Lý Hạo nhìn thoáng qua mặt kính, nếu lấy đi thứ này, Râu Đỏ sẽ thành công xông vào trong, nếu không lấy đi... Chẳng lẽ ở đây chờ Từ Khánh giết đám người kia xong thì tới giết mình ư?
Mình có thể bị thiên đao vạn quả không?!
Lý Hạo lấy ra một cái rễ cây, trong mắt lộ vẻ tàn nhẫn.
Râu Đỏ không cản mình thì thôi, nếu ngăn cản, hắn sẽ cho kẻ kia ăn một rễ cây!
Thực lực Tiểu Thụ không yếu, thứ đồ chơi này cũng có thể giết Râu Đỏ.
Nếu không được thì hắn và Hắc Báo sẽ hợp sức, vậy cũng có hi vọng giết tên kia.
Lý Hạo quyết tâm, trong nháy mắt thu nhập mảnh kính vỡ vào trong nhẫn trữ vật.
Phút chốc, vòng bảo hộ biến mất.
Bên ngoài truyền đến tiếng vang, từng tiếng ầm ầm vang lên!
Thanh âm âm lãnh của Râu Đỏ truyền đến: "Nhị công tử, ta đến bảo hộ ngươi!"
Nơi xa, Từ Khánh nao nao.
Vừa rồi, dường như phủ quốc công đã mất đi thứ gì đó...
Khi Từ Khánh đang giật mình, nơi xa truyền đến giọng nói kinh ngạc của Râu Đỏ: "Ngươi là ai? Đám người Nhị công tử đâu?"
Râu Đỏ thật sự rất kinh ngạc!
Người kia là ai?
Lý Hạo thấy lão tấn công mình, ngoài ra còn có ba vị cường giả Húc Quang khác dù chỉ là Húc Quang sơ trung kỳ, thế nhưng hắn làm gì có thời giờ để dây dưa cùng bọn họ.
Cường giả Kỳ thuế biến đúng không?
Lý Hạo cắn răng, rễ cây lập tức bị kích phát.
Râu Đỏ muốn chém người này nhưng ngay sau đó đã lộ vẻ hoảng sợ, giờ khắc này, trước mắt lão dường như xuất hiện một gốc đại thụ che trời, vô số nhánh cây bắn đến chỗ lão!
Ảo giác ư?
Râu Đỏ thầm nghĩ, lão rống to một tiếng, tay cầm đại đao chém về phía đại thụ!
Trong chớp nhoáng, một vòng quang huy chiếu rọi toàn bộ Đông Tâm thành!
Từ Khánh và mấy người Du Tiều đều chấn động, bọn họ như nhìn thấy một cây đại thụ, trong nháy mắt, đại thụ mọc ra ngàn vạn nhánh cây, trực tiếp đem đâm xuyên Râu Đỏ và ba thuộc hạ của lão! Toàn thân bọn họ đều là lỗ!
Râu Đỏ hoàn toàn choáng váng, đầu cũng bị đâm xuyên thành lỗ máu, Lý Hạo cực kỳ chấn động, hắn không kịp nghĩ nhiều, lập tức cầm kiếm chém ra.
Đầu lâu rơi xuống!
Hắc Báo cũng vồ chết mấy kẻ khác...
Kỳ thật bọn họ đều chết gần hết rồi.
Công kích của đại thụ biến mất, trong không trung chỉ còn lại Lý Hạo và Hắc Báo.
Lý Hạo nhanh chóng tóm lấy đám thi thể!
Nhìn về nơi xa, hắn điên cuồng cười to: "Từ Khánh, nghe được giọng ta không? Đồ ngu ngốc! Sứ giả Yêu tộc gì chứ, lời bịa đặt của ta mà ngươi cũng tin ư? Còn chủ động dâng tặng Truy Phong Ngoa nữa, đa tạ sự khẳng khái của Định Quốc Công. Hai đứa con trai của ngươi, tôn tử của ngươi, tướng quân của ngươi, tổng quản... Ta thu nhận hết rồi! Đúng rồi, còn có bảo khố của ngươi nữa... Ha ha ha, đa tạ!"
Từ Khánh ngây ngốc.
Giờ khắc này, đại cẩu màu vàng trong không trung hóa thành chó đen.
“Gâu gâu gâu!" Hắc Báo kêu to, cực kỳ đắc ý.
"Lý... Lý Hạo..."
Từ Khánh giật mình!
Lý Hạo?
Lý Hạo cười lớn: "Là ta, thế mà ngươi thật sự tin tưởng chó của ta là đại yêu đế cung gì đó ư? Quá ngu xuẩn!"
Dứt lời, hắn phá không lao đi với tốc độ cực nhanh.
Từ Khánh giật mình, cả người đều bàng hoàng hoảng hốt, ta... bị lừa ư?
Ta bị lừa rồi!
"Lý Hạo!"
Lão gầm lên, trong ánh mắt tràn đầy mùi máu tanh, lão nổi giận quát: “Cút!"
Oanh, lão đánh bay Du Tiều.
"Đuổi theo, giết Lý Hạo! Không giết được hắn thề không làm người!"
Lão đã hoàn toàn điên cuồng.
Hai đứa con trai, Truy Phong Ngoa, bảo khố, Kính Diện Thần Binh của ta...
Tất cả đều mất rồi!
Lúc này lão không quan tâm đến đám người Du Tiều nữa, sớm muộn gì lão cũng giết được những người này, nhưng Lý Hạo thì nhất định phải lưu lại đây ngày hôm nay!
Thiên Địa tướng quân và mấy vị khách khanh nhao nhao lao về phía bên kia, sắc mặt bọn họ cũng biến đổi không chừng.
Lý Hạo!
Đây là một bê bối lớn!
Là một chuyện cười lớn!
Đường đường là Định Quốc Công bá chủ phương Đông, thế mà lại bị Lý Hạo đến tận nhà lừa gạt, lão còn chủ động dâng ra chí bảo, còn mất đi hai đứa con trai.
Du Tiều thấy Định Quốc Công mặc kệ đám người bọn họ thì cũng rung động.
Sau đó y nhìn về phía Lý Hạo đang trốn chạy, nhíu mày.
Lý Hạo này... khá thú vị.
Nếu động tĩnh nhỏ một chút thì có lẽ hắn đã có thể lặng yên độn địa chạy thoát, mà có Râu Đỏ ở đó thì chắc động tĩnh không thể nhỏ được, nhưng nếu che giấu tung tích, không nói chính mình là Lý Hạo thì có lẽ Định Quốc Công sẽ không điên cuồng đến thế.
Không đơn giản chỉ vì Lý Hạo giết người, chiếm bảo, còn có một yếu tố nữa là Thần Kiếm của Lý gia!
Ánh mắt y lấp lóe, nhanh chóng nói: "Đi thôi! Trở về. Mọi người tự bảo trọng, nhưng hiện giờ cũng là cơ hội, trải qua trận này, lão già Từ Khánh sẽ tổn binh hao tướng, mấu chốt là lão sẽ mất hết thanh danh, ai sẽ tin tưởng một kẻ vô dụng như lão có thể dẫn dắt phương Đông đi về phía huy hoàng chứ? Nhanh trở về lan truyền tin tức khắp thiên hạ. Từ Khánh, cứ chờ bị thiên hạ trào phúng đi!"
Y không địch nổi Từ Khánh, giờ phút này tiếp tục ở lại thì chỉ có một con đường chết.
Về phần đám kẻ yếu phủ quốc công thì y không muốn giết, làm vậy không có ý nghĩa gì.
Còn phương án đi cứu Lý Hạo thì... Quên đi thôi, không nên chôn cùng hắn, hơn nữa y cũng không có lý do để đi cứu, nếu không phải tại gia hỏa Lý Hạo này thì bọn họ đã không gặp nguy hiểm gần chết, bọn họ không tính sổ với Lý Hạo là tốt lắm rồi.
Nói xong, Du Tiều bay lên không đánh ra một quyền, hỏa diễm ngập trời, ngọn lửa bùng lên lan khắp phủ quốc công!
Trong nháy mắt, một thanh âm vang vọng khắp Đông Tâm thành: "Định Quốc Công Từ Khánh vô năng, dối trá đến cực điểm, lão mưu toan hại chết thủ lĩnh 21 hành tỉnh hành chính Đông Bộ. Ma Kiếm Lý Hạo tấn công vào phủ, chém chết đạo tặc Đông Hải - Râu Đỏ cấu kết cùng Từ Khánh."
Thủ đoạn bỏ đá xuống giếng của mấy người Du Tiều rất tốt, cuối cùng bọn họ còn quát: "Từ Khánh đã bị Lý Hạo chém giết, phủ quốc công hủy diệt, thiên địa cùng vui!"
Dứt lời, mấy vị cường giả nhanh chóng chạy trốn khắp tứ phương.
Chỉ có trở lại địa bàn của mình thì mới an toàn.
Về phần Định Quốc Công có chết hay không thì lúc này lão cũng không rảnh để bác bỏ tin đồn, chỉ sợ hiện tại lão đang điên cuồng đuổi giết Lý Hạo, làm gì còn hơi sức quản chuyện nơi này.
Tin tức vừa lan ra, trong nháy mắt Đông Tâm thành đã chấn động!
Trong thành, vô số thám tử ẩn núp đều há hốc miệng, miệng há to hơn cả trứng gà!
Chúng ta... Nghe nhầm ư?
Ai cơ?
Ma Kiếm Lý Hạo?
Trời ạ, đây là chuyện thiên phương dạ đàm ư? Sao có thể như vậy?
Bá chủ tọa trấn phương Đông 200 năm - phủ Định Quốc Công bị Lý Hạo trực tiếp hủy diệt rồi ư?
Thiên hạ... sắp rung chuyển.
Đó không phải là tiểu nhân vật, đây là tin tức bá chủ đại lục phương Đông bị giết chết...
Trong nháy mắt, vô số ngọc truyền tin nhanh chóng truyền đi tin tức, trong chớp mắt đã truyền khắp thiên hạ.