều cường giả thế nào cũng vô dụng!"
Từ Tinh cũng cảm thấy mất mặt.
Gã chẳng thể phản bác, chẳng lẽ lại nói rằng đây đều là bảo bối người bên ngoài có thể đánh bể đầu để tranh đoạt ư?
Thế nhưng nói vậy với một vị hậu duệ Cổ Yêu cũng chẳng có nghĩa lý gì, người ta thấy nhiều thứ hơn gã, cũng mạnh hơn nhiều.
Gã vốn tràn đầy lòng tin vào bảo vật tầng thứ ba, nhưng hiện giờ lòng tin bị đả kích, ngập ngừng nói: "Bảo vật tầng 3 tốt hơn ở đây, sứ giả có thể lên đó xem một chút."
Gã không dám khoe khoang, sợ bị đả kích.
Gã không quen bị kẻ khác khinh bỉ châm chọc, từ trước đến nay chỉ có gã đánh mặt người khác.
Nhưng hôm nay gã liên tiếp bị một con chó đả kích, đã vậy còn chẳng thể nổi giận, gã cũng phải thừa nhận một điều là ánh mắt của người ta quá cao, vậy gã còn nói gì được nữa?
Một người một chó đi lên lầu ba.
Đồ đạc trên lầu ba rất ít, bố cục không giống tầng dưới, cả tầng ba rộng lớn giống như một cái lồng thủy tinh, trên đó có năng lượng lưu chuyển, có vẻ là vòng bảo hộ bảo vật bên trong.
"Lầu ba có tổng cộng 6 kiện bảo vật, đều là trân phẩm hiếm có!"
Từ Tinh kiên trì giới thiệu: "Trong đó có ba thanh Nguyên Thần Binh Địa giai, Huyền giai Hoàng giai không thể so sánh. Ba kiện còn lại cũng là bảo vật rất trân quý, một kiện..."
Gã đang định nói tiếp, Lý Hạo đã chủ động mở miệng: "Ồ, Thiên Kim Liên? Còn là nguyên đóa ư? Lấy ở đâu vậy? Đây là bảo vật trong Cấm Kỵ Hải thời kỳ Tân Võ, không có hiệu quả với cường giả nhưng hiệu quả không tệ đối với kẻ yếu. Không ngờ nhà các ngươi lại có một đóa, không tệ lắm!"
Từ Tinh sững sờ, má nó, thế mà ngươi cũng biết ư?!
Quả nhiên là kiến thức rộng!
Gã vội nói: "Thứ này được tìm thấy trong di tích, nhưng vật này... có chút tai hại, kỳ thật khi phát hiện ra thì không chỉ có một đóa, có rất có ích cho việc cướng hóa thần ý võ sư. Nhưng sau khi thần ý lớn mạnh, nhục thân không chịu nổi, dễ sụp đổ hơn, không ít người Từ gia đã dùng nó rồi chết... Nhục thân trực tiếp sụp đổ, cuối cùng chỉ còn lại một đóa, vốn định để cháu ta sử dụng sau khi tấn cấp... Haiz, cháu của ta thật đáng thương, nó đã chết trong tay ác nhân."
Lý Hạo thầm mắng!
Má nó!
Thiên Kim Liên của ta!
Không chỉ một đóa mà là rất nhiều, kết quả đám Từ gia chết tiệt này lãng phí hết, như lời Từ Tinh nói thì nhà bọn họ tùy tiện dùng bảo vật lấy được, kết quả khiến cho tinh thần lực quá mạnh, cường độ nhục thân không đủ, tinh thần lực đè nát thân thể.
Đáng đời!
Điều đó là đương nhiên rồi, thứ này có hiệu quả rất tốt, nó vẫn có ích đối với Lý Hạo bây giờ chứ đừng nói là võ sư khác, nếu dùng nó với số lượng lớn mà ngũ tạng không đủ mạnh thì không nổ chết ngươi mới là lạ!
Trừ ba kiện Nguyên Thần Binh, trong ba kiện bảo vật còn lại Lý Hạo chỉ nhận ra Thiên Kim Liên, hắn không biết gì về hai bảo vật khác.
Một cái trông giống mảnh vỡ binh khí cường đại nào đó, nhìn rất huyền diệu.
Một cái là thứ trông giống lệnh bài nhưng rất mơ hồ, không thấy rõ chữ bên trên, không biết là lệnh bài gì hay chỉ là khối lập phương phổ thông mà thôi.
Về phần ba kiện Thần Binh thì đúng là mạnh hơn tầng dưới, có cảm giác nó còn mạnh hơn chuông gió hắn lấy được trước đó một chút.
Từ gia quả nhiên gia đại nghiệp đại, không hổ là thế lực bá chủ trấn áp phương Đông 200 năm, mấu chốt là nơi này chỉ có một phần, không phải toàn bộ tài phú của Từ gia, bảo bối chân chính có lẽ đều nằm trong tay Từ Khánh.
Dù vậy, có lẽ nơi đây cũng cất chứa phần lớn tài sản của Từ gia.
Lý Hạo thèm muốn chết nhưng không thể để lộ ra ngoài, hắn vẫn lộ vẻ ghét bỏ: "Được rồi, không có gì tốt cả, Thiên Kim Liên không tệ nhưng tác dụng với Yêu tộc không lớn, các ngươi tự giữ đi! Uổng công ta đi chuyến này!"
Từ Tinh bất đắc dĩ.
Tại tầm mắt ngươi quá cao mới đúng.
Gã vốn định dùng bảo vật để đổi lấy Sinh Mệnh Chi Tuyền, nhưng giờ thì không có cách nào mở miệng nổi.
Ai có thể nghĩ tới chuyện bảo khố Từ gia lại bị người ta xem thường chứ.
Lý Hạo điều khiển Hắc Báo trực tiếp đi xuống lầu, vừa đi vừa dùng tinh thần dao động hỏi: "Những rác rưởi này không có gì đẹp mắt, khi nào mới để ta xem Truy Phong Ngoa một chút?"
"Xin sứ giả hãy chờ một thời gian, Truy Phong Ngoa đang ở chỗ phụ thân ta, chờ phụ thân ta xuất quan, ta sẽ lập tức báo với sứ giả."
"Nhanh lên, Nhân tộc làm việc lúc nào cũng lề mề chậm chạp!"
"Chắc chắn rồi!"
Từ Tinh ngoan ngoãn như cháu trai, gã không cảm thấy có gì không ổn.
Gã vừa đi vừa nhìn ngọc truyền tin, thận trọng nói: "Sứ giả, nếu Truy Phong Ngoa không phải thứ Khuê Sơn cần, vậy thì chuyện hợp tác..."
Lý Hạo không khách khí đáp: "Nói sau đi!"
Từ Tinh có chút lo lắng, rất hi vọng Truy Phong Ngoa chính là thứ đối phương cần.
Gã lại nói: "Sứ giả, mạo muội hỏi một câu nữa, Long Thần Khuê Sơn và đế cung..."
"Long Thần đại nhân là kẻ thủ hộ bên ngoài đế cung, tồn tại trong đế cung không thể tuỳ tiện ra ngoài, vậy nên tùy ý chỉ điểm một phen, Long Thần đại nhân thiên phú không tồi, tu luyện đến tình trạng này, bây giờ quan hệ với đế cung đã gần gũi hơn."