Tứ phương chấn động.
Hiện tại Lý Hạo đang thở dốc kịch liệt.
Hắn nuốt một giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền, khôi phục chút thương thế, nội kình lại bừng bừng phấn chấn, Truy Phong Ngoa bộc phát lực lượng, hắn lao đi nhanh như chớp, bỏ xa truy binh sau lưng!
Giờ phút này chỉ còn ba người đuổi kịp hắn, đó là Từ Khánh và hai vị Thiên Địa tướng quân.
Ba người vẫn luôn đuổi theo phía sau hắn, tốc độ cũng cực nhanh.
Sắc mặt Từ Khánh lạnh băng!
Giờ phút này, lão không nói chuyện, chỉ một mực đuổi theo, bọn họ đã đuổi theo mấy trăm dặm từ phủ quốc công đến đây, đã cách Đông Tâm thành rất xa, tốc độ của Lý Hạo rất nhanh, nhưng 3 vị cường giả Thuế Biến đều không chậm.
Về phần đám Húc Quang còn lại thì đã bị bỏ xa.
Lúc này hai chân Từ Khánh như gió lốc, phi hành không giống siêu năng mà là lướt đi, mỗi lần lướt đều vượt xa hai vị cường giả Thuế Biến kỳ còn lại, chân khẽ động một cái là đã vượt qua vài trăm mét.
Khoảng cách song phương vẫn luôn duy trì 4000 - 5000 mét, nhưng mỗi lần Lý Hạo tiêu hao hết nội kình, chậm lại một chút thì đối phương đều sẽ nhanh chóng đuổi theo, rút ngắn khoảng cách.
Tốc độ của Lý Hạo chậm hơn bọn họ rất nhiều, phải lợi dụng Truy Phong Ngoa thì mới có thể kéo giãn khoảng cách.
Phía trước, Lý Hạo thở dốc, hiện giờ hắn không chỉ phải chạy trốn mà còn phải mang theo Hắc Báo, tốc độ của Hắc Báo rất nhanh nhưng vẫn kém hơn Thuế Biến kỳ, hiện giờ tình cảnh thật sự là chó cưỡi người!
Lý Hạo không rảnh quan tâm đến Hắc Báo, Hắc Báo bám chặt bờ vai hắn, nhanh chóng lao đi nhờ sự lôi kéo của Lý Hạo.
Bốn người một chó im lặng chạy trốn truy đuổi, không ai gây ra động tĩnh lớn gì.
Đang bị truy sát thì sao phải dẫn thêm người tới?
Lý Hạo sợ nhiều người thì chính mình sẽ gặp nguy hiểm.
Từ Khánh sợ nhiều người thì sẽ có kẻ cướp mất thứ lão nhắm đến!
Lão nhất định phải giết chết Lý Hạo!
Không giết được Lý Hạo thì không thể rửa sạch nỗi sỉ nhục này, thực ra, đối với một kẻ lão luyện trên chính trường như lão thì vấn đề mấu chốt là lợi ích vô cùng lớn sau khi giết được hắn, đó là hai kiện Thần Binh, Thần Kiếm Lý gia, có lẽ như vậy có thể giúp lão trực tiếp giải phong chiến lực không chút kiêng kỵ.
Vậy nên bốn người đều ăn ý không lên tiếng, cứ như vậy cắm đầu mà chạy.
Trong mắt Lý Hạo lộ ra sự lo lắng.
Tốc độ của đám người kia vượt quá sức tưởng tượng.
Tiếp tục như thế thì mình không thể kiên trì lâu được, dù vẫn luôn bổ sung kiếm năng để dùng Truy Phong Ngoa nhưng như vậy cũng phải tiêu hao thần ý, khi thần ý tiêu hao hết... Vậy hắn sẽ khó chạy thoát!
"Đến Khuê Sơn ư?"
Lý Hạo thầm nghĩ, đến Khuê Sơn thì sẽ mang đến phiền toái không nhỏ cho đại xà.
Hắn đã tránh thoát hiềm nghi có quan hệ với đại xà, nếu hắn đến Khuê Sơn thì có phải là không thích hợp hay không?
Nhưng nếu không có ai ngăn cản mấy tên này thì hắn rất khó chạy thoát.
"Ngân Nguyệt quá xa, Khuê Sơn... không cần thiết..."
Từng suy nghĩ hiện lên, kỳ thật trong lòng Lý Hạo đã có quyết định, ngay sau đó, hắn thay đổi phương hướng, chạy về phía Tây!
Bên kia là Đông Hải.
Sắc mặt Từ Khánh khẽ dao động, Lý Hạo muốn đi Đông Hải sao?
Hắn muốn vào trong biển ư?
Lão nhanh chóng lấy ra ngọc truyền tin, dù là Đông Hải hay lục địa thì đều là địa bàn của lão!
Lý Hạo muốn thoát khỏi phương Đông không khác gì người si nói mộng!
Tứ Hải bao quanh Trung Bộ, Đông Nam Tây Bắc Tứ Hải đều nối liền với nhau, có chỗ liên kết bằng nhánh sông nhưng cuối cùng Tứ Hải vẫn sẽ nối liền thành một vòng tròn bao lấy cả đại lục Trung Bộ.
Thời khắc này, Lý Hạo đang chạy về hướng Đông Hải.
Bắc Hải có 8 đoàn hải tặc lớn, đoàn hải tặc Tinh Quang là mạnh nhất.
Đông Hải cũng có hải tặc, mặc dù không hung hăng ngang ngược như Bắc Hải nhưng cũng có không ít, Râu Đỏ chính là loại hải tặc số một số hai ở đó, những hải tặc này đa số đều do bá chủ, hào cường nuôi dưỡng!
Có kẻ nuôi để tự vệ, có kẻ muốn cướp đoạt, cũng có kẻ muốn phong tỏa đại lục...
Sở dĩ bọn họ lựa chọn vào biển là bởi vì ngân khải có công năng đi trên biển, chạy dễ dàng hơn khi ở trên lục địa, hơn nữa sẽ bí mật hơn, nếu là trên lục địa thì chỉ có thể trốn vào sơn lâm, chỉ kiểm soát được một khu vực, còn trong biển thì khác, biển cả rộng lớn, ở trong đó rồi thì kẻ khác phải tìm kiếm một phen mới ra được tung tích.
Hắn là võ sư, chỉ cần trốn khỏi tầm mắt bọn họ thì những người này sẽ không thể đuổi theo được nữa.
Lý Hạo hạ quyết tâm.
Còn một nhân tố khác là trong biển có đại yêu, có vài đại yêu thực lực không yếu, võ sư thì không sao, nhưng siêu năng mà tiến vào thì chẳng mấy chốc sẽ bị phát hiện, Lý Hạo và Từ Khánh đều là siêu năng Thuế Biến kỳ, một khi bọn họ tiến vào hải vực, gặp phải đại yêu thì rất dễ bị đại yêu vây công.
Hắn vốn định lợi dụng đại xà để ngăn chặn đối phương, hiện tại Lý Hạo niệm ân tình của nó nên chọn trốn vào biển.
Kiếm năng điên cuồng hiện lên.
Đang chạy, Lý Hạo lấy ra một bảo vật, đó là Thiên Kim Liên.
Cả 8 cánh sen đều còn ở đây.
Hắn trực tiếp kéo đứt một cánh rồi nuốt vào trong bụng, một dòng nước xuất hiện dũng mãnh tràn lan khắp ngũ tạng, cường hóa ngũ thế.
Khí tức hắn có chút rung chuyển, phía sau, Từ Khánh cảm nhận được gì đó, lão biến sắc, ngay sau đó lão đột nhiên bộc phát, trong nháy mắt đã lao đi hơn ngàn mét, nhanh chóng tới gần Lý Hạo!
Lý Hạo khí huyết dâng lên, Huyết Đao Quyết bộc phát, huyết khí tràn vào Truy Phong Ngoa, lần nữa gia tốc, nhanh chóng phóng đi xa!
Từ Khánh lạnh lùng nhìn Lý Hạo chạy trốn, giọng nói lạnh lùng vang lên: "Lý Hạo, ngươi cảm thấy mình sẽ có cơ hội chờ Ngân Nguyệt cứu viện giống như Quang Minh Kiếm sao?"
Lý Hạo im lặng.
Bọn họ không cần thiết phải giao lưu.
Ngữ khí Từ Khánh dịu đi một chút: "Ngươi chỉ cần trả Truy Phong Ngoa lại cho ta, ân oán của chúng ta không phải là không thể xóa bỏ. Gặp lại vẫn có thể bình thản như thường, giang hồ là như thế, ngươi giết ta, ta giết ngươi, ta xem thường ngươi, mất con mất cháu là do ta tài nghệ không bằng người. Nhưng cừu hận không nên kéo dài, ngươi trả Truy Phong Ngoa cho ta, sau đó ngươi đi dương quan đạo của ngươi, ta qua cầu độc mộc của ta, ngươi thấy thế nào?"
Lý Hạo im lặng.
Ta có điên đâu!
Trả Truy Phong Ngoa cho ngươi thì ta còn đường sống à?
Chắc chắn sẽ trốn không thoát!