Chương 1102: Mạc Vận tiểu thư cái rắm (1)
Đó chính là một trong những cuộc sống của con em gia tộc lớn.
Tất nhiên cũng có không ít phế vật phá game, thứ người này không đề cập tới cũng được, hoàn toàn không nằm trong phạm vi cân nhắc của Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ nhìn Mạc Vân đại chiến với ác ma, cũng không hành động.
Đây là cuộc chiến thuộc về Mạc Vận, do nàng ấy tự giải quyết.
Nơi đây cách pháo đài số 4 tận mấy trăm cây số, sẽ đụng độ rất nhiều Thợ Săn Ác Ma.
Khẽ kêu một tiếng, sừng nhọn trên đầu Thánh Linh Kỳ Lân phát ra ánh sáng thánh khiết.
Ánh sáng như mũi tên sắc nhọn xuyên thủng cơ thể ác ma, rồi nổ tung ác ma thành mảnh vụn.
Mạc Vận lau mồ hôi đổ trên trán, ngồi Thánh Linh Kỳ Lân bay tới: “Ngươi rảnh chưa?”
Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Ừ, ngươi qua tìm ta có chuyện gì?”
Mạc Vận nói: “Giúp ta đánh phó bản này.”
Hình như không giống Thư Hàn nói, Lâm Mặc Ngữ cũng không có suy nghĩ nhiều: “Được.”
Mạc Vận thấy kỳ lạ: “Ngươi không hỏi là phó bản gì, độ khó thế nào sao? Có thể đánh được không.”
Lâm Mặc Ngữ lắc đầu: “Khỏi cần, chỉ cần phó bản ta có thể vào thì đều đánh được.”
Câu nói này hết sức ngông cuồng.
Nhưng Lâm Mặc Ngữ có vốn liếng của hắn.
Sự thật đúng như hắn nói, chỉ cần phó bản hắn có thể vào thì đều đánh được.
Bất kể là độ khó gì, bất kể quy mô phó bản là lớn vừa hay nhỏ, thậm chí là phó bản cực lớn, Lâm Mặc Ngữ đều nắm chắc chơi được.
Nếu cả hắn cũng đánh không lại, vậy dù là đội ngữ 40, 60 người cũng đánh không lại.
Mạc Vận bay về phía phó bản, Lâm Mặc Ngữ ở sát bên cạnh.
Mạc Vận nói: “Phó bản này tên là Không Gian Thánh Trạch, phó bản cấp 55, cấp khoảng 50 tới 60 là có thể đi vào.”
“Ta muốn đánh độ khó Địa Ngục nhưng không muốn ghép đội với người khác nên chỉ có thể làm phiền ngươi.”
Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Được mà, phó bản này có gì đặc biệt sao?”
Mạc Vân trả lời: “Chỗ sâu nhất phó bản này có một tòa Đầm Lầy Thánh Quang, Thánh Quang bên trong có tác dụng vô cùng lớn với thú ta triệu hồi.”
“Có điều BOSS trong phó bản sẽ hấp thụ hết tất cả Thánh Quang trong Đầm Lấy Thánh Quang.”
Muốn có được Thánh Quang thì nhất định phải hấp thụ hết tất cả Thánh Quang trước BOSS, tiêu diệt nó.”
“Không biết ngươi có được không.”
Lâm Mặc Ngữ suy nghĩ: “Ta không thể chắc chắn nhưng ta sẽ dốc hết sức.”
Mạc Vận khẽ nói: “Cám ơn.”
“Đừng khách sáo, chúng ta là bạn, chuyện nhỏ như vậy mà.”
Lâm Mặc Ngữ không nhiều bạn, Mạc Vận được coi là một người.
Bạn bè có chuyện, có thể giúp hắn sẽ cố gắng giúp.
Hai người lại bay mấy trăm cây số.
Lúc đã đi sâu vào chiến trường Nguyên, cách pháo đài số 4 những hơn ngàn cây số.
Một vùng đất đai tối đen trống trải, khắp nơi tràn ngập khí tức tĩnh mịch thuộc về chiến trường Nguyên.
Một cửa phó bản lặng lặng xoay tròn trên vùng đất.
Vật đến đỉnh sẽ phải đổi chiều, ở nơi không có sự sống, trong cửa phó bản lại lộ ra chút sự sống.
Xa xa nhìn thì thấy mấy đội nhân mã đang giao chiến với một số ác ma.
Mạc Vận giải thích: “Vì tồn tại của phó bản Đầm Lầy Thánh Quang, thường xuyên sẽ có đội ngũ chức nghiệp giả tộc người khác tới.”
“Đám ác ma cũng biết điều này nên sẽ thường xuyên ở đây hoặc đang tiến hành giao chiến.”
“Cho nên ở đây, chiến đấu là chuyện thường.”
Nơi này không thuộc phạm vi thế lực Nhân tộc, ác ma qua lại liên tục ở đây.
Hơn nữa ác ma chỗ này cấp bậc đều hơn 50, kết thành đoàn đội xuất hiện.
Mạc Vận dám hoạt động ở đây một mình cũng coi là cực kỳ to gan.
Hai người bay về phía phó bản, ở lân cận phó bản, một đội ngũ đang giao chiến với Ác ma.
Nhìn ra được thực lực đội đó rất mạnh, nghiền áp ác ma không tốn chút sức nào.
Đột nhiên trong đội ngũ có người bay tới phía Mạc Vận: “Vận Nhi, ngươi về rồi!”
Mạc Vận nhướng mày: “Đừng để ý tới hắn, chúng ta vào phó bản.”
“Được.”
Lâm Mặc Ngữ khẽ đáp lời.
Nhìn người bay tới chỗ Mạc Vận, cùng là Triệu Hồi sư, tuổi tác xấp xỉ Mạc Vận.
Hắn ta triệu hồi một con hùng ưng màu vàng, rất cay mắt.
Không biết cố tình hay trùng hợp, đúng lúc chắn đường đi vào phó bản của Mạc Vận.
“Vận Nhi, bọn ta chờ ngươi lâu lắm đó.”
Người nọ lại hét lên lần nữa, một câu Vận Nhi tỏ vẻ thân thiết.
Gương mặt xinh đẹp của Mạc Vận trở nên vô cùng khó coi, nàng ấy khẽ quát: “Cút ngay!”
Toàn thân Thánh Linh Kỳ Lân sáng lên, tốc độ đột nhiên tăng nhanh, bỗng nhiên xông tới.
Mạc Vận kích hoạt kỹ năng, nàng ấy hợp nhất với con kỳ lân, hóa thân thành một chùm ánh sáng trắng rực sáng.
Phía trước chùm ánh sáng xuất hiện một đầu nhọn màu bạc, là chiếc sừng nhọn của kỳ lân.
Kỹ năng: Thần Thánh Xung Đột!
Mạc Vận nghiễm nhiên coi chàng thanh niên chặn đường kia thành kẻ địch, không hề quan tâm gì mà lập tức xông đến.