Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ? (Bản Dịch)

Chương 147 - Chương 147: Hắn Làm Sao Biết Rằng Tiền Không Phải Dễ Kiếm? (1)

Chương 147: Hắn làm sao biết rằng tiền không phải dễ kiếm? (1) Chương 147: Hắn làm sao biết rằng tiền không phải dễ kiếm? (1)Chương 147: Hắn làm sao biết rằng tiền không phải dễ kiếm? (1)

"Ta? Làm sao ta có thể đưa tiền cho hắn được chứ?" Hứa Đức Minh bực bội nói.

"Làm sao hắn có thể mở công ty nếu ngươi không cho hắn tiền được? Hắn đẻ ra tiên được à?" Tạ Băng Diễm vẫn còn nghi ngờ: "Đều là do ngươi nuông chiêu hắn quá mức nên mới khiến hắn không biết trời đất như thế này! Chuyện này ta đã nói với ngươi từ lâu rồi, bản tính Hứa Mặc không tốt đẹp gì nên cần phải ép buộc hắn thay đổi. Nếu hắn không thay đổi được thì sớm muộn gì cũng trở nên hư hỏng! Hơn thế nữa, hắn cũng không bao giờ có thể bước được vào giới thượng lưu của xã hội! Ta nghĩ chắc chắn là ngươi đã bí mật cho hắn tiền!"

Hứa Đức Minh cáu gắt nói: "Ta còn cảm thấy ngươi là người đã đưa tiền cho hắn đấy! Tại sao ta lại phải đưa tiền cho hắn làm cái gì chứ? Cái thứ ngỗ nghịch này thật sự làm ta tức chết mất thôi!"

"Không đưa tiền cho Hứa Mặc thì hắn làm sao có tiên được? Tiền đấy hắn kiếm từ đâu ra?" Tạ Băng Diễm nghi ngờ nhìn Hứa Uyển Đình.

Hứa Uyển Đình vội nói: "Ta cũng không đưa tiền cho hắn. Có lẽ Hứa Mặc có cách riêng của mình. Huống chỉ, công ty của hắn đã huy động vốn thành công!"

"Cái gì? Huy động vốn thành công sao?" Hứa Đức Minh cùng Tạ Băng Diễm giật mình.

"Đúng vậy! Sau khi huy động được một trăm năm mươi triệu thì cho đến hiện tại, giá trị công ty của hắn đã đạt khoảng một tỷ năm trăm triệu!" Hứa Uyển Đình nói.

Đùng!

Hứa Đức Minh và Tạ Băng Diễm không khỏi kinh hãi, hai mắt bọn họ mở to không thể tin tưởng được.

"Một tỷ năm trăm triệu?" Tạ Băng Diễm kinh ngạc kêu lên.

Nếu chỉ có một tỷ năm trăm triệu tệ thì đối với một gia đình giàu có như nhà họ Hứa thì số tiên đó cũng không tính là qì.

Sản nghiệp của nhà họ Hứa rất lớn và đều liên quan đến trang sức, vàng, mỹ phẩm. Mặc dù phần lớn đều là sản nghiệp từ thế hệ trước để lại, chỉ có một số ít là tài sản được chia từ người đứng đầu nhà họ Hứa. Nhưng đối với việc một người trẻ tuổi mới chỉ có mười tám tuổi đã nắm giữ một tỷ năm trăm triệu tệ trong tay thì lại là một việc vô cùng đặc biệt.

Phải biết rằng phần lớn tài sản của nhà họ Hứa là tài sản cố định, cũng không có nhiều vốn lưu động. Toàn bộ số tiền vốn lưu động mà nhà họ Hứa có thể đem ra được cũng chỉ có mấy trăm triệu tệ mà thôi.

Đó là một khái niệm rất lớn!

Và chỉ trong một vài tháng trước, Hứa Mặc đã thành lập một công ty trị có giá trị một tỷ năm trăm triệu tệ. Chuyện này cho dù xảy ra ở thành phố Hạ Hải hay ở Thủ Đô thì tuyệt đối là một kỳ tích.

Hãy nhớ rằng Hứa Mặc mới chỉ mới có mười tám tuổi và hắn vừa mới tốt nghiệp cấp ba.

"Uyển Đình, ngươi không phải đang lừa gạt ta đấy chứ? Một người như hắn có thể làm ra một công ty có trị giá một tỷ năm trăm triệu tệ sao?" Tạ Băng Diễm nhìn Hứa Uyển Đình với vẻ mặt không tin.

Hứa Đức Minh nhíu mày: "Liệu Hứa Mặc có phải bị ai đó lừa rồi không? Ai đã đầu tư cho hắn chứ?" Nghe vậy, Tạ Băng Diễm ngay lập tức trở nên nghiêm túc: "Uyển Đình, ngươi tốt nhất hãy giải thích rõ ràng cho ta đây là chuyện gì? Đứa con bất hiếu này tuyệt đối không thể tạo ra một công ty có giá trị một tỷ năm trăm triệu tệ. Ta quá hiểu rõ Hứa Mặc! Hắn căn bản sẽ không làm tốt chuyện gì cả! Đến tột cùng là ai đã lừa hắn? Liệu có phải họ đang nhắm vào nhà họ Hứa hay không?”

"Không phải!" Hứa Uyển Đình nghe những lời này, vội vàng giải thích: 'Hứa Mặc đã thực hiện một dự án và dự án này rất thành công. Mấy ngày trước đây, hắn đã nhận được vốn đầu tư. Hiện tại Hứa Mặc vẫn đang tiếp tục làm dự án này!"

"Dự án nào có thể kiếm được một tỷ năm trăm triệu tệ chỉ trong vòng hai, ba tháng? Ngươi không hiểu hay ta không hiểu? Đó không phải là mười lăm tệ, không phải là một trăm năm mươi, mà là một tỷ năm trăm triệu tệ! Ngươi lại nói với ta rằng Hứa Mặc chỉ trong hai, ba tháng đã kiếm được một tỷ năm trăm triệu tệ? Chỉ dựa vào khả năng của hắn?”

Tạ Băng Diễm trở nên tức giận, bà ta hoàn toàn không tin vào điều này.

Điều này thật vô lý.

Hứa Đức Minh không nói gì, trâm trọng nhìn chằm chằm vào Hứa Uyển Đình.

"Dự án của Hứa Mặc được gọi là xe đạp công cộng, còn được gọi là kinh tế công nghệ công cộng. Hiện tại đã phủ khắp hơn nửa thành phố Hạ Hải! Không có ai lừa dối hắn cả, dự án này đã được nhiều người xem trọng!" Hứa Uyển Đình cố gắng giải thích khi thấy Tạ Băng Diễm không tin.
Bình Luận (0)
Comment