Suốt ngày hôm đó Dương Phong đã không quay về biệt thự số 7 gặp nàng, hắn có một cuộc hội nghị quan trọng cần tham gia, Thư Di đã tìm lại được em gái nàng cảm thấy cuộc sống của mình đã dần nở hoa và như tìm lại được nguồn sức sống mới, Thư Di nằm trên giường chỉ mong đêm mau qua đi đến nàng được đến gặp em gái mình.
Suốt cả đêm nàng không tài nào chợp mắt được, cứ nghĩ đến khoảnh khắc hai chị em được đoàn tụ, khuôn miệng của Thư Di chẳng thể nào khép lại được, nàng sẽ cố gắng hoàn thành việc học để trở thành một diễn viên thực thụ mới có thể chở che nuôi nấng em gái của mình, dù sao bản hợp đồng giữa nàng và Dương Phong là một thức gì đó vô cùng mơ hồ, hắn đã giúp đỡ nàng đến như thế, Thư Di không muốn ỷ lại vào Dương Phong mối quan hệ của bọn họ mãi mãi chẳng thể lâu dài vì vốn dĩ cả hai sống ở hai thế giới khác nhau, địa vị chênh lệch một cách rõ rệt, nàng luôn là một cô gái hiểu chuyện chưa bao giờ cầu xin hắn cho mình một danh phận, Thư Di chỉ lặng lẽ phục tùng Dương Phong và hắn dùng tiền che chở bảo vệ cho nàng, hắn đến với nàng cũng chỉ là một mối quan hệ giao dịch.
………
Dương Phong ăn mặc chỉnh tề trong bộ quân phục màu trắng uy nghiêm bước vào hội nghị, thật ra bữa tiệc ngày hôm nay cũng chính là bắt đầu cho chuỗi ngày bi kịch của Thư Di. Một cuộc gặp gỡ do chính gia đình của Dương Phong đã sắp xếp cho hắn và con gái của thủ trưởng Hoa Thành là Hoa Dao, cô ta nổi tiếng trước nét đẹp sắc sảo, có đôi phần cá tính, Hoa Dao là một cô gái tài sắc vẹn toàn cô đang sở hữu một chuỗi doanh nghiệp, một mình Hoa Dao đã quán xuyến tất cả, là một nữ doanh nhân thành công, nhưng tại sao cô ta lại chấp thuận một cuộc hôn nhân chính trị này.
Vì Hoa Dao là một con người tham vọng, cô ta muốn chiếm lĩnh thị trường mà gia đình họ Thẩm đang quản lý, cuộc hôn nhân với một đô đốc quả là không tồi, những việc kinh doanh phi pháp của cô ta cũng sẽ dễ dàng được nhà chồng bao che, Hoa Dao đã chấp nhận quay về nước để chuẩn bị cho cuộc hôn nhân chính trị của mình mà không hề phản đối.
Hoa Dao bước vào bên trong buổi tiệc cô ta như một nhân vật chính của buổi tiệc, trong chiếc váy màu đỏ rượu vang, chân váy xẻ cao để lộ đôi chân thon dài trắng không tùy vết, thân áo ôm sát để lộ đường cong hoàn mỹ, Hoa Dao búi gọn mái tóc phụ kiện lấp lánh khiến cho mọi người có mặc đều phải đoái nhìn theo, tiếng giày cao gót ma xát vào sàn nhà vô cùng cuốn hút, Hoa Dao tiện tay đón lấy ly rượu mà phục vụ đưa đến, cô ta có đôi phần cao ngạo nhưng lại vô cùng quyến rũ, Hoa Dao chủ động tiến về phía Dương Phong nâng ly rượu lên chủ động chào hỏi.
“Theo tôi nhận thấy không lầm thì đây chính là ngài đô đốc mà ba tôi đã nhắc đến.”
Dương Phong luôn lịch thiệp với phái nữ hắn gật đầu đáp.
“Cô nhìn người tốt thật đấy.”
Hoa Dao mỉm cười nâng lên rượu lên mời Dương Phong, cả hai cùng uống vào một ngụm rượu thay cho lời chào hỏi, Thẩm phu nhân bước về phía con trai và Hoa Dao để mở lời cho mối hôn sự của hai bên.
“Xin chào Hoa tiểu thư đã lâu không gặp vẫn xinh đẹp và khí chất.”
Hoa Dao cúi đầu lễ phép chào hỏi.
“Xin chào phu nhân, phu nhân đã quá khen cho cháu, cháu vẫn không bằng người vừa trẻ đẹp lại có tài ăn nói như phu nhân đây ạ.”
Thẩm Phu Nhân mỉm cười đoan trang, nhưng không kém phần uy nghiêm.
“Cháu cũng vậy, đây là con trai của ta hai đứa làm quen với nhau đi.”
Dương Phong quan sát người phụ nữ được ba mẹ sắp đặt hôn sự, phụ nữ giống như Hoa Dao hắn gặp không ít, tiểu thư con nhà tài phiệt đều muốn kết giao mối hôn sự với gia đình của đốc quân, nhưng Dương Phong lại chẳng có hứng thú, những người phụ nữ như Hoa Dao chỉ thích người khác phục tùng mình, đến vì lợi dụng ngoài ra không có mục đích nào khác. Ánh mắt Dương Phong dời sang nơi khác hắn không muốn tiếp tục nghe những lời vớ vẩn của mẹ, nhưng ánh mắt của Thẩm phu Nhân đã đanh lại bà muốn con trai của mình phải chấp thuận và chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc hôn nhân vụ lợi này.
“Con định đi đâu?” – giọng bà có đôi phần răng đe.
Dương Phong nhạt giọng trả lời.
“Con đi sang nơi khác để mẹ và cô Hoa Doa đây có thể thoải mái nói chuyện với nhau.”
Hoa Dao không hề kiên dè cô ta tiến gần đến chủ động đưa tay ra đề nghị với Dương Phong.
“Có thể cùng nhau khiêu vũ một giai điệu được không thưa ngài.”
Dương Phong mỉm cười đón lấy bàn tay của Hoa Dao.
“Được nếu đó là đều quý cô đây muốn.”
Hai người cùng bước ra đại sảnh bắt đầu bước đi theo điệu nhạc du dương, Hoa Dao cố tình tiếp cận để rút ngắn khoảng cách với đốc quân lạnh lùng này, thái độ thờ ơ của hắn càng tăng thêm bản tính muốn chinh phục của Hoa Dao.
“Chúng ta là lần đầu gặp mặt có vẻ ngài quá thờ ơ với tôi.”
Hoa Dao cố tình đưa bàn tay uyển chuyển men từ cổ xuống ngực của Dương Phong đầy ẩn tình, sắc thần của hắn vẫn không thay đổi, đôi mắt nhìn vào sâu thẩm âm vực trầm khàn của người đàn ông vang lên.
“Tôi không thờ ơ chỉ không muốn va vào hoa hồng có gai.”