Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1093 - Chương 1193: Kẻ Nghe Lời Đều Được Sống Sót (2)

Chương 1193: Kẻ nghe lời đều được sống sót (2)
Ầm!

Lâm Mặc Ngữ bị đánh bay giống như thiên thạch rơi xuống vậy.

Các chức nghiệp giả của dãy núi Côn Lôn nhìn thấy cảnh này, những tiếng kêu kinh ngạc vang lên sôi nổi.

Cuối cùng bọn họ cũng biết được Lâm Mặc Ngữ đang đối đầu với ai, đó là một vị Thần Linh, Thần Linh thật sự.

Đây gần như là lần đầu tiên tất cả mọi người nhìn thấy Thần Linh nhưng mọi người gần như cũng biết được Thần Linh lợi hại thế nào.

Đó là sự tồn tại có thể cạnh tranh ngang ngửa với cường giả cấp Thần.

Lâm Mặc Ngữ bị đánh bay ngay lập tức khiến cho tất cả mọi người đều toát cả mồ hôi.

Đột nhiên một vệt ánh sáng lục sáng lên trong băng tuyết.

Xuất hiện một Vu Yêu khắp người tràn đầy khí tức màu xanh lục ở tại vị trí mà Lâm Mặc Ngữ đứng từ ban đầu.

Lâm Mặc Ngữ bị đánh bay, trong khoảnh khắc trước khi bị đánh bay đã dùng tinh huyết của thần Kịch Độc để triệu hồi Kịch Độc Vu Yêu, đến bây giờ mới hiện ra.

Cùng lúc Kịch Độc Vu Yêu xuất hiện thì Liệt Diễm Vu Yêu đang bị Côn Lôn Tuyết Thần gây khó dễ trong lòng bàn tay cũng tiêu tan mất.

Lâm Mặc Ngữ dùng Kịch Độc Vu Yêu thay thế cho Liệt Diễm Vu Yêu.

Mà lúc này, đúng lúc Côn Lôn Tuyết Thần lao đến vị trí Lâm Mặc Ngữ đứng từ ban đầu.

Gã ta vô cùng gần với Kịch Độc Vu Yêu.

Trong khoảnh khắc nhìn thấy Kịch Độc Vu Yêu, sắc mặt của Côn Lôn Tuyết Thần thay đổi rất nhiều, điên cuồng rút về sau.

Nhưng khi ấy đột nhiên gã ta dừng lại, khắp cả người đều bị bao phủ bởi một lớp Bạch Cốt.

Kỹ năng: Lao Ngục Hài Cốt.

Tuy rằng với cấp độ của Lâm Mặc Ngữ dùng Lao Ngục Hài Cốt để hạn chế Côn Lôn Tuyết Thần, cho dù thuộc tính năng lực tinh thần có đạt đến hàng triệu thì thời gian hạn chế cũng sẽ không vượt quá 0.1 giây.

Thế nhưng chỉ trong thời gian 0.1 giây này thôi cũng đủ để quyết định sống chết.

Mục đích thứ hai sử dụng kỹ năng [Nguyên Thuỷ Phù Văn] là để tăng xác suất thành công của kỹ năng Lao Ngục Hài Cốt.

Lâm Mặc Ngữ nghĩ không sai, quả thật sự mạnh yếu của năng lực tinh thần có thể ảnh hưởng đến xác suất thành công của kỹ năng Lao Ngục Hài Cốt.

Nếu không thì hắn đã không thể hạn chế nổi Thần Linh tương đương cấp 90, cho dù là 0.1 giây cũng không được.

Cũng trong chính thời gian 0.1 giây đó, Kịch Độc Vu Yêu đã vồ đến người gã ta và tóm chặt không buông.

“Đừng!”

Trong tiếng hét chói tai đầy khiếp sợ của Côn Lôn Tuyết Thần, Kịch Độc Vu Yêu lặng lẽ nổ tung.

Khí độc khủng khiếp bộc phát ra, Côn Lôn Tuyết Thần vùng vẫy điên cuồng trong khí độc.

Gã ta lao ra khỏi khí độc, bay đi thật xa mang theo nét vẽ màu xanh lục.

Cuồng phong rít lên dữ dội, băng tuyết của cả dãy núi Côn Lôn đều bị cuốn bay đi.

Trong quá trình tháo chạy, người ta tận mắt nhìn thấy cơ thể của gã ta đang thối rữa và đang tan chảy.

Độc tính quá mạnh, một khi dính vào là không cách nào thoát khỏi.

Ngay cả Thần Linh cũng không thể chống đỡ nổi kịch độc đó, tất cả mọi người đều sởn tóc gáy.

Tất cả mọi người đều hiểu tại sao Lâm Mặc Ngữ muốn để bọn họ rút khỏi hàng trăm cây số.

Nếu như họ không rút khỏi… Ngộ nhỡ bị dính phải kịch độc, chắc chắn sẽ phải chết.

Những người không rút đi từ ngay ban đầu, bây giờ đều hối hận nhưng cũng đã muộn rồi.

Cơn cuồng phong nhanh chóng mang theo khí độc, bao phủ khắp đất trời trong phạm vi mười mấy cây số.

Khu vực này nghiễm nhiên trở thành nơi cực kỳ nguy hiểm.

Những người này nhanh chóng chết trong kịch độc, không còn xương cốt.

Thậm chí trước khi đối mặt với cái chết cũng không thể phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Lâm Mặc Ngữ bay trong làn khí độc theo chân Côn Lôn Tuyết Thần.

Cảnh này khiến mọi người sửng sốt, vậy mà Lâm Mặc Ngữ lại có thể hoạt động bình thường trong kịch độc có thể giết chết cả Thần Linh mà chẳng hề có bất cứ tổn thương nào.

“Lâm thần tướng, mạnh quá rồi.”

“Sớm đã nghe nói về kỹ năng hệ độc mà Lâm thần tướng sở hữu, không ngờ rằng vậy mà kỹ năng hệ độc của Lâm thần tướng lại mạnh mẽ như thế.”

“Sau ngày hôm nay sẽ không có người nào dám nghi ngờ thực lực của Lâm thần tướng nữa.”

“Danh xứng với thực!”

Tất cả mọi người đều cảm thán, tất cả mọi người đều kinh hãi.

Tin rằng sau khi chuyện này truyền ra ngoài, cả thế giới đều sẽ kinh hãi.

Côn Lôn Tuyết Thần càng bay càng chậm, sau khi bay khỏi khoảng mười mấy cây số, cuối cùng cũng dừng lại.

Cơ thể của gã ta chỉ còn lại một nửa, gã ta biết bản thân chết chắc.

Lúc này gã ta cuối cùng cũng bình tĩnh lại, không còn điên cuồng nữa, ngược lại nhìn hướng về Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Có thể nói cho ta biết ý nghĩa của Thần Tướng Ba Sao không?”

Lâm Mặc Ngữ giữ khoảng cách với gã ta gần một nghìn mét, lạnh nhạt nói: “Đại diện cho việc ta đã giết được ba vị có sự tồn tại ở cấp Thần.”
Bình Luận (0)
Comment