Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 986 - Chương 986 - Ma Kiếm Giết Tứ Phương 1

Chương 986 - Ma Kiếm Giết Tứ Phương 1
Chương 986 - Ma Kiếm Giết Tứ Phương 1

Trong từ đường, người Từ gia cắn răng nghiến lợi phát biểu một bài ngôn luận về việc báo thù.

Mấy câu như thẹn với liệt tổ liệt tông đã nói không biết bao nhiêu lần, cuối cùng lại bắt đầu kể ra lịch sử huy hoàng của Từ gia và dự kiến tương lai.

Rõ ràng là nhi tử và cháu trai chết nhưng lại làm như đại hội tuyên thệ trước khi xuất quân.

Đây chính là thủ đoạn của chính trị gia.

Người đã chết rồi, nếu không mượn cơ hội này để tuyên dương lý niệm Từ gia một phen thì chẳng phải là chết vô ích rồi sao?

Bên ngoài, tất cả mọi người yên lặng nghe, không ai phản bác.

Kéo dài đến một giờ, trong từ đường Từ gia mới vang lên tiếng khóc, bắt đầu ai điếu vì cha con Từ Trấn, cũng không biết nếu hai cha con này còn sống thì sẽ nghĩ gì?

Tiếng khóc tang vang lên chứng tỏ lần tế điện này đã sắp kết thúc, Lý Hạo đã không chờ nổi nữa.

Thấy Từ gia sắp xong việc, hắn nhanh chóng truyền âm cho Từ Khánh: "Định Quốc Công, để bản vương xem được chưa? Bản vương chờ lâu như vậy rồi, là thật hay giả thì nói thẳng luôn đi, đừng trì hoàn thời gian của ta!"

Trong lòng Từ Khánh thầm mắng.

Đại cẩu này nói chuyện thật khó nghe.

Thân là bá chủ phương Đông, đã lâu rồi không có ai phách lối trước mặt lão như vậy, dù là mấy người Du Tiều bên dưới kia thì cũng chưa từng làm vậy.

Từ Khánh suy tư một phen, truyền âm với Lý Hạo: "Được thôi, nhưng sứ giả có biện pháp nào để xác định nó hữu dụng hay vô dụng không?"

"Đương nhiên!"

Lý Hạo ngạo nghễ truyền âm đáp lại: "Đây chỉ là việc nhỏ, kích thích lực lượng bản nguyên trong đó là được, mà các ngươi không hiểu cái này, để bản vương thử thì sẽ biết ngay là có tác dụng hay không, nếu không thì ngươi nghĩ tại sao bản vương lại được làm sứ giả chứ không phải Yêu tộc Húc Quang khác?"

Điều này cũng đúng.

Mấu chốt là Yêu tộc khác không phách lối như ngươi!

Xem ra Khuê Sơn Xà Vương cũng muốn mượn thân phận tiểu yêu này để chấn nhiếp phủ quốc công, nếu đại yêu bình thường tới đây thì khả năng cao sẽ là phủ quốc công sẽ không cho mượn Truy Phong Ngoa.

Nhưng Từ Khánh không phải người hiền lành, lão truyền âm: "Nếu xác định được là thật, hữu dụng với với Long Thần, vậy có thể phiền sứ giả nói thêm mấy câu được không?"

"Nói gì?"

"Tuyên bố Khuê Sơn liên minh với quốc công phủ, Khuê Sơn nhất mạch nguyện ý phái Yêu tộc tới trợ giúp phủ quốc công bình định họa loạn phương Đông."

Từ Khánh cần bọn họ công khai tỏ thái độ, không chỉ như vậy, lão nói tiếp: "Mặt khác, chúng ta cần Sinh Mệnh Chi Tuyền, Truy Phong Ngoa có thể cho Long Thần sử dụng miễn phí, không cần trả giá, chúng ta có thể dùng Thần Năng Thạch hoặc bảo vật khác để đổi lấy Sinh Mệnh Chi Tuyền trong đế cung. Mà nếu sứ giả nguyện ý đổi thì càng tốt hơn, chúng ta đang rất cần Sinh Mệnh Chi Tuyền với số lượng lớn!"

Lý Hạo bất mãn: "Những thứ rác rưởi kia ư?"

"So với thứ sứ giả nhìn thấy trong bảo khố thì tốt hơn một chút, đẳng cấp Thần Năng Thạch cao hơn, không phải loại mà sứ giả đã xem."

"Vậy cũng được, việc nhỏ thôi, Đại Mộc tướng quân chỉ cần hấp thu một chút năng lượng là có thể chuyển đổi thành Sinh Mệnh Chi Tuyền, rất đơn giản. Ta cứ tưởng là đại sự gì chứ."

Đại Mộc tướng quân!

Nghe vậy, Từ Khánh hiểu rằng đó chính là tên của vị Cổ Yêu kia.

Năm xưa nó là một vị tướng quân sao?

Mà đối phương nói nhẹ nhàng như vậy, xem ra ghi chép trên cổ tịch là thật, yêu thực càng cường đại thì càng dễ sinh ra Sinh Mệnh Chi Tuyền.

Lão có chút hâm mộ.

Tiếc là phủ quốc công không có yêu thực như vậy tồn tại.

Bây giờ các phương đều có một ít Sinh Mệnh Chi Tuyền, nhưng phần lớn là đồ tồn kho thu thập được trong di tích hoặc là phần tàn lưu trong yêu thực chết héo.

Không kẻ nào sở hữu yêu thực sống có thể sản xuất không ngừng.

Nghĩ đến đây, trong lòng Từ Khánh có chút phấn chấn, lượng lớn Sinh Mệnh Chi Tuyền rất hữu ích cho việc cường hóa ngũ tạng, hoàn toàn có thể trực tiếp cường hóa, không nhất thiết là chỉ dùng để cứu mạng.

Khi đó, mình có thể hoàn toàn giải phong chiến lực càng nhanh càng tốt, ở phương Đông này còn ai có thể là đối thủ của mình nữa?

Từ Khánh thương lượng với Lý Hạo xong thì quay người nhìn về phía bên ngoài từ đường, mở miệng nói: "Hôm nay, phủ quốc công tế điện khuyển tử. Lão hủ vốn không nên nói gì vào giờ phút này, nhưng trùng hợp là sứ giả của Khuê Sơn Long Thần cũng đến, có việc muốn tuyên bố với mọi người, mời long sứ đi lên nói chuyện..."

Hắc Báo ưu nhã bước đi, kiêu căng ngạo mạn, nghênh ngang tiến vào trong từ đường.

Bên ngoài, đám cường giả ánh mắt lấp lóe.

Thật sự sẽ hợp tác ư?

Mọi người chần chờ, đây là phủ quốc công, không phải nơi có thể gây chuyện, mấy người Du Tiều tính toán sẽ mai phục đại yêu này ở ngoài thành chứ không muốn động thủ tại nơi này.

Động thủ tại đây thì sẽ là đại loạn chiến.

Có quá nhiều cường giả, còn có người ủng hộ của các phe, có cả phe thứ ba và tổ chức phe khác, nếu gây chiến thì sẽ rất náo loạn, hơn nữa sau đó không dễ giấu diếm chân tướng.

Nếu muốn giết Kim Yêu thì cũng phải đợi ra khỏi thành, tìm chỗ không người, đồng thời diệt sạch người Từ gia hộ tống!

Bọn họ biết rằng nếu để đại yêu kia trở về thì Từ gia nhất định sẽ phái cường giả hộ tống nó, đây là chuyện đương nhiên.

Từ Khánh không ngốc, lão sẽ không cho bọn họ cơ hội.

Vấn đề là phải xem thực lực ai mạnh hơn, thủ đoạn của ai cao hơn.

Đây là ván cờ của song phương.

Giờ khắc này, tính mạng của đại yêu kia chính là yếu tố mấu chốt quyết định thành bại.

...

Lý Hạo thông qua Hắc Báo chạm đến Truy Phong Ngoa, thần ý thăm dò vào trong.

Một cỗ kiếm năng nhàn nhạt thuận theo Hắc Báo chảy vào, Truy Phong Ngoa chấn động một cái, Lý Hạo xác định đây là thật!

Xem ra vị quốc công này không dám làm giả.

Định Quốc Công thấy Truy Phong Ngoa chấn động thì cũng âm thầm kinh hãi, đến lão còn không thể hoàn toàn điều khiển Truy Phong Ngoa, chỉ dẫn dắt được một chút lực lượng mà thôi.

Vậy mà Cổ Yêu kia chỉ khẽ chạm vào lại khiến nó có phản ứng, quả nhiên truyền thừa xa xưa thật khó lường.

Giọng Lý Hạo vang lên bên tai lão: "Không sai, quả nhiên có lực lượng bản nguyên, nhưng hình như không nồng đậm lắm. Khả năng không phải một đôi, vẫn có chút khiếm khuyết, nhưng vậy đã rất khá rồi!"

Dứt lời, Lý Hạo lại nói: "Bản vương mang đi đây!"

"Sứ giả!"

Từ Khánh giật mình, cứ thế mang đi ư?

Bình Luận (0)
Comment