Chương 1101: Người không thể chọc nổi
Mộc Tiêm Tiêm cúi đầu đi theo sau lưng Lâm Mặc Ngữ, giống như đứa trẻ đã làm sai chuyện.
Nhiều lần Mộc Tiêm Tiêm há miệng muốn giải thích nhưng không biết bắt đầu từ đâu.
Nàng ta cảm giác bản thân nói gì cũng không đúng.
Lâm Mặc Ngữ chợt dừng lại, Mộc Tiêm Tiêm không chú ý, va phải vào người Lâm Mặc Ngữ, dán lên người hắn.
Lâm Mặc Ngữ cảm nhận ấm áp từ sau lưng truyền tới, khẽ cười bảo: “Ngươi đang suy nghĩ gì vậy?”
Mộc Tiêm Tiêm đỏ mặt lắc đầu: “Không có gì?”
Lâm Mặc Ngữ nói: “Hôm đó sau khi ngươi truyền tống thì đến đâu?”
Mộc Tiêm Tiêm trả lời: “Hôm đó hình như ta trải qua hai lần truyền tống, chờ khi ta tỉnh lại đã ở bên ngoài khu vực cốt lõi.”
Lâm Mặc Ngữ chỉ từ những lời của Mộc Tiêm Tiêm đã đoán được quá trình đại khái.
Vảy Antares cho nhất định sẽ về bên Antares.
Nhưng Antares lại không phản ứng với Mộc Tiêm Tiêm, vì vậy lại truyền tống nàng ta đi.
Nên Mộc Tiêm Tiêm sẽ cảm thấy mình trải qua hai lần truyền tống.
Lâm Mặc Ngữ cười: “Sau đó ngươi đã đi tìm Già Lam Dạ Vũ, thế nào, có thấy bia mộ của mình không.”
Mộc Tiêm Tiêm dùng sức gật đầu: “Thấy.”
“Cảm thấy thế nào?”
“Cảm thấy?” Mộc Tiêm Tiêm nghiêng đầu: “Cảm thấy rất lạ nhưng chơi rất vui. Dạ Vũ tỷ tỷ khắc chữ đẹp lắm, còn chọn nơi rất tốt, bia một đó có thể tồn tại một thời gian dài.”
Thấy dáng vẻ đơn thuần như tờ giấy trắng của nàng ta, Lâm Mặc Ngữ cảm thấy rất buồn cười.
Dù Mộc Tiêm Tiêm lớn hơn mình mấy tuổi nhưng ở trước mặt mình, mình mới là trưởng bối, Mộc Tiêm Tiêm lại giống con nít.
“Đi thôi.” Lâm Mặc Ngữ xoay người đi về phía trước.
Mộc Tiêm Tiêm hỏi: “Đi đâu?”
“Đi tìm một chỗ ổn ổn ăn cơm, vừa nãy bị tên kia quấy rầy, chưa ăn xong.”
“Ồ.”
...
Trong tửu lầu vang lên tiếng quát lớn, Thủy Tuấn Trí vọt ra như đạn đại bác.
Gã giống như con sư tử phát điên, đứng trên nóc nhà tìm kiếm bóng dáng Lâm Mặc Ngữ nhưng sao có thể tìm thấy.
Trên đường phố kẻ đến người đi, động tĩnh của gã dẫn đến không ít người vây xem.
Gã không tìm thấy Lâm Mặc Ngữ, tức giận quay đầu nhìn sang đám người Hạ Tuyết.
Nếu gã nhớ không nhầm, mấy người Hạ Tuyết cùng một phe với Lâm Mặc Ngữ.
Phong Tu lạnh lùng nói: “Nhìn gì mà nhìn, trong pháo đài không cho phép đánh nhau, ngươi không muốn ra tay đâu nhỉ.”
Thủy Tuấn Trí lạnh lùng nói: “Nhãi con, các ngươi có bản lĩnh thì đừng rời khỏi pháo đài.”
Phong Tu cười ha hả: “Nhà họ Thủy thành Hà Quang đúng không, ta sẽ nói chuyện này cho nhà ta, lỡ như ông đây xảy ra chuyện là do nhà họ Thủy các ngươi làm. Nhớ ông đây đến từ pháo đài số 8, gia tộc Kiếm Thần Phong, Phong Tu!”
Hạ Tuyết cũng nhẹ nhàng nói: “Bản cô nương nhà họ Hạ ở Hạ Kinh, nếu bản cô nương có chuyện gì, nhà họ Thủy ngươi cũng không yên đâu.”
Tả Mai không lên tiếng, nàng ấy biết trước mắt mình vẫn phải khiêm tốn.
Thủy Trí Tuấn lập tức nghẹn lời, lai lịch hai nhà này gã không chọc nổi.
Phong Tu lạnh lùng nói: “Tự ngẫm xem vừa nãy nói gì, có thể giữ được mạng nhỏ coi như vận khí của ngươi tốt. Lần sau còn dám nói vậy, ta đảm bảo không ai cứu được ngươi đâu!”
Thủy Trí Tuấn tức đến nổi ngực phập phồng, như một máy quạt gió vù vù vang dội.
Phổi giận đến mức sắp nổ tung, hồi lâu sau mới dần hòa hoãn lại.
Ánh mắt gã càng lạnh như băng, sát khí ngút trời, sau đó xoay người bỏ đi.
Hạ Thuyết khẽ bảo: “Gã sẽ không đi tìm Lâm ngốc chứ.”
Tả Mai cười lạnh: “Đi tìm thì tốt, một cái tát của Lâm thần tướng vẫn chưa đủ cho tên ngu này.”
Hai người tràn đầy đồng cảm, lấy thực lực của Lâm Mặc Ngữ, đập chết gã cũng giống như đập chết một con ruồi.
Hơn nữa có thân phận của Lâm Mặc Ngữ, nếu thật sự giết người, hắn hoàn toàn không cần băn khoăn quy tắc không thể ra tay trong pháo đài.
Hắn là Thần Tướng, có đặc quyền đặc biệt.
...
Đá Truyền Tống trong tay Lâm Mặc Ngữ hóa thành bột phấn, Lâm Mặc Ngữ đã tới vùng đất chiến trường Nguyên.
Cơ thể ở giữa không trung, hắn triển khai Cánh Vong Linh Tia Chớp, thấy Mạc Vận cách đó không xa.
Mạc Vận đang chiến đấu với một con ác ma.
Bây giờ Mạc Vận đã đạt cấp 50, có thể tưởng tượng nàng ấy khắc khổ bao nhiêu.
Hắn và nàng ấy cùng lứa, gặp mặt chỉ có cấp 40, thậm chí còn chưa hoàn thành chuyển chức lần hai.
Thế mà Mạc Vận đã đạt đến cấp 50.
Là con em gia tộc lớn, chỉ có khắc khổ, khắc khổ, khắc khổ nữa.
Tất cả mọi người đều cảm thấy, con em gia tộc lớn muốn tài nguyên có tài nguyên, muốn trang bị có trang bị, thăng cấp dễ hơn người bình thường gấp mười gấp trăm ngàn lần.
Nhưng lại không biết, con em những gia tộc lớn phải bỏ ra lượng lớn mồ hôi và máu.
Ninh Y Y gần như không ngủ không nghỉ mấy tháng liên tục.
Được đặc huấn.
Gần như mọi lúc nàng đều đang vượt qua chiến đấu.