Hoàng tướng quân nghe tiếng, mấy người vội vàng nhìn nó, Lý Hạo vội vàng nói: "Đáng chết. Hình như có cỗ lực lượng đặc thù xâm lấn cơ thể bản vương. Người nào... Ngươi mạnh nhất, nhanh giúp ta khu trục thứ này... Cái này hình như là thế của võ sư."
Vuốt chó chỉ Hoàng tướng quân, Hoàng tướng quân không cự tuyệt, nhanh chóng nói: "Sứ giả an tâm, ta sẽ khu trục thế giúp sứ giả. Có lẽ vừa mới không phải mấy người Du Tiều xuất thủ, chẳng lẽ là võ sư ư?"
Gã nói một câu, Từ Tinh lên tiếng: "Có thể là mấy người Du Tiều chỉ điểm!"
Từ Tinh trừng Hoàng tướng quân.
Cần ngươi giải thích à?
Bất kể có phải hay không thì đó cũng là tội của bọn họ, để vị sứ giả Yêu tộc này ghi thù bọn họ, dù lần này mấy người kia trốn được thì Khuê Sơn cũng sẽ không bỏ qua.
Hoàng tướng quân hiểu rõ, không nói gì nữa.
Một cỗ năng lượng cường đại nhanh chóng tràn vào trong cơ thể Hắc Báo, hình như gã cảm nhận được gì đó, sợ hãi thán phục nhục thân cường hãn của Hắc Báo, cũng cảm nhận được có một cỗ thế đang phun trào.
Nhưng nó hơi giống... Kiếm thế!
Kiếm khách?
Gã lập tức nghĩ tới một người, đó là Quang Minh Kiếm, nhưng cảm giác này không giống lắm.
Gã mặc kệ, nhanh chóng đưa năng lượng vào áp chế cỗ thế này, cỗ thế này không yếu nhưng không thể lấy mạng đại yêu này, nhục thân đại yêu này thật sự rất mạnh.
Hắc Báo chẳng khác nào cái động không đáy, mặc cho gã đưa vào bao nhiêu năng lượng thì sau đó đều biến mất trong chớp mắt, Hoàng tướng quân tiếp tục truyền vào không ngừng, trong lòng thầm mắng Cổ Yêu này thật cổ quái.
Dần dần, trán gã đổ mồ hôi.
Một kẻ vừa tới Kỳ thuế biến như gã mà lại chịu thiệt vì một Cổ Yêu nhỏ yếu, trong khi gã cảm thấy năng lượng vừa tiến vào cơ thể liền biến mất.
Gã khẽ quát, truyền đi nhiều năng lượng hơn, toàn thân tập trung tinh thần.
Lý Hạo biết, cơ hội tới rồi.
Nếu lúc này mà không thể một kích tất sát thì giết tên này thật sự quá khó.
Trong lúc Hoàng tướng quân chuyên tâm trấn áp thế cho Hắc Báo, ánh mắt Hắc Báo lộ vẻ kinh hãi. Hoàng tướng quân thấy vậy thì nghi hoặc, chuyện gì vậy?
Ngay sau đó, Hắc Báo kêu thảm thiết!
"Gâu gâu!"
Nghe như tiếng chó sủa, Hắc Báo đau quá, lần này Lý Hạo thật sự không khách khí, hắn trực tiếp dùng kiếm xuyên bụng Hắc Báo, trong nháy mắt, chiêu kiếm cưỡng ép dung hợp ngũ thế đâm vào trái tim Hoàng tướng quân!
Lý Hạo biết làm vậy thì Hắc Báo cũng sẽ bị thương, nhưng hiện giờ hắn không quan tâm được quá nhiều, mà đây cũng không phải vết thương trí mạng.
Phụt!
Khoảng cách gần như thế, còn là mặt đối mặt, trong chớp nhoáng, dù Hoàng tướng quân kịp phản ứng thì cũng không kịp rút lui, gã trơ mắt nhìn kiếm đâm xuyên trái tim mình!
Gã không hiểu... chuyện này là sao?
Gã rất mạnh! Nhưng dù có mạnh hơn nữa thì cũng không ngờ trong bụng sứ giả Yêu tộc mà mình đang chuyên tâm cứu trị lại có một vị kiếm khách, kiếm khách này còn xuất kiếm giết mình!
Là kiếm khách đã tập kích sứ giả sao?
Sao hắn trốn được vào trong bụng sứ giả?
Gã không thể nào hiểu được.
Đến lúc này gã vẫn không nghĩ tới chuyện sứ giả là giả, gã chỉ không hiểu vì sao người này có thể lặng yên chui vào trong bụng sứ giả.
Đó là siêu năng đặc thù sao?
Nhưng đối phương là võ sư mà, phải không?!
Trong lúc gã đang mê mang, Hắc Báo vung vuốt trực tiếp đập nát đầu gã, lúc này gã mới hiểu ra, hóa ra sứ giả và kiếm khách cùng phe.
Nhưng muộn rồi!
Một người một chó liên thủ đánh giết Hoàng tướng quân trong chớp mắt.
Lúc này Từ Tinh và nhị tổng quản mới nhận ra tình thế không ổn, ý nghĩ đầu tiên trong đầu nhị tổng quản là trốn, ý nghĩ đầu tiên của Từ Tinh là nhào về phía tấm gương, mở ra cấm chế của nó, gã vừa mới phong tỏa nơi đây, nếu có người chết ở đây thì sẽ không ai biết.
Nếu mở ra thì đám Râu Đỏ sẽ tiến vào! Dù Râu Đỏ muốn làm phản thì hiện giờ cũng không dám giết gã, bởi vì Từ Khánh chưa chết, có lẽ Râu Đỏ sẽ nói là muốn bảo hộ gã mà tới.
Từ Tinh phản ứng không chậm nhưng Lý Hạo nhanh chóng chui ra khỏi bụng Hắc Báo, chém về phía Từ Tinh, kiếm thế cường hãn bộc phát, tay Từ Tinh đã sắp chạm đến gương nhưng không còn kịp nữa rồi!
Phụt!
Tinh Không Kiếm trực tiếp đâm xuyên cổ gã, Lý Hạo vung tay, đầu Từ Tinh móp méo, ánh mắt gã nhìn Lý Hạo đầy chấn động.
Bờ môi đóng mở, rõ ràng là đang nói... Lý Hạo!
Đúng vậy, gã đã thấy rõ dáng vẻ người giết gã, đó là Lý Hạo, dù hóa thành tro thì gã vẫn nhận ra, đó là kẻ đã giết đại ca, giết cháu trai của gã, toàn bộ phủ quốc công không ai là không biết, bởi vì bộ dáng của hắn đã lan truyền khắp.
Ma Kiếm!
Lý Hạo dùng một chiêu kiếm giết chết gã, quay người ra quyền, ầm vang một tiếng, hai vị Tam Dương trốn chạy trực tiếp bị đánh xuyên, sau đó hắn lại xuất kiếm tấn công nhị tổng quản bị Hắc Báo cắn chân.
Nhị tổng quản hét rầm lên: "Ma Kiếm... Ngươi là Ma Kiếm Lý Hạo!"
Giọng nói tràn đầy sợ hãi!
Không có khả năng, sao Ma Kiếm lại chui ra từ trong bụng con chó này, sao hắn có thể trở lại Từ gia, đối phương nên ở trong Bạch Nguyệt thành mới đúng, hiện tại có vô số người muốn giết hắn, nếu Từ gia không bạn tế điện thì đã phái người tới rồi!
Thế nhưng hiện tại Lý Hạo đang ở đây.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, trường kiếm chấn động, một kiếm chém ra, hàm răng Hắc Báo nghiến chặt, móng vuốt vung lên, nó không quan tâm vết thương trên bụng, trong nháy mắt móng vuốt đã đâm xuyên hạ thể đối phương... Tiếng thét chói tai lại truyền ra, Lý Hạo vung kiếm đánh xuống.
Bịch một tiếng, tiếng kêu chói tai kết thúc!
Không gian an tĩnh.
Dưới mặt đất, năm thi thể chết không nhắm mắt, Hoàng tướng quân mất đầu, chắc hẳn gã là người chết oan nhất.
Gã là Kỳ thuế biến!
Nếu đối chiến trực diện, dù Lý Hạo liên thủ với Hắc Báo thì cũng không giết được gã, chỉ có thể chạy trốn mà thôi, nhưng hiện giờ gã đã bị Lý Hạo giết dễ dàng như vậy.
Một giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền nhỏ lên bụng Hắc Báo.
Hắc Báo ai oán nhìn Lý Hạo, mặc dù Lý Hạo cho nó hai giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền nhưng nó vẫn cảm thấy ủy khuất, đau quá!
Lý Hạo không nói gì, nhanh chóng nhặt xác.
Tiếp theo hắn nhanh chóng đi xuống, lấy đi toàn bộ 6 kiện bảo vật ở lầu ba.
Sau đó hắn đến lầu hai thu sạch Nguyên Thần Binh kia vào nhẫn trữ vật.
Cuối cùng hắn nhanh chóng đến lầu một, thu sạch tất cả nhẫn trữ vật, dùng một sợi dây thừng nhanh chóng xuyên lại, biến thành một dây nhẫn thật dài, giáp bạc hiển hiện, dây chuyền bị Lý Hạo thu vào trong.
Lý Hạo cũng không bỏ qua những Phá Không Giáp trên mặt đất kia, mặc dù không biết dùng như thế nào...
Hắn lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật rồi nhanh chóng thu lấy.
Bên ngoài mơ hồ truyền đến công kích âm thanh, hiển nhiên có người đang công kích bảo khố.
Lý Hạo tốn chút thời gian để dọn sạch tất cả áo giáp, sau đó hắn về lầu bốn, giờ phút này, lầu bốn chỉ có một bảo vật lẻ loi trơ trọi... Mảnh gương vỡ.
Trên mặt kính vẫn chiếu tình huống bên ngoài.
Bên ngoài, hình như Râu Đỏ đã giết một vị Húc Quang, dọa lui rất nhiều người, lúc này lão đang dẫn người tấn công bảo khố, trong mắt tràn đầy vẻ tàn nhẫn.
Một nơi khác, Từ Khánh đang đánh Du Tiều hộc máu.
Mọi chuyện xảy ra rất nhanh.