Tối Tiên Du (Dịch)

Chương 101 - Thư Viện Vân Thanh

Thiên Phong cốc chính là địa phương thế tục nhất trong khuôn viên Vân Thanh sơn, Thiên Phong cốc tọa lạc ở phía tây Vân Thanh môn, ngay vị trí sơn môn Vân Thanh môn. Nơi này núi thì ít mà bình địa thì nhiều, có nhiều suối nhiều sông, có ruộng đồng rừng rậm, bên trong Thiên Phong cốc có hơn trăm người.

Đệ tử Vân Thanh môn sinh con ra, nếu như tư chất kém cỏi thì dựa theo ý nguyện cá nhân mà hạ sơn nhập phàm hoặc là đi Thiên Phong cốc, tu luyện một vài pháp môn cường thân kiện thể. Thiên Phong cốc chủ yếu phụ trách thủ hộ sơn môn và ra ngoài mua sắm nhu yếu phẩm sinh hoạt cùng một ít tạp vụ. Cả đời bọn họ sống lâu nhất cũng có thể lên đến trăm tuổi, nhiều thì hai trăm, không bệnh không đau. Bọn họ không cầu trường sinh, chỉ cầu sinh hoạt. Hơn một trăm người, hơn bốn trăm gia đình sống cùng với nhau vô cùng quen thuộc. Con cháu đời sau của bọn họ nếu như nguyện ý thì có thể lưu lại Vân Thanh môn, tư chất tốt thì nhập tông, tư chất quá kém thì ở lại Thiên Phong cốc.

Thư viện Vân Thanh nằm sâu bên trong Thiên Phong cốc, đệ tử thủ vệ cũng là thành viên Thanh Phong cốc. Đương nhiên là mặt ngoài của thư viện là trường tư thục, có vài thiếu niên có tư chất, học biết chữ liền cách sơn thi cử, đạt đến trạng nguyên, thế nên mới gọi nơi này thư viện.

Nội viện trải dài một dãy nhà ngói, có hai gã đệ tử ngày đêm trông coi nhằm đề phòng bọn nhóc trong cốc đi lạc vào. Nơi này mới chính là thư viện Vân Thanh, trong thư viện có bố trí pháp trận, nếu như không có mộc bài gỗ đào thì trận pháp liền khởi động, sắp xếp thành bát trận đồ, vây khốn địch bên trong, chưởng môn Thiên Vũ chân nhân sẽ lập tức cảnh báo, cao thủ Thiên Hành tông ở gần nhất lập tức phóng đến.

Đối với người tu chân thì Bát Trận đồ không phải là tinh thâm kỳ ảo gì cho cam, nhưng bên trong lại biến hóa vô cùng, dù cho là người tinh thông Bát Trận đồ thì muốn phá trận cũng phải tốn ít nhất nửa canh giờ. Nửa canh giờ đó cũng đã đủ cho toàn bộ môn nhân Vân Thanh môn bay đến. Bát Trận đồ cứ cách ba ngày lại biến hóa một lần, chủ trận là một thành viên trong Thanh Nguyên tông, có thể tùy ý bố trí Bát Trận đồ. Tùy ý điều chỉnh sinh, thương, nghĩ, đỗ, cảnh, tử, kinh, khai tám vị trí.

Trong thư viện Vân Thanh có bốn gã môn nhân Vân Thanh môn đang đọc đạo thư, hai trong số đó thuộc tứ tú. Đạo thư trong tông phái đa phần thuộc về đạo pháp đơn giản và sách vở ghi chép, trong thư viên Vân Thanh môn lại có tàng trữ đạo thư tiến giai. Về phần đạo thuật cao cấp thì… thật xin lỗi, mấy thứ đó sách vở không có khả năng ghi chép lại, hoặc là sư phó truyền thừa hoặc là tự mình lĩnh ngộ.

Ngoại trừ đám đệ tử đang xem sách còn có vài lão đạo, bọn họ phụ trách việc tu sửa đạo thư.

Lâm Phiền bước qua cầu gỗ đến bên trong thư viện, đầu cầu được khảm sư tử thiết, trận pháp một mực duy trì, bởi vì Lâm Phiền có giữ mộc bài nên trận pháp không hề ngăn cản. Lâm Phiền đi vào bên trong, đi ngang qua kệ sách liền thuận tay rút một quyển ra đọc, tựa đề là: Ngũ hành thuật pháp mộc hệ quyển một.

Ngồi xuống mở ra xem, trong đó có nói rõ đạo thuật mộc hệ từ đơn giản đến phức tạp, đầu tiên tên nhãi này chỉ xem lướt qua, sau đó mới trực tiếp xem kỹ vài trang cuối cùng, sau đó nữa bi ai phát hiện ra rằng phần lớn đạo thuật được ghi chép trong này chỉ là đạo thuật dưỡng tinh luyện thần, không có đạo thuật có tính công kích. Bên trong Ngũ Hành, mộc thủy thuộc về tu thân luyện khí, thổ hệ là đạo thuật thủ cường, công cường chính là hai con hàng kim và hỏa, trong đó hỏa thuộc dạng chơi theo diện rộng còn kim lại công kích theo điểm nhỏ. Ngũ hành của Lâm Phiền cân bằng, đối địch chỉ có hỏa kim, quá thiếu hàng để dùng rồi. Hôm nay hắn muốn xem chính là đạo thuật mộc và thủy.

Làm cho Lâm Phiền có chút thất vọng, cưỡi ngựa xem hoa hơn trăm quyển đạo thuật mộc thủy cũng chỉ có chưa đến bốn cái là pháp thuật công kích, mà bốn cái pháp thuật này có ba cái được ghi lại trong tàng thư các, cái mộc hệ cuối cùng cũng vô cùng thô thiển.

Lâm Phiền lại cầm lên một quyển Ngũ Hành đạo thư tổng quát xem, không ngờ lại có chút thu hoạch. Nói ví dụ như hỏa kiếm hỏa long của Tà Phong Tử vậy, kỳ thực tên này dùng chính là Ngũ Hành thiên hỏa, chơi lửa có chút quen thuộc nên hóa lửa thành kiếm thành rồng. Loại pháp môn này không có cách nào truyền thụ, chỉ có thể đối với Ngũ Hành quen thuộc mà sử dụng và dẫn động.

Lâm Phiền đem trả lại đạo thư, đi lại vài vòng, một trong tứ tú đang xem Kỳ môn độn giáp chi Ngũ Hành, trong đó có ghi lại làm thế nào để đảo ngược Ngũ Hành. Ví dụ như bản thân chếch thủy, bị kim lôi công kích, có thể đảo ngược thành hỏa, hỏa khắc kim, kim lôi sẽ bị ảnh hưởng mà giảm sức mạnh đi rất nhiều. Bất quá thì cái vụ chuyển Ngũ Hành này cũng có chút nguy hiểm, giống như chuyên tu thủy mà lại chuyển hỏa, đầu tiên ngươi nên quen thuộc đặc tính của thủy hỏa cái đi đã, nếu không tu luyện, làm nhiều công ít không nói, thậm chí có thể đạt đến cảnh giới tẩu hỏa nhập ma trong truyền thuyết đấy.

Lâm Phiền lật đật tìm đến khu lôi thuật, tìm được một quyển hỗn hợp lôi kim thủy, yêu cầu đối với kim thủy phải có lý giải đầy đủ, Lâm Phiền đút trả lại, hắn khó khăn lắm mới luyện thành thổ hỏa hỗn lôi Phi Hỏa Lưu Tinh, cũng không muốn lại thêm một lần đau khổ nữa. Còn nữa, tuy uy lực của hỗn hợp lôi mạnh hơn Ngũ Hành lôi nhiều, nhưng lại thiếu đi đặc tính của Ngũ Hành lôi. Dùng kim thủy làm ví dụ, kim lôi hóa thành tia chớp có thể định thân, thủy lôi hóa sét có đặc tính trói buộc, hai cái hợp nhất liền hóa thành Vô Ảnh Tiên, tốc độ rất nhanh, lực công kích cũng không yếu nhưng lại không có hiệu quả định thân và trói buộc.

Tìm tòi hồi lâu, Lâm Phiền lại tìm được một quyển đạo thư bọc vàng ngoài ý muốn, trên ghi: Thần lôi. Lâm Phiền mừng rỡ liền vội vàng mở ra xem, móa nó, đậu xanh nhà nó, hóa ra chỉ là miêu tả lại Thần Lôi, không hề có dạy bảo làm sao để học được Thần Lôi. Trong sách ghi chép: Thần Lôi được xưng là Thiên Lôi, không thuộc Ngũ Hành, có người còn nói nó chính là do Hỗn Độn chi khí ngưng tụ, có tốc độ tia chớp của kim lôi, lại có khả năng phô thiên cái địa của hỏa lôi, lại bao gồm cả khả năng trói buộc của thủy lôi, tính trầm ổn của thổ lôi, chân khí tiêu hao lại như sử dụng mộc lôi mà thôi. Mộc lôi tiếp cận tự nhiên nhất nên cũng chính là lôi quyết ít hao tổn chân khí nhất. Bất quá, đối với Kim Đan giả mà nói thì ngoại trừ hỏa lôi ra, mấy cái khác không đáng nhắc đến về độ tiêu hao chân khí.

Ngũ hành không thoát ra khỏi Thái Cực Âm Dương, kim chính là dương ít âm nhiều, mộc chính là âm tiêu dương trướng, thủy chính là thái âm cực hạn, hỏa chính là thái dương cực hạn, thổ chính là âm dương hòa hợp. Vạn vật có Ngũ Hành, chỉ có duy nhất Thần Lôi là không nằm trong Ngũ Hành. Trước khi Bàn Cổ khai thiên thì không trời không đất, trời đất lúc đó chỉ là một mớ hỗn độn. Thiên đạo không phải để chỉ thần tiên, thần tiên nằm bên trong thiên đạo, người viết sách cho rằng chỉ có Thiên đạo là nằm ngoài Ngũ hành thái cực, cho nên Thần Lôi chính là Hỗn Độn chi lôi.

Hỗn độn… hỗn độn! Lâm Phiền đem ra một chén hỗn độn vừa ăn vừa xem, quyển sách này ghi chép không sai, đáng tiếc đều là lý luận trên sách vở, cho dù biết rõ các loại đặc tính của thần lôi thì ta phải đi đâu lấy đây chớ?

Đang nghĩ ngợi, đột nhiên thư viện Vân Thanh phát động trận pháp bảo vệ, bốn phía vách tường có lam quang bao phủ. Lão đạo tu sửa hô to:

- Không được nhúc nhích, đứng nguyên tại chỗ.

Hiển nhiên là không phải lần đầu tiên khởi động trận pháp.

Lời của hắn hiển nhiên là chậm một bước, lúc trận pháp khởi động thì một trong tứ tú đã nhẹ nhàng ra đến ngoài cửa chuẩn bị chạy đi ngăn địch, kết quả là đụng vào lam quang, biến mất tại chỗ. Lão đạo thấy một tú khác muốn chi viện liền la lên:

- Người đó đã nhập Bát Trận Đồ, đừng cử động.

Bát Trận Đồ không phải là Cửu Cung đồ, Bát Trận Đồ có tử môn đấy, một khi bước vào tử môn mà không kiên trì được đến khi có người cứu viện thì ngủm là cái chắc đấy.

Lâm Phiền đứng rất gần lão đạo kia, hỏi:

- Tiền bối, sao Bát Trận Đồ lại khởi động vậy?

- Không biết, ba tháng trở lại đây đã khởi động bốn lần rồi.

Lão đạo nói tiếp:

- Mỗi lần điều tra đều không tìm ra nguyên nhân, cũng không có đạo thư nào bị mất. Cho nên lần này tông chủ Thanh Nguyên tông tự tay bố trí bát trận.

Lâm Phiền nghi hoặc:

- Đều là bát môn, ai bố trí thì có gì khác nhau đâu chớ.

Bình Luận (0)
Comment